Xưa tất cả một anh chàng tiều phu nghèo, phụ huynh anh căn bệnh nặng bắt buộc qua đời sớm, anh đề nghị sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ tuổi và gia tài của anh chỉ có một chiếc rìu. Mỗi ngày anh đề nghị xách rìu vào rừng nhằm đốn củi bán để đưa tiền kiếm sống qua ngày...

Bạn đang xem: Kể chuyện cổ tích việt nam


Truyện cổ tích Việt Nam
Ngày xửa thời trước có hai người lái buôn, một già một trẻ. Bọn họ thường bên nhau đi buôn chuyến. Một ngày bọn họ đi mang đến bờ hải dương thuộc xã Teraddomai. Họ vẫn thấm mệt sau một đoạn đường dài đề xuất họ ngồi nghi một lát...

Truyện cổ tích nạm Giới


Chuyện xưa đề cập lại rằng, ngơi nghỉ vùng nọ tất cả một tín đồ nông phu rất nghèo khó, vì chưng vậy yêu cầu anh ta không thể cách nào khác là buộc phải đến ở mang đến nhà một phú ông hết sức giàu có...

Truyện cổ tích Việt Nam


Ngày xưa, bao gồm một nhà có tác dụng nghề buôn bán, gian tham chế ra một cái cân cán rỗng, vào đổ thủy ngân, nhì đầu bịt đồng, không người nào biết. Khi cân hàng bán ra cho người ta thì dốc cán về đằng móc, còn khi cân hàng mua của ai thì dốc cán cân nặng về đằng quả...

Truyện cổ tích Việt Nam


Ngày xửa ngày xưa, vào trong 1 năm không nhớ rõ năm nào, trời làm cho hạn hán phệ khiếp, nắng và nóng lửa không còn tháng này đến tháng không giống thiêu cháy cây cối, hút khô nước sông ngòi, váy hồ...
Truyện cổ tích Việt Nam
Ngày xưa có chàng không cha mẹ tên là Pịa. Bố mẹ Pịa mất từ thời điểm ngày nào không biết, chú bác, cô dì, cậu mợ, anh chị em em của Pịa là ai tín đồ ta cũng không hay...
Hồi ấy, giặc Minh sang lấn chiếm nước ta, đối đãi với dân ta khôn cùng tàn ác. Không có ai là ko nghiến răng chau mày. Bấy giờ gồm Lê Lợi nổi quân vượt qua lại chúng...
Ngày xưa, ở trên núi bố Vì có một con Hổ hết sức hung dữ. Mỗi lúc bắt được con vật nào nó thường nghịch giỡn khiến cho con đồ dùng đó thấp thỏm rồi mới ăn uống thịt. Một hôm, Hổ đang lang thang đi tìm mồi thì nhận thấy một bé Rùa bé nhỏ nhỏ...
Ngày xưa, sinh hoạt trên Tây Nguyên, gồm một em nhỏ bé tên là Mây. Mây không còn thân phụ để hotline a-ma, cũng không thể mẹ để call a-mí. Đã vậy, Mây còn đề xuất đi ở cho tên chúa làng....
Ngày xửa tức thì xưa, xưa lắm rồi khi nhưng mà muôn thú, cây cỏ, con người còn trò chuyện được cùng với nhau. Bên trên đồng cỏ rậm ven vị trí làng gồm một loại cây hotline là cây đa...
Chuyện này xẩy ra lâu lắn rồi, lâu đến nỗi, từ bỏ đó mang đến nay quả đât đã trọn vẹn thay đổi. Năm ấy trời làm một trận hạn hán tởm hoàng. Đất đai thô cằn, nứt nẻ, cây xanh chết hết. Có một song vợ chồng luống tuổi, tóc vẫn điểm bạc đãi từ lâu...
Nhân gian chìn vào tăm tối, sương mù và ủ ê. Thượng đế ngủ lơ mơ, quấn mình trong màn sương mù, gối đầu trên một chiếc gối mây. Bất chợt ông cựa mình cùng mở mắt. Ông nhìn xuống. Bên dưới chân ông, sương lan tỏa, sương bò tới tận mũi...
Ngày xưa sinh sống xứ Phù tang chưa có hoa anh đào như bây giờ. Trên một ngôi buôn bản xinh xinh ven núi Phú Sĩ ,có một quý ông trai khôi ngô tuấn tú anh dũng khác thường...
Ngày xửa ngày xưa, bao gồm hai vợ ông xã nọ, vẫn già nhưng mà vẫn chưa tồn tại con. Một hôm bạn vợ đi làm việc nương, trời nắng, khát nước, bà đi tìm nước uống nhưng các suối sẽ khô cạn hết.
Ngày xửa, xa xưa có một chú nhỏ xíu con đơn vị nghèo, tuy nhiên vô cùng giỏi bụng. Chú luôn luôn luôn sẵn lòng góp đỡ, chăm lo mọi người, đều vật bao phủ mình. Vì vậy cứ mỗi độ xuân về, chim chóc lại ríu rít kéo nhau tới có tác dụng tổ, hót vang quanh nhà chú bé....
Ngày xưa ở cồn Sơn-la thuộc Hưng-hóa tất cả một con trai trẻ tuổi thương hiệu là Chu sinh. Phụ huynh mất sớm, nam giới được chú đem về nuôi cho nạp năng lượng học. Nhưng tín đồ chú thương yêu cháu bao nhiêu thì người thím lại chán ghét bấy nhiêu...
Ngày xửa ngày xưa, toàn bộ những chủng loại chim bay lên miền bắc bộ vào ngày hè đều sinh sống ở phương nam. Nhưng khi chúng thấy sinh hoạt đấy chật và nóng quá...
Vùng nọ, có một tràng trai xuất sắc bụng. Môt lần bao gồm một cánh mày râu trai trẻ em đang quốc bộ trên bờ biển. Anh dừng lại trước một vũng nước vì nhìn thấy một nhỏ cá tráp biển bé dại dang bị một con cá to hơn đuổi bắt...
Ngày xửa ngày xưa, có một bé sói dáng thấp lùn thân nhỏ xíu gộc, cứ nhìn vẻ ngoài thôi cũng biết đó là 1 trong những con vật khốn khổ. Đúng như vậy, sói mồ côi mẹ từ bé xíu sống cùng với bố long dong kiếm ăn uống nơi ven suối ven sông. Chẳng bao lâu, bố nó cũng mất luôn.
Có một chú Thỏ nhỏ xíu nhưng cực kỳ thông minh. Chú ta vào ruộng của con bạn để tìm khoai tuy nhiên bị bác nông dân bắt được. Thỏ vẫn trốn thoát ra khỏi bác nông dân và những lần vượt qua mọi khó khăn nguy hiểm khác như thế nào?
Sống trong bên xay bột kia là 1 trong bác thợ xay nghèo không có vợ con gì cả. Có tía gã giúp việc ở với chưng đã các năm nay.
Một con Muỗi rất muốn trở thành Chúa tô lâm, bèn nghĩ: “Trong khu rừng rậm này Sư tử là Chúa đánh lâm, như vậy chắc rằng là fan mạnh nhất. Nếu mình hoàn toàn có thể đánh bại nó, gắng thì mình có thể chính đáng làm Chúa sơn lâm rồi”...
Gấu cứ chúi mũi vào khúc gỗ để cẩn thận quan liền kề xem bè đảng ong gồm đang ở trong nhà hay không. Ngay khi đó, bè đảng ong tự cánh đồng hoa trở về với theo không ít mật.
Mùa xuân tới, cáo tới mảnh vườn nhỏ tuổi ném mấy hạt đậu, đem chân khỏa khu đất lên trong mưa xuân lun phun, nóng áp...
Xưa thật là xưa, có một vua nọ, một hôm ông ta không nên quân quân nhân đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây sát đấy và theo dõi.
Một thiếu phụ đang ở trên chóng cùng fan tình thì nghe thấy giờ đập cửa của ông chồng.Cô vội vã lôi anh chàng vào góc nhà, quẹt dầu trẻ em và rắc phấn rôm lên người anh ta...
Trần Nguyên Thái hiện ra xinh xắn như nhiều bé gái khác. Năm 1966, tai hoạ giáng xuống lúc cô bé bỏng mới 2 tuổi. Mẹ đi làm việc đêm, chị gái 11 tuổi trông em có tác dụng đổ đèn dầu.
Ngày xửa ngày xưa, tại thành phố bé dại Đuyt-xen-đoóc ngơi nghỉ nước Đức gồm một đơn vị điêu khắc nổi tiếng, tên thường gọi Gơ-ru-pen-lô. Công trình của ông đẹp cho nỗi đức vua trị bởi vì thời này đã đặt nhà chạm trổ một bức chân dung...

Xem thêm: Xem Chồng 1993 Và 1994 Có Hợp Nhau Không ? Chồng 1993 Vợ 1994 Có Hợp Nhau Không


Ngày nọ, hoàng đế Akbar đã hỏi các quan cận thần của bản thân mình một thắc mắc lạ khiến cho mọi người vô thuộc ngạc nhiên. Không có ai biết đề xuất trả lời thế nào cho đức vua cả...
Sử thi Iliát với Ođixe (Illiade va Odyssée) là sản phẩm văn học khổng lồ của non sông Hy Lạp cổ điển được viết ra từ phán đoán sáng tạo tuyệt đối hoàn hảo vủa một người lũ ông mù tên là Homere.
“Cấu trúc Richat” hay còn được gọi “Con mắt của Sahara”, “Mắt xanh của châu Phi” nằm ở vị trí sa mạc Sahara, gần thị xã Oudane (Cộng hòa Hồi giáo Mauritania).
Nghe nói bố bốn con sư tử phệ cũng ko địch nổi một bé tê giác, chính vì da tê giác dày cứng như thép, và cái sừng dài to như mồm bát, bất kỳ con...
Maria là cô bé câm điếc hình thành tại nước nhà Ôxtrâylia. Lúc tía tuổi, vì chưng sự cụ trong điều trị mà từ kia cô yêu cầu sống trong trái đất vô thanh.
Vẫn thạch so với các công ty thiên văn nhưng mà nói là "tiêu bạn dạng thiên thể" rất nặng nề kiếm được. Không ai từng nghĩ cho trong điều kiện không tồn tại tư liệu và đầu...
Nếu nhằm ý, bạn sẽ nhận thấy một hiện tượng rất thú vị. Với các loài thú nạp năng lượng thịt như sư tử, hổ, báo, chó sói…, mắt của chúng hầu hết nằm vùng trước phần...
Người muốn thành công phải học giải pháp xem đại bại là một trong những phần lành mạnh, cấp thiết tránh ngoài trong quy trình vươn mang lại tầm cao.” (Joyce Brothers)
Một vương quốc nọ, đức vua trị bởi mở một cuộc thi vẽ tranh với chủ đề bình yên. Không ít họa sĩ nổi tiếng đã tham gia cuộc thi ấy, nhưng sau cuối chỉ tất cả hai bức ảnh được chọn...
Có một tín đồ sưu khoảng tranh già nua mù lòa sống tại một thị trấn nhỏ nghèo nàn của nước Đức sau chiến tranh. Ông coi những bức tranh trong bộ sưu tầm của mình hơn cả sinh mệnh, hàng ngày vẫn “xem” chúng bởi tâm tưởng, ký kết ức.
Lá cây cỏ rồi lại vàng, hoa nở rồi lại tàn. Nhìn các cái lá khô, hoa tàn đó lần lượt rời quăng quật cành cây, thở dài một giờ đồng hồ trở về với cát bụi, chắc các bạn sẽ nghĩ : chúng đi rồi không bao giờ trở lại.
TruyệnCây cây bút thầnkể về cậu bé Mã Lương công ty nghèo mong muốn học vẽ tranh nhưng lại lại không tải nổi một cây bút vẽ. Do lòng đam mê và quyết trung tâm của Mã Lương, cậu sẽ được tặng ngay một cây cây bút thần kỳ. Với năng lực và cây bút thần, Mã Lương đã trợ giúp những người dân nghèo khổ và chống lại đồng chí quan tham lam. Mời chúng ta và những em thuộc đọc truyện cổ tích đặc sắc này nhé.

*

Ngày xửa rất lâu rồi ở một ngôi làng mạc nọ, có một cậu bé nhỏ rất tuyệt vời tên là Mã Lương. Bố mẹ Mã Lương mất sớm, cậu cần sống cuộc sống thường ngày côi cun cút một mình, hằng ngày vào rừng kiếm củi sinh sống qua ngày. Mã Lương rất thích vẽ nhưng bởi vì nhà cậu nghèo quá buộc phải một cây cây bút vẽ cũng không mua nổi.

Một ngày khi đang trê tuyến phố gánh củi đi bán, tình cờ cậu đi ngang qua cửa ngõ của một bên quan mập trong làng. Cậu quan gần kề thấy một họa sỹ đang vẽ tranh mang đến quan xem. Yêu thích quá, cậu nỗ lực tiến sát lại hành lang cửa số để nhìn làm sao cho thật kỹ. Cậu mạnh dạn hỏi tín đồ họa sĩ:

- bác bỏ hoạ sĩ ơi, con cháu thích được vẽ trường đoản cú hồi nhỏ dại nhưng nhà con cháu nghèo lắm nên không có tiền thiết lập bút, bác hoàn toàn có thể cho cháu một chiếc bút vẽ bác bỏ nhé!

Viên quan và tay họa sĩ nghe cậu nói vậy thì cười cợt phá lên chế diễu:

- Đã nghèo lại còn đua đòi vẽ vời, thôi mi cứ thủ phận với nghề chào bán củi của mày, tếch đi đến tao vẽ nốt!

Mã Lương nghe vậy không hầu hết không xấu hổ ngoài ra tức tối đáp lại:

- câu hỏi học thì làm những gì phải biệt lập giàu nghèo, chả nhẽ nghèo thì ko được học tập vẽ sao?

Nói kết thúc rồi cậu vứt đi. Tuy vậy bị giễu cợt thẳng thừng bởi thế nhưng Mã Lương vẫn không còn bỏ cuộc, cậu quyết trọng điểm theo đuổi niềm say mê của bao gồm mình. Tranh thủ mỗi lần lên núi để kiếm củi, cậu nhặt hầu như cành cây rơi dưới khu đất để vẽ phong cảnh, chim chóc tức thì trên nền đất. Khi cắt cỏ gần bờ sông, cậu lại túm hầu như ngọn cỏ lại làm thành bút, chấm xuống nước cùng vẽ form cảnh thiên nhiên xung quanh lên tảng đá. Buổi tối về được nghỉ ngơi ngơi, cậu lại dùng rất nhiều hòn than trong phòng bếp củi vẽ lên khắp vách tường vào nhà.

Với lòng mê mẩn nhiệt huyết giành riêng cho hội họa, cùng với tài quan giáp rất tinh tế và sắc sảo và khả năng thiên phú, những con chim nhưng cậu vẽ nên ngoài ra biết hót, hầu hết chú cá hệt như đang bơi lội tung tăng dưới làn nước trong xanh. Có lần Mã Lương vẽ một nhỏ chó sói lên vách núi, bởi giống thiệt quá cơ mà dê, bò… tưởng rằng tất cả sói thiệt mà thấp thỏm không dám lên núi gặm cỏ. Tín đồ trong xóm thấy Mã Lương chịu khó học vẽ bèn hỏi:

- Mã Lương ơi, cháu cần mẫn học vẽ nắm để mai sau đi vẽ mang lại nhà quan lấy tiền buộc phải không?

Mã Lương phủ nhận đáp rằng:

- ko đâu bác ơi, cháu sẽ không bao giờ dùng kĩ năng vẽ của bản thân để giao hàng cho công ty quan. Cháu chỉ vẽ cho những người dân nghèo mà lại thôi!

Với sự siêng năng của mình và kĩ năng bẩm sinh nhưng mà ông trời ban tặng, Mã Lương ngày 1 tiến bộ. Tuy vậy ước ao của cậu là giành được một cây bút vẽ thật sự để vẽ đầy đủ bức tranh bằng mực thật rất đẹp thì chưa cầm thành hiện thực, cậu vẫn phải vẽ đầy đủ bức tranh bằng nước tuyệt trên vách đá.

Một tối nọ, khi Mã Lương đang mơ màng đi vào giấc ngủ thì hốt nhiên trong nhà rực lên một ánh hào quang quẻ sáng chói. Cách ra từ bỏ luồng sáng đó là 1 ông thay râu tóc tệ bạc phơ với hai con mắt hiền từ. Cụ khuyến mãi cho Mã Lương một cây bút vẽ cùng dặn dò rằng:

- Mã Lương, ta bộ quà tặng kèm theo cháu cây bút thần này, cài nó cháu sẽ có trong tay không ít phép màu và quyền năng thần kỳ. Cơ mà cháu buộc phải ghi lưu giữ lời con cháu đã nói: “Chỉ vẽ sẽ giúp đỡ người nghèo khó, và vì fan dân nghèo mà cầm cây viết vẽ”.

Dặn dò kết thúc xuôi, ông nỗ lực vụt bặt tăm cùng vầng hào quang để cho Mã Lương còn còn chưa kịp nói lời cảm ơn. Thức giấc dậy, Mã Lương ngỡ đây chỉ là một trong giấc mộng, nhưng mà lạ ráng khi chú ý xuống thì cây cây viết vẽ đang bên trong tay mình. Cậu phấn kích reo lên:

- hoàn hảo quá! Ta đã tất cả bút nhằm tha hồ nước vẽ rồi!

Mã Lương hào hứng ngay nhanh chóng trổ tài hội họa của mình. Cậu chuyển tay vẽ một chú chim, bỗng nhiên từ trong tranh chú chim bay ra và cất tiếng hót lanh lảnh. Cậu vẽ thêm một bé cá thì nhỏ cá vào tranh trở thành cá thật với quẫy đuôi tập bơi tung tăng.

- trái đúng đây là cây cây bút thần rồi!– Mã Lương vui vui vẻ reo lên.

Ghi nhớ lời hứa hẹn với ông tiên trong giấc mơ, mỗi ngày Mã Lương vẽ không biết mệt mỏi sẽ giúp đỡ đỡ người dân nghèo vào làng. Công ty nào thiếu hụt cày em vẽ cày, thiếu thốn trâu em vẽ trâu, thiếu hụt ruộng em vẽ ruộng…

Một hôm khi đi ngang qua một mảnh ruộng, thấy bác bỏ nông dân nhỏ gò sẽ gò lưng kéo cày, khu đất ruộng rắn làm cho bác nông dân các giọt mồ hôi ướt đẫm mà lại vẫn không cày nổi. Thương bác vất vả, Mã Lương lấy cây viết ra vẽ một con trâu lớn khỏe tặng kèm cho bác.

Một tên quan huyện phiên bản tính tham lam nghe ngóng được rằng Mã Lương gồm trong tay cây bút thần, ý muốn vẽ gì cũng được, hắn bèn lệnh mang lại quân quân nhân tới gô bắt Mã Lương giải về. Tiếp đến hắn ngang nhiên chỉ định cậu vẽ mang đến hắn thật những vàng bạc đãi châu báu. Tuy vậy Mã Lương con trẻ tuổi kiên quyết đáp lời:

- Ông có giết tôi thì tôi cũng không vẽ!

Tức giận trước sự việc cứng đầu của Mã Lương, hắn mang đến quân giam cậu vào ngục tối bỏ mặc cho cậu chịu đựng đói khát, cấm đoán thức nạp năng lượng nước uống. Đêm hôm kia tuyết rơi dày, trời lạnh cắt da giảm thịt. Thương hiệu quan vui miệng nghĩ âm thầm trong bụng “Chắc chắn thằng oắt Mã Lương đã chết đói chết rét trong những số ấy rồi, đến đáng đời chiếc tội bao biện lời ta”. Đoạn hắn hoan hỉ khoác áo nóng mò vào ngục xem cậu tiếng ra sao. Cần thiết tin vào mắt mình, vào đến ngục hắn tận mắt chứng kiến Mã Lương vẫn đang hoàn toàn khỏe mạnh, cậu đang ngồi sưởi mặt đống lửa nóng và ăn những chiếc bánh nướng thơm phức.

Tên quan khó chịu sai quân quân nhân chạy vào giật lấy chiếc cây bút thần của Mã Lương, tuy nhiên khi vừa tới cửa ngõ phòng giam thì đang không thấy Mã Lương đâu nữa, sót lại trong chống là mẫu thang cơ mà cậu vẽ vẫn còn đấy dựa ngơi nghỉ đó. Quan đùng đùng bực tức hò hét quân bộ đội tức tốc xua theo cơ mà không sao đuổi theo kịp vì Mã Lương đã nhanh tay vẽ cho chính mình một con tuấn mã phóng nước đại cao chạy xa bay khỏi làng.

Vì không muốn để lộ khả năng của mình, Mã Lương đang chạy tới một ngôi làng xa rất xa. Cậu nghỉ ngơi lại thị xã đó và có tác dụng nghề vẽ tranh để kiếm sống. Vì không thích những gì mình vẽ ra lại trở thành thật, nên các bức hoạ vẽ ra đều cố tình khuyết đi một vật dụng gì đó. Nhỏ thì thiếu hụt mắt, con thì thiếu thốn chân…

Một hôm, Mã Lương vẽ một bé cò trắng, trong những lúc vẽ cậu sơ ý nhằm rơi một giọt mực vào mắt nhỏ cò. Vậy là con cò từ trong tranh vỗ cánh bay ra. Thông tin về cậu bé có kĩ năng vẽ tranh thành thật nhanh chóng bay đi khắp phần đông nơi. Viên quan vị trí Mã Lương chớp nhoáng báo ngay mang đến hoàng đế. Ngay sau đó, Mã Lương đã bị quân bộ đội triều đình bắt và điệu về hoàng cung.

Hoàng đế bắt được Mã Lương thì chỉ thị cho cậu vẽ cho hắn hầu hết gì hắn muốn. Biết tên hoàng đế này là 1 trong những kẻ man rợ chuyên ức hà hiếp dân lành nên những khi hắn bảo vẽ dragon thì cậu vẽ mang lại hắn một bé tắc kè, hắn không đúng vẽ chim phượng hoàng thì cậu tặng ngay cho hắn một con quạ black xấu xí. Hai con tắc kè với quạ hóa thật chui khỏi tranh cắn nhau chí tróe làm hoàng đế tức điên. Hắn cướp cây cây bút thần và giam Mã Lương vào ngục.

Tên nhà vua cướp được cây cây bút thần thì loay hoay vẽ một núi vàng, ngạc nhiên lại do đó một đụn đá, đá từ trên cao rần rần rơi xuống làm cho hắn suýt nữa thì toi mạng.

Biết rằng chỉ bao gồm duy tốt nhất Mã Lương mới có thể làm ra được phép thuật từ cây cây viết này, hoàng đế thả Mã Lương ra, ngọt nhạt dùng gần như lời nịnh nọt hòng dỗ dành cậu vẽ theo ý hắn. Vì hy vọng lấy lại cây bút, Mã Lương đã giả vờ đồng ý. Hoàng đế bảo cậu vẽ ra một cây rất có thể hái ra chi phí vàng. Mã Lương múa cây viết vẽ ra biển lớn cả, tiếp nối em bắt đầu vẽ ra một hòn đảo bé dại trên đó tất cả cây hái ra chi phí vàng.

Hoàng đế lại nhẫn nhịn dụ cậu vẽ đến hắn một phi thuyền lớn nhằm lái ra hòn đảo hái xoàn trên cây. Mã Lương lại vẽ thuyền đúng may mắn hắn. Ngay tắp lự hoàng đế và đều tên du lịch thăm quan vội quà trèo tức thì lên thuyền nhằm ra dảo hái vàng. Mã Lương thường xuyên vẽ ra một cơn gió để đẩy thuyền ra khơi nhanh hơn. Đợi cho thuyền ra xa thật xa bờ, Mã Lương huơ cây viết vẽ gió nổi vô cùng to, sóng biển khơi cuộn trào dữ dội. Phi thuyền chao đảo không thể cự nổi gió to lớn sóng lớn bắt buộc đã lật nhào, dìm chìm cả lũ thăm quan và tên nhà vua tham ác xuống đáy biển khơi sâu.

Sau khi dùng tài năng và trí khôn của chính bản thân mình trừng trị được bè đảng gian ác, Mã Lương lại tảo trở về sử dụng cây cây bút thần vẽ hỗ trợ dân nghèo.