T&#x
EA;n t&#x
E1;c phẩm: H&#x
F4;n nh&#x
E2;n kh&#x
F4;ng t&#x
EC;nh y&#x
EA;u&#x
A0;&#x
A0;(V&#x
F4; &#x
C1;i Ng&#x
F4;n H&#x
F4;n)T&#x
E1;c giả: Diệp Lạc V&#x
F4; T&#x
E2;m
Thể loại: Hiện đại, h&#x
E0;o m&#x
F4;n, thanh mai tr&#x
FA;c m&#x
E3;, cưới trước y&#x
EA;u sau
T&#x
EC;nh trạng s&#x
E1;ng t&#x
E1;c: Chưa ho&#x
E0;n
Người dịch: greenrosetq
Poster: Shinmoney


Văn &#x
E1;n:

C&#x
F3; c&#x
E2;u n&#x
F3;i, nhỏ người trong cả một đời d&#x
F9; sao cũng phải l&#x
E0;m v&#x
E0;i chuyện khiến bản th&#x
E2;n hối hận, như thế cuộc đời mới ho&#x
E0;n chỉnh.Cho đến tận b&#x
E2;y giờ, t&#x
F4;i chỉ l&#x
E0;m nhì việc gi&#x
FA;p cuộc đời m&#x
EC;nh ho&#x
E0;n chỉnh.Việc đầu ti&#x
EA;n l&#x
E0; y&#x
EA;u anh.Một việc kh&#x
E1;c, l&#x
E0; gả đến anh

Lời người dịch:

Truyện mới toanh của T&#x
E2;m T&#x
E2;m, chưa biết tốt dở thế n&#x
E0;o. Nhưng chỉ v&#x
EC; một c&#x
E2;u n&#x
F3;i của T&#x
E2;m T&#x
E2;m m&#x
E0; t&#x
F4;i c&#x
F3; hứng th&#x
FA; dịch truyện ngay lập tức lập tức.

Bạn đang xem: Hôn nhân không tình yêu cua diep lac vo tam

Xin ch&#x
E0;o mọi người, T&#x
E2;m T&#x
E2;m t&#x
F4;i đ&#x
E3; trở lại.Trước đ&#x
E2;y t&#x
F4;i từng n&#x
F3;i sẽ kh&#x
F4;ng đ&#x
E0;o hố, đ&#x
F3; l&#x
E0; v&#x
EC; c&#x
F4;ng việc chất đống, t&#x
F4;i cố gắng m&#x
E3;i cũng kh&#x
F4;ng ho&#x
E0;n th&#x
E0;nh. Một lúc mở hố, mọi người theo cũng mệt, t&#x
F4;i viết truyện cũng mệt.Nhưng kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n c&#x
E1;ch n&#x
E0;o kh&#x
E1;c, một "bad guy" đột nhi&#x
EA;n xuất hiện vào đầu &#x
F3;c t&#x
F4;i, ng&#x
E0;y c&#x
E0;ng đầy đặn, ng&#x
E0;y c&#x
E0;ng đ&#x
E1;ng y&#x
EA;u. T&#x
F4;i kh&#x
F4;ng cẩn thận đ&#x
E3; y&#x
EA;u anh ta, n&#x
EA;n muốn mọi người l&#x
E0;m quen với anh ta, t&#x
EC;m hiểu anh ta. V&#x
EC; vậy, t&#x
F4;i cắn răng, kh&#x
F4;ng ch&#x
F9;n bước nhảy thẳng xuống "hố lửa".Đừng n&#x
F3;i t&#x
F4;i kh&#x
F4;ng nhắc nhở mọi người đấy nh&#x
E9;. Đ&#x
E2;y l&#x
E0; "hố lửa", ai nhảy v&#x
E0;o người đ&#x
F3; tự chịu tr&#x
E1;ch nhiệm

Chương 1: Phần mở đầu (I)

Một ng&#x
E0;y đầu m&#x
F9;a đ&#x
F4;ng trời mưa tầm t&#x
E3;, bầu trời phủ m&#x
E0;u xanh thẫm hiu quạnh, khiến buổi s&#x
E1;ng sớm u &#x
E1;m như l&#x
FA;c chạng vạng.T&#x
F4;i cầm một chiếc &#x
F4; trong suốt đi tới t&#x
F2;a nh&#x
E0; to&#x
E0;n bằng k&#x
ED;nh ở ph&#x
ED;a đối diện. Gi&#x
F3; thổi hạt mưa cất cánh ch&#x
E9;o qua chiếc &#x
F4;, rơi xuống mặt t&#x
F4;i. Hạt mưa lạnh buốt, giống tr&#x
E1;i tim người đ&#x
F3;.T&#x
F4;i vĩnh viễn kh&#x
F4;ng thể hiểu tr&#x
E1;i tim của người đ&#x
F3; được l&#x
E0;m bằng g&#x
EC; m&#x
E0; c&#x
F3; thể cứng rắn, băng gi&#x
E1; đến vậy. Khiến t&#x
F4;i kh&#x
F4;ng c&#x
F3; c&#x
E1;ch n&#x
E0;o đoạt được, cũng kh&#x
F4;ng c&#x
F3; c&#x
E1;ch n&#x
E0;o từ bỏ...Đi đến trước c&#x
E1;nh cửa k&#x
ED;nh, t&#x
F4;i gấp chiếc &#x
F4; lại, đồng thời thu cả nỗi muộn phiền bị khuấy động bởi thời tiết, đi v&#x
E0;o nơi b&#x
E1;n đấu gi&#x
E1; bật điều h&#x
F2;a ấm &#x
E1;p.Người bảo vệ đứng ở cửa lịch sự hỏi t&#x
F4;i c&#x
F3; lấy thẻ b&#x
E0;i đấu gi&#x
E1; xuất xắc kh&#x
F4;ng.Cởi &#x
E1;o kho&#x
E1;c ngo&#x
E0;i đ&#x
E3; bị ướt nước mưa vắt l&#x
EA;n tay, t&#x
F4;i mỉm cười trả lời: "Bạn t&#x
F4;i đang ở trong đ&#x
F3;."Người bảo vệ đưa mắt nh&#x
EC;n nh&#x
E3;n hiệu thời trang được th&#x
EA;u thủ c&#x
F4;ng tr&#x
EA;n cổ &#x
E1;o kho&#x
E1;c của t&#x
F4;i rồi l&#x
F9;i lại ph&#x
ED;a sau nhường lối: "Mời v&#x
E0;o.""C&#x
E1;m ơn anh!"Buổi b&#x
E1;n đấu gi&#x
E1; đ&#x
E3; bắt đầu, hội trường gần như kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n chỗ trống. T&#x
F4;i chọn vị tr&#x
ED; s&#x
E1;t cửa sổ ở h&#x
E0;ng ghế gần cuối c&#x
F9;ng. T&#x
F4;i c&#x
F2;n chưa kịp ngồi ấm chỗ, Tề L&#x
E2;m từ h&#x
E0;ng ghế tr&#x
EA;n đi xuống, mặt d&#x
E0;y đuổi thẳng cổ anh ch&#x
E0;ng đẹp trai b&#x
EA;n cạnh t&#x
F4;i, rồi ngồi thế v&#x
E0;o chỗ đ&#x
F3;."Anh tưởng em sẽ kh&#x
F4;ng đến đ&#x
E2;y." Anh ta nheo đ&#x
F4;i mắt "hoa đ&#x
E0;o" điển h&#x
EC;nh, gh&#x
E9; s&#x
E1;t v&#x
E0;o tai t&#x
F4;i."N&#x
FA;i đất đỏ l&#x
E0; t&#x
E2;m huyết nửa đời của tía t&#x
F4;i, t&#x
F4;i kh&#x
F4;ng giữ nổi, &#x
ED;t nhất cũng n&#x
EA;n biết n&#x
F3; sẽ rơi v&#x
E0;o tay ai." T&#x
F4;i nh&#x
ED;ch người, nới rộng khoảng c&#x
E1;ch với anh ta. Vừa n&#x
F3;i, t&#x
F4;i vừa đưa mắt đảo một lượt qua những gương mặt của đ&#x
E1;m người gi&#x
E0;u c&#x
F3; ngồi trong hội trường.Biểu hiện của mỗi người đều kh&#x
F4;ng giống nhau. Một số kh&#x
F4;ng đậy giấu sự th&#x
E8;m kh&#x
E1;t, nh&#x
EC;n chăm chăm nhất cử nhất động của nh&#x
E2;n vi&#x
EA;n đấu gi&#x
E1; như &#x
F4;ng chủ L&#x
E2;m, một nh&#x
E2;n vật phất l&#x
EA;n nhờ khai th&#x
E1;c kho&#x
E1;ng sản.Cũng c&#x
F3; người chỉ thuần t&#x
FA;y đến xem tr&#x
F2; vui như Tề L&#x
E2;m ngồi b&#x
EA;n cạnh t&#x
F4;i.C&#x
F2;n c&#x
F3; người ho&#x
E0;n to&#x
E0;n kh&#x
F4;ng c&#x
F3; khả năng cạnh tranh, chỉ mở lớn mắt chứng kiến n&#x
FA;i đất đỏ bị b&#x
E1;n đấu gi&#x
E1; để trả nợ như t&#x
F4;i.Trong số đ&#x
F3;, kh&#x
F4;ng c&#x
F3; gương mặt t&#x
F4;i muốn gặp nhất, n&#x
EA;n t&#x
F4;i kh&#x
F4;ng biết biểu hiện của anh tr&#x
F4;ng như thế n&#x
E0;o.Gi&#x
E1; tiền ng&#x
E0;y một tăng cao, lúc &#x
F4;ng chủ L&#x
E2;m đưa ra nhỏ số nhì trăm ba mươi triệu, hội trường đang ồn &#x
E1;o n&#x
E1;o nhiệt bỗng nhi&#x
EA;n yên ắng hẳn.Một số người do kh&#x
F4;ng đủ t&#x
E0;i lực n&#x
EA;n đ&#x
E0;nh bỏ cuộc. Một số kh&#x
E1;c lại lo lắng đĩa thức ăn ngon l&#x
E0;nh đ&#x
E3; bị Cảnh gia xơi gần hết, chỉ c&#x
F2;n lại v&#x
E0;i kh&#x
FA;c xương kh&#x
F4;ng xứng với số tiền bỏ ra n&#x
EA;n cũng quyết định r&#x
FA;t lui.Khi cuộc đấu gi&#x
E1; đạt đến nhỏ số nhì trăm bốn mươi triệu, mọi người bắt đầu quay sang nh&#x
EC;n nhau. &#x
D4;ng chủ L&#x
E2;m đầy vẻ đắc &#x
FD;, một đối thủ cạnh tranh trẻ tuổi tr&#x
E1;n đẫm mồ h&#x
F4;i, động t&#x
E1;c t&#x
E1;c giơ thẻ b&#x
E0;i ng&#x
E0;y c&#x
E0;ng vì dự.Tất cả đ&#x
E3; ng&#x
E3; ngũ, t&#x
F4;i chống tay v&#x
E0;o th&#x
E0;nh ghế đứng dậy, kh&#x
F4;ng buồn coi tiếp kết quả."Em kh&#x
F4;ng coi nữa &#x
E0;? Chưa đến l&#x
FA;c cao tr&#x
E0;o m&#x
E0;." Tề L&#x
E2;m cù sang nh&#x
EC;n t&#x
F4;i, nụ cười &#x
F4;n h&#x
F2;a như ngọc của anh ta l&#x
FA;c n&#x
E0;y tr&#x
F4;ng thật đ&#x
E1;ng gh&#x
E9;t."Anh cứ từ từ thưởng thức đi, t&#x
F4;i c&#x
F2;n bận việc."Mặc chiếc &#x
E1;o kho&#x
E1;c ướt lạnh, t&#x
F4;i đi về ph&#x
ED;a cửa ch&#x
ED;nh. Đột nhi&#x
EA;n, tầm nh&#x
EC;n của t&#x
F4;i tối lại trong gi&#x
E2;y l&#x
E1;t, h&#x
EC;nh như c&#x
F3; ai đ&#x
F3; chắn trước mặt t&#x
F4;i. Tội vội ngẩng đầu, nhưng kh&#x
F4;ng kịp nh&#x
EC;n r&#x
F5; gương mặt của người đ&#x
F3;. Một h&#x
EC;nh b&#x
F3;ng vừa quen thuộc thuộc vừa xa lạ lướt qua người t&#x
F4;i, để lại kh&#x
F4;ng kh&#x
ED; băng gi&#x
E1; của m&#x
F9;a đ&#x
F4;ng Washington...Kh&#x
F4;ng một lời ch&#x
E0;o khỏi kh&#x
E1;ch s&#x
E1;o, thậm ch&#x
ED; chẳng th&#x
E8;m dừng &#x
E1;nh mắt ở chỗ t&#x
F4;i, Cảnh Mạc Vũ cứ thế đi qua người t&#x
F4;i. B&#x
F3;ng lưng của anh vẫn xa vời như ng&#x
E0;y n&#x
E0;o. D&#x
F9; anh ở ngay lập tức trước mắt t&#x
F4;i, cũng chỉ giống ảo ảnh trong sa mạc hoang vắng.T&#x
F4;i gượng cười. V&#x
E0;o l&#x
FA;c n&#x
E0;y t&#x
F4;i c&#x
F2;n chờ mong muốn anh n&#x
F3;i với t&#x
F4;i điều g&#x
EC;? Lẽ n&#x
E0;o ch&#x
FA;ng t&#x
F4;i c&#x
F9;ng ngồi xuống &#x
F4;n lại chuyện cũ, kể chuyện gia đ&#x
EC;nh, thể hiện t&#x
EC;nh bằng hữu th&#x
E2;n thiết?
Cảnh Mạc Vũ đi thẳng đến chiếc ghế t&#x
F4;i vừa rời đi. Anh ngồi xuống, tựa người v&#x
E0;o th&#x
E0;nh ghế ph&#x
ED;a sau, bộ dạng thảnh thơi nh&#x
E0;n nh&#x
E3;."Ồ! Anh về rồi &#x
E0;?" Tề L&#x
E2;m nhướng m&#x
E0;y. Mặc dù anh ta n&#x
F3;i chuyện với Cảnh Mạc Vũ nhưng &#x
E1;nh mắt lại hướng về chỗ t&#x
F4;i: "Anh cũng đến đ&#x
E2;y xem tr&#x
F2; n&#x
E1;o nhiệt? giỏi định th&#x
F2; một ch&#x
E2;n v&#x
E0;o?""T&#x
F4;i kh&#x
F4;ng c&#x
F3; sở th&#x
ED;ch như Tề thiếu..." Cảnh Mạc Vũ nhếch m&#x
E9;p, tảng băng trong đ&#x
E1;y mắt anh tan đi &#x
ED;t nhiều: "T&#x
F4;i kh&#x
F4;ng tranh th&#x
EC; th&#x
F4;i, nếu tranh, t&#x
F4;i kh&#x
F4;ng chỉ th&#x
F2; một ch&#x
E2;n."Tề L&#x
E2;m nghe ra h&#x
E0;m &#x
FD; trong c&#x
E2;u n&#x
F3;i của anh, anh ta cười khan nhị tiếng, kh&#x
F4;ng tiếp tục mở miệng.T&#x
F4;i đứng bất động, từ đầu đến cuối kh&#x
F4;ng rời mắt khỏi h&#x
EC;nh b&#x
F3;ng của anh phản chiếu tr&#x
EA;n cửa k&#x
ED;nh. Vày kh&#x
F4;ng kh&#x
ED; lạnh, cửa k&#x
ED;nh mờ mờ hơi nước, t&#x
F4;i kh&#x
F4;ng thể nh&#x
EC;n thấy gương mặt điển trai lạnh l&#x
F9;ng của anh, cũng kh&#x
F4;ng nh&#x
EC;n thấy &#x
E1;nh mắt sắc sảo của anh. Nhưng t&#x
F4;i c&#x
F3; thể cảm nhận thấy, sự c&#x
F4; độc, ki&#x
EA;u ngạo v&#x
E0; mạnh mẽ tỏa ra từ người anh theo năm th&#x
E1;ng c&#x
E0;ng đậm đặc hơn.L&#x
E0; anh, Cảnh Mạc Vũ, anh đ&#x
E3; trở về.Bắt gặp Cảnh Mạc Vũ, người đ&#x
E0;n &#x
F4;ng trẻ tuổi vừa rồi c&#x
F2;n chần chừ kh&#x
F4;ng biết c&#x
F3; n&#x
EA;n giơ thẻ b&#x
E0;i liền thở ph&#x
E0;o nhẹ nh&#x
F5;m, đứng dậy đi đến giao thẻ b&#x
E0;i v&#x
E0;o tay anh.Cảnh Mạc Vũ chỉnh lại tư thế, nhẹ nh&#x
E0;ng giơ thẻ b&#x
E0;i trong tay.Nh&#x
E2;n vi&#x
EA;n b&#x
E1;n đấu gi&#x
E1; lập tức n&#x
F3;i lớn tiếng: "Hai trăm năm mươi triệu! Số nhị mươi ch&#x
ED;n đưa ra gi&#x
E1; nhì trăm năm mươi triệu, c&#x
F2;n ai...""Kh&#x
F4;ng phải." Cảnh Mạc Vũ từ tốn mở miệng, thanh &#x
E2;m của anh lạnh lẽo như h&#x
E0;n ngọc dưới l&#x
F2;ng đất: "T&#x
F4;i ra gi&#x
E1; tía trăm triệu."Cả hội trường lặng bặt trong gi&#x
E2;y l&#x
E1;t. &#x
D4;ng chủ L&#x
E2;m khiếp ngạc đứng dậy, nh&#x
EC;n anh bằng &#x
E1;nh mắt kh&#x
F4;ng thể tin nổi. Cảnh Mạc Vũ nh&#x
EC;n lại &#x
F4;ng ta, kh&#x
F3;e miệng anh nhếch l&#x
EA;n th&#x
E0;nh nụ cười lạnh l&#x
F9;ng.&#x
D4;ng chủ L&#x
E2;m trầm tư v&#x
E0;i gi&#x
E2;y, cuối c&#x
F9;ng bu&#x
F4;ng thẻ b&#x
E0;i trong tay: "Nếu Cảnh tổng kh&#x
F4;ng nỡ bỏ thứ cậu y&#x
EA;u th&#x
ED;ch. Vậy th&#x
EC; lần n&#x
E0;y t&#x
F4;i nhường cho cậu.""C&#x
E1;m ơn &#x
FD; tốt của &#x
F4;ng chủ L&#x
E2;m, t&#x
F4;i sẽ ghi nhớ trong l&#x
F2;ng."Cả hội trường kh&#x
F4;ng nh&#x
FA;c nh&#x
ED;ch, mang đến đến khi tiếng b&#x
FA;a b&#x
E1;o hiệu cuộc đấu gi&#x
E1; ng&#x
E3; ngũ vang l&#x
EA;n.T&#x
F4;i t&#x
FA;m chặt vạt &#x
E1;o kho&#x
E1;c, cũng kh&#x
F4;ng thể bít giấu th&#x
E2;n h&#x
EC;nh run lẩy bẩy. T&#x
F4;i tảo người đi ra cửa, một giọt nước mưa chảy tr&#x
EA;n cửa k&#x
ED;nh, lặng lẽ rơi xuống đất, tạo th&#x
E0;nh một vệt d&#x
E0;i như giọt nước mắt.T&#x
F4;i đi qua c&#x
E1;nh cửa tự động ra khỏi t&#x
F2;a nh&#x
E0;, nước mưa lẫn hoa tuyết đầu m&#x
F9;a tạt qua l&#x
E0;n domain authority t&#x
F4;i. T&#x
F4;i kh&#x
F4;ng hề cảm thấy lạnh, chỉ thấy những chấm trắng trước mắt giống hoa tuyết b&#x
E1;m tr&#x
EA;n l&#x
F4;ng m&#x
E0;y v&#x
E0; l&#x
F4;ng mi của anh trong một m&#x
F9;a đ&#x
F4;ng n&#x
E0;o đ&#x
F3;...Ch&#x
FA; T&#x
E0;i thấy t&#x
F4;i ra ngo&#x
E0;i liền mở cửa xe cộ gi&#x
FA;p t&#x
F4;i, nhưng t&#x
F4;i ngập ngừng kh&#x
F4;ng l&#x
EA;n xe. T&#x
F4;i con quay lại quan lại s&#x
E1;t c&#x
E1;nh cửa tự động của t&#x
F2;a nh&#x
E0;. &#x
D4;ng chủ L&#x
E2;m đang đi ra ngo&#x
E0;i, theo sau &#x
F4;ng ta l&#x
E0; nhị thiếu gia của nh&#x
E0; họ L&#x
E2;m miệng c&#x
F2;n h&#x
F4;i sữa: "Ba, sao vừa rồi bố kh&#x
F4;ng n&#x
E2;ng gi&#x
E1; cao hơn. Chỉ bố trăm triệu th&#x
EC; anh ta lời qu&#x
E1;.""Con hiểu g&#x
EC; chứ?" &#x
D4;ng chủ L&#x
E2;m k&#x
E9;o cổ &#x
E1;o jacket: "Cảnh Mạc Vũ đ&#x
E3; tới đ&#x
E2;y, chắc chắn cậu ta sẽ kh&#x
F4;ng để mỏ kho&#x
E1;ng sản của nh&#x
E0; họ Cảnh rơi v&#x
E0;o tay người kh&#x
E1;c. Tía tranh với cậu ta, đồng nghĩa với việc n&#x
E2;ng cao gi&#x
E1; thiết lập của cậu ta. Đến l&#x
FA;c đ&#x
F3;, kh&#x
F4;ng những bố kh&#x
F4;ng ăn được miếng thịt c&#x
F2;n đắc tội với cậu ta. đưa ra bằng lần n&#x
E0;y nhường lại đến cậu ta, tương lai c&#x
F2;n kh&#x
F4;ng &#x
ED;t cơ hội kiếm tiền...""Cảnh Mạc Vũ l&#x
E0; người thế n&#x
E0;o m&#x
E0; bố c&#x
F3; vẻ ki&#x
EA;ng d&#x
E8; anh ta như vậy?""N&#x
F3;i t&#x
F3;m lại l&#x
E0; nh&#x
E2;n vật kh&#x
F4;ng thể đắc tội. Con h&#x
E3;y nhớ mặt Cảnh Mạc Vũ, sau n&#x
E0;y nếu c&#x
F3; gặp th&#x
EC; nhớ kh&#x
E1;ch s&#x
E1;o một ch&#x
FA;t..." T&#x
EC;nh cờ nh&#x
EC;n thấy t&#x
F4;i, &#x
F4;ng chủ L&#x
E2;m lập tức ngậm miệng, &#x
F4;ng ta gật đầu, mỉm cười lịch sự với t&#x
F4;i: "Cảnh tiểu thư, c&#x
F4; đang đợi người &#x
E0;?"T&#x
F4;i mỉm cười, kh&#x
F4;ng trả lời &#x
F4;ng ta.&#x
D4;ng ta cũng kh&#x
F4;ng n&#x
F3;i g&#x
EC; th&#x
EA;m, lập tức l&#x
EA;n chiếc xe lịch sự trọng của &#x
F4;ng ta. T&#x
F4;i vẫn nghe thấy tiếng nhị thiếu gia họ L&#x
E2;m lải nhải: "Ba, c&#x
F4; ta chẳng phải l&#x
E0; Cảnh An Ng&#x
F4;n hay sao? Mấy h&#x
F4;m trước nhỏ gặp c&#x
F4; ta đi c&#x
F9;ng Bill tại một party..."M&#x
E3;i cũng kh&#x
F4;ng thấy t&#x
F4;i l&#x
EA;n xe, ch&#x
FA; T&#x
E0;i liền cầm &#x
F4; chạy ra đ&#x
F3;n t&#x
F4;i. Chiếc &#x
F4; đen ngăn hoa tuyết trắng ở tr&#x
EA;n đầu: "Tiểu thư, t&#x
F4;i vừa nh&#x
EC;n thấy..."T&#x
F4;i xua tay ra hiệu ch&#x
FA; đừng n&#x
F3;i tiếp: "N&#x
FA;i đất đỏ vốn l&#x
E0; t&#x
E0;i sản cha ch&#x
E1;u định để lại mang đến anh ấy. B&#x
E2;y giờ anh ấy bỏ tiền ra mua, kh&#x
F4;ng cần ch&#x
E1;u bận t&#x
E2;m lo lắng, cũng l&#x
E0; một việc tốt l&#x
E0;nh."Ch&#x
FA; T&#x
E0;i kh&#x
F4;ng ph&#x
E1;t biểu &#x
FD; kiến, khi ch&#x
FA; v&#x
F4; t&#x
EC;nh đưa mắt về c&#x
E1;nh cửa tự động, thần sắc ch&#x
FA; đột nhi&#x
EA;n cứng đờ. T&#x
F4;i d&#x
F5;i theo &#x
E1;nh mắt ch&#x
FA;, quả nhi&#x
EA;n chạm phải đồng tử s&#x
E2;u hun h&#x
FA;t kh&#x
F4;ng thấy đ&#x
E1;y của Cảnh Mạc Vũ.T&#x
F4;i v&#x
E0; anh chỉ c&#x
E1;ch nhau một bước ch&#x
E2;n. Nhưng mưa tuyết trắng x&#x
F3;a rơi xuống giữa ch&#x
FA;ng t&#x
F4;i, l&#x
E0;m ch&#x
FA;ng t&#x
F4;i phảng phất c&#x
E1;ch xa ng&#x
E0;n tr&#x
F9;ng.&#x
C1;nh mắt giao nhau chỉ một gi&#x
E2;y, nhưng c&#x
F3; cảm gi&#x
E1;c l&#x
E2;u hơn bảy trăm nhị mươi tư ng&#x
E0;y.T&#x
F4;i nắm chặt vạt &#x
E1;o kho&#x
E1;c, mũi bị đ&#x
F4;ng lạnh đến mức t&#x
EA; liệt, h&#x
F4; hấp kh&#x
F4;ng th&#x
F4;ng thuận. T&#x
F4;i cố gắng h&#x
ED;t s&#x
E2;u hai hơi, nhưng cuối c&#x
F9;ng vẫn kh&#x
F4;ng thể thốt ra c&#x
E2;u "Anh c&#x
F3; khỏe kh&#x
F4;ng?"Cảnh Mạc Vũ thu lại &#x
E1;nh mắt, anh sải bước d&#x
E0;i xuống cầu thang đ&#x
E1; trước cửa t&#x
F2;a nh&#x
E0;."Cảnh Mạc Vũ!"Khi anh bước đến bậc thang cuối, t&#x
F4;i cuối c&#x
F9;ng cũng gọi t&#x
EA;n anh.

Có câu nói, con người trong cả một đời mặc dù sao cũng đề nghị làm vài ba chuyện khiến phiên bản thân hối hận, như vậy cuộc đời mới hoàn chỉnh.

Cho đến tận bây giờ, tôi chỉ làm cho hai việc giúp cuộc đời mình trả chỉnh.

Việc trước tiên là yêu anh. Một việc khác, là gả mang lại anh.

Xem thêm: 40 món quà tặng sinh nhật người yêu nam thiết thực, ý nghĩa nhất hiện nay

* * *

Lời tác giả:

Xin chào những người, trung tâm Tâm tôi đã trở lại. Trước đây tôi từng nói sẽ không đào hố, sẽ là vì các bước chất đống, tôi nỗ lực mãi cũng không hoàn thành. Một lúc mở hố, mọi tín đồ theo cũng mệt, tôi viết truyện cũng mệt.

Nhưng không hề cách làm sao khác, một "bad guy" đột nhiên xuất hiện trong chất xám tôi, càng ngày đầy đặn, ngày càng đáng yêu. Tôi không cẩn trọng đã yêu thương anh ta, nên hy vọng mọi bạn làm quen thuộc với anh ta, tìm hiểu anh ta.

Vì vậy, tôi cắm răng, ko chùn bước nhảy thẳng xuống "hố lửa". Đừng nói tôi không nhắc nhở mọi tín đồ đấy nhé. Đây là "hố lửa", ai nhảy vào người đó tự chịu trách nhiệm.


Thu gọn gàng
mở rộng
dứt
Đọc từ trên đầu theo dõi 0 Ủng hộ 0 chia sẻ
DS chương comment

list chương


Chương khởi đầu

Chương 1

Chương 2

Chương 3

Chương 4

Chương 5

Chương 6

Chương 7: Tỏ tình

Chương 8: gặp mặt lại

Chương 9: Viên phòng

Chương 10: hợp tác

Chương 11: Nụ hôn đầu

Chương 12: sống chết

Chương 13: Tha sản phẩm công nghệ

Chương 14: Kích tình

Chương 15: ôm đồm nhau

Chương 16: thì thầm trong tối

Chương 17: bạn thân

Chương 18: Nhà new

Chương 19: Thân nuốm

Chương 20: đậy giấu

Chương 21: Buổi tiệc

Chương 22: Gian tình

nước ngoài Truyện Về hẹn Tiểu Nặc - kín đáo không thể tâm sự

Chương 23: Sẩy thai


ngoại Truyện Về Cảnh Mạc Vũ - Nguyên tội

Chương 24: Ly hôn

Chương 25: Ly biệt

Chương 26: gặp lại

Chương 27: Đêm lâu năm

Chương 28: Đóng kịch

Chương 29: U mê

Chương 30: Dị mộng

Chương 31: Vãn hồi

Chương 32: Tha thiết bị

nước ngoài Truyện Về Cảnh Mạc Vũ - bệnh về tim

Chương 33: Tái hôn

Chương 34: dứt

Phần kết

nước ngoài truyện Cảnh Mạc Vũ - Action1: Tuyết ngơi nghỉ Washington

ngoại truyện Cảnh Mạc Vũ - Action2: Đêm ngày lễ noel

nước ngoài truyện tình yêu thực bụng


Loading...
Loading...
Loading...

Truyện cùng tác giả


*

Động phòng Hoa Chúc giải pháp Vách
Diệp Lạc Vô trọng tâm
1,419 52 C
10.0 Full Ngôn Tình
*

Cô Độc
Diệp Lạc Vô tâm
1,388 30 C
Full Ngôn Tình
*

tè Anh
Diệp Lạc Vô trung tâm
1,345 3 C
Full Ngôn Tình
*

Đồng Lang cộng Hôn (Nụ Hôn Của Sói)
Diệp Lạc Vô trung khu
1,327 67 C
Full Ngôn Tình
*

mãi mãi Là Bao Xa
Diệp Lạc Vô tâm
1,265 69 C
5.5 Full Ngôn Tình
Sự dịu dàng êm ả Khó cưỡng (Thoát Không ngoài Ôn Nhu Của Anh)
Diệp Lạc Vô vai trung phong
996 18 C
Full Ngôn Tình
chờ Em mập Nhé, Được Không?
Diệp Lạc Vô trung ương
951 36 C
Full Ngôn Tình
Ngủ thuộc Sói
Diệp Lạc Vô trọng tâm
941 6 C
Full Ngôn Tình
chân mây Góc Bể
Diệp Lạc Vô trung ương
929 27 C
Full Ngôn Tình
Rơi Xuống không có tội (Sa xẻ Vô Tội)
Diệp Lạc Vô trung khu
912 26 C
Full Ngôn Tình
TOP táo tợn Thường Quân

Chưa có dữ liệu.


Thể một số loại
Huyền Huyễn Kỳ Huyễn Võ Hiệp Tiên Hiệp Võng Du Linh Dị Đô Thị Ngôn Tình quân sự chiến lược Quan ngôi trường Dị Năng tìm Hiệp nhan sắc Hiệp lịch sử Trinh Thám Dị Giới Trọng Sinh vui nhộn Điền Văn Cổ Đại Cung Đấu Mạt cụ Ngược hiện tại Đại Truyện sáng tác Xuyên Không mang Tưởng Khoa Huyễn Sách từ Lực Đam Mỹ tư tưởng Xã Hội Sách việt nam Văn học tập Dân Gian Sách quốc tế Thanh Xuân - sân vườn Trường
tìm kiếm
Truyện
Loading...
Loading...
Loading...
thanh lọc truyện

Thể một số loại


Huyền Huyễn Kỳ Huyễn Võ Hiệp Tiên Hiệp Võng Du Linh Dị Đô Thị Ngôn Tình quân sự chiến lược Quan ngôi trường Dị Năng tìm Hiệp nhan sắc Hiệp lịch sử hào hùng Trinh Thám Dị Giới Trọng Sinh vui nhộn Điền Văn Cổ Đại Cung Đấu Mạt vậy Ngược hiện nay Đại Truyện biến đổi Xuyên Không giả Tưởng Khoa Huyễn Sách từ bỏ Lực Đam Mỹ tâm lý Xã Hội Sách vn Văn học tập Dân Gian Sách nước ngoài Thanh Xuân - sân vườn Trường

Số chương


tất cả > 200 chương > 500 chương > 1,000 chương > 2,000 chương > 3,000 chương

tâm trạng


tất cả xong Đang ra

thu xếp


xem nhiều tiên tiến nhất
thanh lọc truyện
gmail.com
Design and Developed by cdsptphcm.edu.vn