Nghỉ lễ đã làm được một tuần, tôi với Lâm trường đoản cú Sâm đã cách nhau tròn bảy ngày. Bảy ngày này giữa công ty chúng tôi trừ phần lớn lời hỏi thăm cơ bạn dạng nhất thì gần như là không còn bất cứ liên hệ gì. Trong khi anh lúc nào thì cũng bận rộn, các lần gọi năng lượng điện đến số đông nói không quá mấy câu rồi gấp rút cúp máy, có những lúc thậm chí còn ko nghe smartphone mà thẳng bấm tắt.
Tôi biết anh sẽ bận lo chuyện của ông ngoại anh. Ông lão đã bự tuổi, dạo bước trước bị shock một cú dẫn đến trúng gió với một loạt những chứng bệnh dịch khác, sau thời điểm ngã căn bệnh thì không gượng dậy nổi. Tuy sẽ được cấp cho cứu kịp thời, trong thời điểm tạm thời giữ được tính mạng, nhưng mong thoát khỏi nguy khốn hoàn toàn thì tiếp đến còn phải mừng đón một loạt ca phẫu thuật mổ xoang và giải pháp điều trị. Cơ mà bước đầu tiên của bài toán điều trị chính là một ca mổ hở lớn, ông lão đã quá già, bệnh tình lại phức tạp, độ khó khăn và nguy hiểm của ca mổ khôn xiết cao. Lâm từ bỏ Sâm trước đó là chuyên gia khoa ngoại, lần này cũng tham dự vào vấn đề lập giải pháp điều trị. Nhưng mấy bây giờ trong hầu như cuộc truyện trò thoáng qua với anh, tôi rất có thể cảm nhận được anh siêu áp lực.
Về mặt y học tập thì tôi không rành, tôi tất yêu giúp gì được đến Lâm từ bỏ Sâm, đành trong nhà tại Vô Tích mà thậm mong nguyện, hy vọng ông lão sẽ hồi phục mau chóng.
Chớp mắt đã đi đến đêm Giao thừa.
Hôm nay mọi nơi đều rất náo nhiệt, nhà ai ai cũng giăng đèn kết hoa, phần đông câu đối đỏ, đèn lồng đỏ treo cao cao. Tía cũng về nhà, bà mẹ nhìn thấy bố hình như cũng không thể kháng cự, khách hàng sáo mời ông vào nhà. Tôi nhận thấy quan hệ của họ trong khi đang xẩy ra sự thay đổi vi diệu, ba sẽ vào phòng bếp giúp người mẹ làm lụng, chị em tuy chê tía lóng ngóng lề mề về tuy nhiên giọng điệu khi nói với bố cũng ko còn thờ ơ cứng nhắc.
Tôi bưng ly sữa nóng teo tròn trong ghế tựa mềm mại, nhìn bố mẹ đang bận bịu trong bếp, tuyết cất cánh đầy trời xung quanh cửa sổ, hơi nóng phả ra từ khối hệ thống sưởi trong nhà khiến cho cả gian nhà trở nên ấm cúng hẳn.
Tôi không có việc gì tạo sự tiện tay thay quyển đái thuyết lên xe, tuy vậy lại không lật một trang nào, chấm dứt khoát nằm bò ra bệ hành lang cửa số ngắm tuyết. Trận tuyết này càng ngày càng lớn, phân tử tuyết to lớn như lông thiên nga cất cánh lượn từ bên trên trời xuống, y hệt như vô số mọi tinh linh đang nhảy múa giữa khu đất trời. Tuyết bao phủ trên phương diện đất, cành cây, viên gạch, tủ một lớp rất dày, trời đất từ bây giờ chỉ sót lại một white color thuần khiết.
Dự báo tiết trời nói Thượng Hải cũng đang xuất hiện tuyết lớn, không biết bây giờ Lâm tự Sâm tất cả phải cũng đang có một chút thư thả rỗi, dừng lại nhìn cảnh quan kỳ diệu này không. Còn cả Trang Tự… ngần ngừ khi nhìn thấy cảnh này, cậu ấy sẽ làm gì, liệu có từng bao phủ lấy Dung Dung, lặng lẽ đứng trước cửa sổ ngắm tuyết xuất xắc không…
Suy nghĩ kia xuất hiện khiến tôi đơ nảy mình, trải qua từng nào chuyện rồi, bởi vì sao còn ghi nhớ tới fan ấy? Ngày này năm kia đến nay chẳng qua chỉ mới một năm, sự tủi nhục, trở ngại sau hôm đó lẽ nào mày sẽ quên hết rồi?
Tôi thậm tát cho mình một cú thật mạnh, trái nhiên con fan không thể quá rảnh rỗi rỗi, một khi đầu óc thư thả thì đang sinh nông nổi mà quan tâm đến lung tung. Vắt là tôi cúi đầu chú ý đọc sách. Bốn duy dần dần bị nội dung cuốn sách chỉ chiếm lấy, thời gian cũng trôi qua thiệt nhanh. Lúc phụ huynh gọi tôi ăn uống cơm thì diễn biến của đái thuyết đang phát triển đến cao trào, tôi dụi mắt, tuyết ko kể trời trù trừ đã xong xuôi tự bao giờ, trời khu đất vẫn mênh mang 1 màu trắng.
Lúc này điện thoại đổ chuông, là Lâm từ bỏ Sâm. Tôi vội cố kỉnh lấy, chạy vào chống nghe.
“Đang làm những gì đấy?”
“Không bao gồm gì làm, chỉ xem tè thuyết thôi.”
“Hử? Nhiếp đái thư hốt nhiên đổi tính? Cảnh đẹp như vậy lại nằm nhà đọc sách à?”
Anh lại còn nghịch tôi cơ đấy, có vẻ tâm trạng đang vô cùng tốt, lẽ làm sao ca mổ của ông ngoại vẫn thành công?
“Sao hiện giờ lại thư thả gọi đến, tình trạng chủ tịch Thịnh cầm nào rồi?”
“Mới phẫu thuật xong, ca mổ cực kỳ thành công, coi như đã thoát ra khỏi nguy hiểm, duy trì được tính mạng con người rồi.”
“Thế thì xuất sắc quá.” Tôi âm thầm thở phào một hơi, thiệt mừng gắng cho anh, “Mệt mỏi để quá lâu rồi, anh sinh hoạt đi.”
“Đây chỉ với bắt đầu, sau này còn phải triển khai một loạt điều trị, một quãng thời gian dài về sau ông ngoại chẳng thể rời khỏi khám đa khoa được.”
“À… thôi cứ từ tốn vậy, ít ra đây là một mở đầu tốt, chưa phải sao?”
“Ừ, tối thiểu thì đấy là một mở màn tốt, việc sót lại phải có tác dụng từng bước, quan yếu vội vã được… Em còn xem sách không?”
“Sắp nạp năng lượng cơm rồi.”
“Ừ, ăn hoàn thành ra ko kể nhé.”
“Hả?”
“Ra vườn mai giẫm tuyết thưởng mai, anh đang trên phố cao tốc, tiếp đây rồi.”
“Gì cơ? Tuyết béo thế này nhưng mà anh đi mặt đường cao tốc? tự anh lái xe sao?” Tôi nghe nói mà lo âu tới mức nổi giận, “Anh ráng ý mong em lo chết đề nghị không? chuyên môn lái xe pháo của anh… liệu có phải là anh lừng khừng đâu, đường sá cụ này sao anh có thể đi đường cao tốc được? không hẳn đã hứa ngày mai em mang đến Thượng Hải thăm anh sao? Sao bây giờ lại chạy tới đây?” hiện giờ nếu anh xuất hiện thêm trước mặt tôi, tôi nhất mực sẽ tức mang đến độ ý muốn đấm anh một cú. Fan này… sao chẳng lúc nào khiến tín đồ ta yên chổ chính giữa nổi chứ.
“Hy Quang, anh nhớ em lắm, anh không thể đợi cho tới mai được.” vị trí kia đầu dây im lặng một lúc bắt đầu vẳng đến giọng nói dịu dàng êm ả nhưng xen lẫn chút căng thẳng của anh.
“Vậy anh tài xế cẩn thận, đừng điện thoại tư vấn điện thoại, để ý lái xe nhé, họ gặp sinh sống vườn mai.” Một câu nói của anh khiến cho tôi vừa cảm động vừa xót xa, cơn giận đã bùng lên vì chưng câu nói đó mà vụt tắt.
“Ừ, gặp gỡ ở đó nhé.”
…
Có lẽ vày mọi bạn đều đoàn tụ trong nhà yêu cầu vườn mai lúc này cực kỳ vắng vẻ, trong vườn rộng lớn bên cạnh đó chỉ bao gồm tôi cùng Lâm tự Sâm. Phần nhiều đóa mai đỏ rực đang nở rộ, tuyết trắng ứ lại vẫn quá gót chân, tôi và Lâm từ Sâm nỗ lực tay nhau đi, không ai nói lời nào.
“Hy Quang”. Lần chần bao lâu, Lâm từ Sâm ở đầu cuối đã lên tiếng.
“Dạ?” tự lần đầu gặp anh trong bây giờ đã thấy anh chổ chính giữa sự trùng trùng, hình như có bao mối tơ vò cần yếu tháo bỏ. Hiện nay anh đã chịu đựng nói, trái tim bất an của tôi vẫn từ từ bình tâm lại. Cho dù không thể chia sẻ nhưng khiến anh trung khu sự một thời gian cũng tốt.
“Theo anh về Thượng Hải nhé.”
“Gì cơ?” Tôi sững lại.
“Gần đây trong đơn vị xảy ra không ít chuyện, ông ngoại từng chịu cú shock lớn, sức mạnh suy sụp hẳn. Không ai biết ông hoàn toàn có thể gượng được bao lâu, ý của trưởng bối là đám nhỏ cháu đàn anh tốt nhất có thể đều về Thượng Hải, liên tục ở cạnh ông.”
“…” Biết bệnh lý ông nạm rất nặng, tuy vậy với gia thế, địa vị, mối quan hệ của Thịnh gia, thì tôi cũng chưa từng quá lo lắng. Ko ngờ hiện thời đã tới mức phải gọi người nhà về bên cạnh cạnh… Tôi nhìn Lâm từ Sâm đang nhíu mày ưu tư, duy nhất thời lừng khừng nên nói gì.
“Thế nên đầu xuân năm mới anh đã quay về tổng cỗ Thịnh Viễn để làm việc.” Lâm từ Sâm phá vỡ vạc sự lạng lẽ ngắn ngủi của tôi vày quá gớm ngạc, thường xuyên nói, “Em cũng theo ông về nhé. Sản nghiệp của ba em hồ hết ở Thượng Hải, em là fan thừa kế nhất của ông, cũng trở nên có ngày phải trở lại tiếp nhận. Thịnh Viễn và nghiệp vụ của bố em rất gồm quan hệ với nhau, mô thức kinh doanh cũng tương đương nhau, chi bằng em trở lại trước có tác dụng trợ lý tổng giám đốc của Thịnh Viễn đàn anh, làm cho quen cách quản lý của doanh nghiệp lớn, về sau tiếp quản công ty của ba em thì cũng không đến tầm quá vất vả.”
“…” Tôi càng đo đắn nên nói nỗ lực nào, anh lại nghĩ đến tôi xa như thế. Tôi nhớ đến dáng vóc hạnh phúc bận rộn của phụ huynh trong bếp, Thượng Hải, ở đầu cuối cũng phải trở lại thôi. Tuy nhiên Thượng Hải, tôi thực thụ đã chuẩn bị sẵn sàng để trở lại chưa?
“Hy Quang.”
Tôi ngước lên chú ý anh, trong hai con mắt ấy có sự mong chờ cuống quýt.
“Theo anh về nhé. Những tại sao lúc nãy phần đông là viện cớ, thực ra nguyên bởi vì thật sự là, anh cần yếu nào chịu đựng đựng nỗi nhớ dài đằng đẵng này nữa.”
Tim tôi run lên, tôi bỗng nhiên nhớ mang đến hang núi đó, giấc mơ của anh ấy và lời hứa hẹn tôi từ nhủ lòng trong giờ phút đó. Tôi từng âm thầm nhủ rằng, trường đoản cú nay sau đây sẽ không lúc nào bắt anh do tôi mà chịu đựng dằn vặt nhức khổ, không khi nào bắt anh mệt nhọc mỏi mong chờ nữa…
Tôi tiến lên một bước, dìu dịu ôm Lâm từ Sâm, vẫn chính là mùi vị thân quen ấy. Không biết ban đầu từ bao giờ, tôi sẽ quen với mùi vị này, mùi vị của Lâm trường đoản cú Sâm. Tôi nghĩ dù cho có một ngày cửa hàng chúng tôi lạc nhau giữa chiếc người, cố sự thay đổi dời khiến đôi mắt tôi mờ mịt, thì cứ đi theo mùi vị này tôi cũng nhất quyết tìm lại được anh.
“Được, em theo anh về, nghe theo sự bố trí của anh.”
Tôi ko ngước lên, nhưng ngoài ra tôi thấy sản phẩm lông mi anh đột giãn ra, nụ cười xuất hiện. Tôi có thể cảm nhận ra nỗi vui mừng từ bây giờ của anh, cố định là nụ cười và chấp thuận phát ra từ tận đáy lòng.
Tin cứng cáp rất nhiều người đang hóng Rùa Mạn lấp hố. Mong người sáng tác cho họ một câu trả lời xứng đáng. Tôi như ánh dương tỏa nắng Quyển hạ được xem như là câu vấn đáp cho tất cả những mong chờ. Bạn dạng thân Sitetruyen thì đã mong một cái kết viên mãn sau tất cả.Bạn sẽ xem: Tôi như ánh dương rực rỡ quyển hạ mia
Cố Mạn – Câu chuyện yêu đương ngọt ngào, đầy lãng mạn
Có rất nhiều đường trong số những câu chuyện tình cảm của cụ Mạn. Đó chắc hẳn rằng là một trong những điều làm nên tên tuổi của cây cây viết này. Mặc dù cho không bắt buộc câu chuyện tình yêu nào cũng đẹp, cũng thơ mộng như thế. Những chính họ sẽ thổi hồn vào đó, hiện tại hóa tình cảm để chúng ta tin tưởng vào hạnh phúc.
Nếu nói tới Cố Mạn thì bọn họ không thể quên những bộ truyện nổi tiếng như: Sam Sam đến rồi, Bên nhau trọn đời cùng Yêu em từ tầm nhìn đầu tiên. Đồng ý rằng số đông diễn viên và được chuyển thể new giúp những bộ truyện ngôn tình này thành bom tấn. Phần nhiều những cốt truyện và câu chuyện và lắng đọng trong đó thì cũng quan yếu chối bỏ.
Một điều nữa về truyện Ngôn tình của núm Mạn, sẽ là nét mộc mạc trong ngòi bút và chiếc kết tròn đầy viên mãn. Chính vì sự đơn thuần, đơn giản và giản dị nhưng cũng khá đầy đủ tinh tế với tỉ mỉ đã đến những phần mơ mộng của mỗi người. Ngừng viên mãn như đã nhắn nhủ: “Hạnh phúc ngay sinh hoạt phía trước, hãy rứa lấy nó”.
Kết thúc sau 40 chương của mình như ánh dương tỏa nắng rực rỡ quyển Thượng
Chúng ta mọi biết Tôi như ánh dương rực rỡ chia làm 2 phần: phần 1 (quyển Thượng) với phần 2 (quyển Hạ). Phần 1 thì đã chấm dứt với 40 chương rồi. Và bọn họ thì đang mong chờ được lấp hố cùng với Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ.
Qua 40 chương truyện, bọn họ có lẽ vẫn mếm mộ một Nhiếp Hy Quang. Chắc hẳn rằng không phải vì cô ham ăn uống hay gồm biệt danh đáng yêu và dễ thương là Dưa Hấu. Mà chính sự chủ rượu cồn trong tình thương của cô, dám yêu dám ghét mới là điều thu hút duy nhất ở nhân vật này.
Cô ưa thích Trang Tự, vì dễ dàng và đơn giản là cô say đắm anh. Cô ghét Dung Dung, cho dù tình người mẹ cùng phòng nhưng lại đối xử quá ích kỷ. Hoàn toàn có thể cô bao hàm nét trẻ em con, có thời điểm bồng bột với tiểu thư. Tuy nhiên cô vẫn luôn hướng về các điều tươi vui và vui vẻ.
Chuyển lịch sự Tôi như ánh dương tỏa nắng rực rỡ phần 2, Hy Quang với Lâm trường đoản cú Sâm vẫn số đông ngày hò hẹn, yêu đương. Lâm tự Sâm thì luôn chờ đón tình yêu nhiệt liệt của cô. “Anh chờ em tặng ngay anh một vầng dương rực rỡ”.
Trong lúc đó, Trang từ bỏ vẫn siêng tâm vào sự nghiệp của mình. Trái đất nội trọng tâm và tình cảm của anh cũng dần được hé mở. Một trang tự tất cả vẻ hững hờ và vô tâm cũng rất được dần được lột cởi nhiều hơn. Đồng thời phần nhiều góc về tối trong Lâm từ Sâm cũng rất được phơi bày.
Tựa như thấy bạn dạng thân trên từng trang truyện
Ngay từ đầy đủ trang đầu tiên, có lẽ rằng những ai đó đã tốt nghiệp Đại học, sẽ nhìn thấy mình vào đó. Rất nhiều cảm xúc, hầu như tình huống chân thật nhất. Khi mà lại bạn bước chân vào số đông đoạn đường cứng cáp đầu tiên.
Đó, là những ngày mừng rỡ với hội chị em. Đồng ý là nếu rất có thể thuê trọ ở 1 mình thì khôn xiết thoải mái. Tuy vậy nếu được ở ký túc xá thì cũng chẳng tệ hơn đâu. Khi nhưng có người hiểu, lắng tai và an ủi mình. Rồi thuộc đi nạp năng lượng món này món kìa, giành cho nhau mọi điều tốt.
Đó, là đa số tình cảm đối chọi thuần cùng trong khiết. Tình cảm của Nhiếp Hy Quang luôn luôn nhẹ nhàng, ấm áp như cái tên của cô. Không thể gay gắt hay chói sáng để bắt người khác đón nhận. Đôi dịp cô quặn lòng nhức đớn. Tuy nhiên vẫn mạnh dạn mẽ, tích cực chứ không còn ủy mị.
Đó là đông đảo ngốc nghếch, khờ khạo và gọi lầm. Còn nhớ dịp Dung Dung gán cho cô mẫu mác cướp người yêu của bạn. Rồi gần như lần ghen ghét, đổ đến cô chơi bẩn đạp đổ thời cơ việc làm. Mọi đoạn nhưng làm nhiều người dân thấy uất nghẹn.
Đó, là những băn khoăn lo lắng về tương lại, căng thẳng với luận văn tốt nghiệp. Ghi nhớ hồi Hy quang bị cô giáo mắng về luận văn giỏi nghiệp. Cô thì dại dột nghếch chọn đề tài như là với Trang Tự. Sau cùng nếu không tồn tại anh thì chắc cô đã và đang trượt tốt nghiệp Đại học tập rồi.
Những điều ấy, ai trong họ rồi cũng trở thành đều nếm trải rước một lần.
Thông tin bên rìa về Tôi như ánh dương tỏa nắng rực rỡ quyển Hạ
Điều thứ nhất muốn ngồi lê song mách chính là về thương hiệu truyện. Có một số trong những bạn không biết còn vướng mắc về tên truyện. Truyện có tương đối nhiều tên không giống nhau:
Tôi như ánh dương bùng cháy rực rỡ tập 1/ quyển Thượng/ tập 2/ quyển HạTôi như ánh dương rạng rỡ tập 1/ quyển Thượng/ tập 2/ quyển Hạ
Kiêu dương tự bửa tập 1/ tập 2Nắng gắt 1/ nắng gắt 2
Rực rỡ với rạng ma lanh là từ bỏ đồng nghĩa. Còn các cái tên kia có nghĩa như sau. Hy Quang tức là nắng sớm, nắng và nóng yếu, kiểu tia nắng buổi sớm mai. Còn “Kiêu dương” có nghĩa là mặt trời ban trưa, phương diện trời lên đỉnh. Cơ mà mặt trời lên đỉnh thì cần nắng gắt, nắng và nóng chói chang.
Như họ đều biết, hiện tại Tôi như ánh dương rực rỡ tỏa nắng quyển Hạ gồm 7 chương được cập nhật. Tin tức về phần 2, người sáng tác Cố Mạn có share trên Weibo rằng:
Kiêu Dương Tự vấp ngã đang viết… Nếu bạn dạng chính thức tập 2 được update thì trang này sẽ thông báo cho các bạn biết đầu tiên!
vậy MạnNội dung 7 chương truyện của phần 2 đều bởi vì một người các bạn của tác giả cập nhật. Vậy nên, cũng có thể có một số nghi ngại rằng, 7 chương của tập 2 không hẳn do chính tác giả viết.
Những dự kiến về chiếc kết của tôi như ánh dương tỏa nắng rực rỡ quyển Hạ
Kết thúc của mình như ánh dương bùng cháy là vết chấm hỏi mà không ít người muốn giải đáp. Bởi, với phần lớn tình tiết người sáng tác xây dựng, thì phần 1 này sẽ đủ ngọt, đầy đủ hay với thừa đủ nhằm biên kịch thành phim rồi.
Song, phiên bản thân cầm Mạn vẫn cho rằng loại kết chưa viên mãn. Mặc dù rằng nhiều bạn bao gồm: các bạn đọc, chỉnh sửa và cả bằng hữu đều khuyên răn không yêu cầu viết tiếp. Tất cả thêm Phiên ngoại nữa là đầy đủ rồi. Nhưng lại cô kiên định muốn liên tục viết quyển Hạ.
Sitetruyen rất gật đầu đồng ý điều này, vì thật sự chiếc kết vẫn chưa hề viên mãn và tròn đầy. Kết thúc phần 1 vẫn rất lưng chừng hạnh phúc. Nhiều người muốn truyện tạm dừng bởi “tình chỉ đẹp lúc còn dang dở”.
Thế mà lại nếu sẽ vững tin vào hạnh phúc, thì kia nhất định là một trong những hạnh phúc viên mãn, tròn đầy.
Lâm tự Sâm gồm thật sự là nam bao gồm của Tôi như ánh dương rực rỡ?
Tiết lộ về nam bao gồm từ cố kỉnh Mạn
Nam chính của Tôi như ánh dương rực rỡ rất quánh biệt. Bản thân rứa Mạn cũng từng bật mí rằng, anh ko giống bất kỳ một đứa con nào trước đó của cô. Tác giả cũng to mờ không bật mý danh tính, chỉ nói rằng, biện pháp anh tiếp cận, theo đuổi và cả tấm tình thật của anh cũng khá khác.
Đó là fan sẽ đến Hy quang đãng lựa chọn, đến cô thỏa sức dữ thế chủ động và ra quyết định trong tình yêu. Anh không thể vồ vập, cũng không tấn công bất ngờ khiến cô nàng mình yêu cực kỳ lòng.
Tin vui là người sáng tác có máu lộ, rất nhiều tin buồn là nó cũng chẳng quý giá bao nhiêu. Khi cả hai người bọn ông trong truyện đều có điểm sáng này. Người sáng tác cũng từng một lần lên tiếng:
Ai là nam chính có đặc biệt quan trọng đến thế? Tôi thật sự hi vọng mọi người sau thời điểm đọc truyện, điều còn lưu lại là nội dung, tình tiết của truyện.
nỗ lực MạnMột điều đáng bi đát khác, cầm cố Mạn cũng bắt bọn họ phải chờ đợi 14 năm rồi để biết được đáp án, biết được cái kết. Vậy nên có phải Lâm tự Sâm xuất xắc không, đành chờ đợi thêm thôi. Hãy thuộc Admin chờ, đạt được không?
Sự ngọt ngào, rạm tình của Lâm tự Sâm
Chúng ta đa số biết, anh biết Hy quang quẻ từ siêu lâu, thầm yêu thích cô. Nhưng bởi vì đó mà đã lộ diện hiểu lầm. Dịp Dưa Hấu bắt đầu đi làm, anh ra sức tách lột sức lao động, lấy bài toán công trả thù riêng.
Càng ngày, thay Mạn càng khắc họa rõ rộng về anh. Tự khắc họa về người bầy ông gồm biệt hiệu “Đệ nhất cầm thú Y khoa”, để rồi Hy Quang bắt buộc thốt lên trong đầu “Thật khốn nạn”. Nhưng thiết yếu nét vô sỉ (liêm sỉ gì trung bình này) lại tạo nên nét sức hút của anh. Con gái thường mê thích trai hỏng mà.
Tình cảm của anh, sự dịu dàng của anh, họ đều thấy rõ. Và phiên bản thân Sitetruyen cũng vậy, cũng rất thích anh. Say mê sự dịu dàng, sự quan tâm, sự chở che từ anh. Thích sự rạm tình của anh.
Lâm từ bỏ Sâm theo đuổi cô ấy, là mang lại hạnh phúc đến cô ấy, chứ chưa phải gánh nặng mang lại cô ấy, bắt buộc cô ấy không hẳn xin lỗi, không một ai nên xin lỗi với tình cảm của mình cả, điều trái tim mong làm ko ai có thể ngăn cản.
Tuy nhiên, Sitetruyen cũng đánh giá một cách quang minh chính đại về phương diện xấu. Khi trong một lần, anh mất tích biệt tích vứt đi mà không nói một lời. Chú ý sự hoang mang lo lắng lúc đấy của dưa đỏ mà tôi cũng thấy hoang mang và sợ hãi theo.
Một điều khác, tình cảm của Hy quang quẻ với anh vẫn mơ hồ và chưa rõ ràng. Đó có phải thật lòng yêu tuyệt thương hại hay là không thì chưa thể biết. Bởi tâm lý con người bi hùng cười lắm. Bắt buộc đợi thôi.
Hãy mang đến Trang trường đoản cú một ý thức nho nhỏ
Bản thân Sitetruyen là 1 trong những người hiểu truyện hết sức chậm. Cũng chính thế cho nên mà mình cảm được nhân vật xuất sắc hơn. Đồng thời nhìn sự việc ở một góc khác.
Trang tự là nhỏ nhà nghèo, tốt nói và đúng là không bao gồm tiền. Và anh cũng biết, công ty Hy Quang cực kỳ giàu. Bao gồm cô còn mang đến anh vay tiền để làm phẫu thuật đến mẹ. Có tự ti tốt không?
Có đấy. Đàn ông là vậy đấy. Thích một tín đồ thật lòng nhưng không tồn tại gì trong tay mà không dám biểu lộ, không thể chính đáng đến cùng với cô.
Trong trong thời hạn tháng đại học, anh cố gắng cho sau này sự nghiệp của mình. Ra trường rồi, anh cách tân và phát triển mảng đầu từ bỏ để ngày càng trở buộc phải thành đạt. Cũng có một thời gian, anh lãnh đạm hơn với Dung Dung.
Những điều trình bày tình cảm của anh ấy dù ít tuy vậy thấm. Lần anh thức mấy đêm trắng để gia công luận văn tốt nghiệp đến Hy Quang. Anh cũng mang đến Hy Quang gạn lọc khi cơ mà hỏi cô bằng một thắc mắc đầy ẩn ý.
Các chúng ta cũng có thể tham khảo “Chi ngày tiết quả nho” trên đây:
Hàng triệu con người mong hóng Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ
Có rất nhiều người hóng đợi, vậy đề xuất cũng có rất nhiều ý kiến khác biệt về cái kết truyện. Và phần lớn chúng ta thường ủng hộ Lâm từ Sâm. Thậm chí, có một số bạn sợ đùng một cái, Trang Tự đột nhiên trở thành nam chính.
Nhiều chủ kiến cho rằng, tình yêu của Hy quang đãng đã đưa hướng đến Lâm trường đoản cú Sâm. Cô yêu thương anh không hẳn bởi sự yêu quý hại. Trang Tự đang vuột mất cơ hội. Quả nho khổng lồ cũng ko còn giành riêng cho anh nữa.
Nếu như coi Trang từ là cơn mất ngủ, thì Lâm tự Sâm đó là một liều dung dịch an thần của Hy Quang. Anh đã bên, chuẩn bị sẵn sàng làm tất cả để cô vui vẻ cùng hạnh phúc.
Nhưng tôi cũng tin tưởng, mặc dù Trang Tự và Hy Quang không đến với nhau. Cầm Mạn cũng trở nên phơi bày nội tâm của anh, về thực lòng và giải pháp thể hiện cảm xúc của anh.
Tuyệt đối chớ nản chí, cũng nhớ là tìm thấy niềm hạnh phúc của chính phiên bản thân bản thân nhé.
Mong Hy quang quẻ “chuẩn gắt” trong nắng và nóng gắt tập 2
Đợi cụ Mạn viết loại kết mang đến Tôi như ánh dương rực rỡ quá lâu. Lòng bao gồm chút nản, đợi ký kết đường nhằm ngọt chết tín đồ đọc :vTự nhiên nghĩ đến một tên khác của truyện là Nắng gắt. âm thầm nghĩ, cuộc đời thỉnh thoảng phải sinh sống thật gắt. Bởi như thế, tuổi trẻ con này mới tất cả thể bùng cháy được.Trong nắng gắt tập 2, Nhiếp Hy Quang vẫn tồn tại chút gì đó êm ả dịu dàng và ngây dại. Cô vẫn nỗ lực vì công việc, vẫn có một tình yêu nhẹ nhàng với rất nhiều thú vị.Nếu thêm một quãng ngược tàn tâm, khiến cho nhân trang bị được lột xác khỏe mạnh mẽ, để chúng ta thấy Hy quang quẻ sống chuẩn chỉnh gắt thì truyện liệu có hay hơn không?
Nói đến đây tự nhiên và thoải mái muốn tự tay viết tiếp truyện quá. Dẫu vậy mà vẫn hơi sợ hãi tay non, đặt cây bút viết lại bị gạch men đá thì thảm lắm.
Ý tưởng của mình bắt đầu bằng 2 từ: đam mê cùng khát khao. Nói đến đam mê, bản thân vẫn chưa rõ Hy quang yêu thích là vấn đề gì. Chả lẽ là công việc nội trợ, nấu nướng ăn,… rồi đổi mới một người vk ngoan hiền.Hoặc để truyện thêm chút biến đổi cố, đơn vị phá sản, đặt Trang trường đoản cú vào vai tai hại cô. Để đến cô nhận biết niềm ham về gớm doanh hay như là một sự nghiệp nào đó.Rồi chế tạo một niềm khát khao, một điều gì này mà cô ham mong mỏi mạnh mẽ. Rồi đề cập chuyện về hành trình đạt được ước mơ với đam mê trẻ khỏe từ cô.Có khi, những điều này lại khiến cho cuộc đời của nhân trang bị sống gắt hơn. Còn chúng ta thì sao. Muốn một cái kết nhẹ, lắng đọng chỉ vị yêu. Hay một cuộc đời chuẩn chỉnh gắt như thế?
Tôi như ánh dương rực rỡ, đáng mong chờ thành phim?
Thật ra, Sitetruyen cũng không nghĩ cỗ truyện buộc phải chuyển thể thành phim. Chính vì vẫn còn có một quyển Hạ cơ mà. Làm sao diễn viên hoàn toàn có thể lột tả hết trung khu nhân vật dụng khi nhưng vẫn chưa biết đến hết tình giải pháp của nhân vật dụng chứ.
Khi mà phần lớn thứ vẫn còn đó chấm hỏi, một bộ phim truyền hình phát sóng đang chỉ làm rơi lệch đi thông điệp và quý hiếm của thông điệp tác giả muốn truyền tải.
Tuy nhiên, bất kể là Hy quang thời đại học hay thời gian yêu đương với Lâm tự Sâm thì chắc chắn rằng sẽ rất ngọt ngào và lắng đọng và thoải mái.
Link truyện dịch chuẩn cho mình nào cần: Đọc truyện Tôi như ánh dương rực rỡ quyển hạ
Có vẻ nhiều người đang chặn quảng cáo
Việc này là bình thường, shop chúng tôi cũng hay làm vậy
Thế tuy nhiên hiện quảng bá là nguồn kinh phí ít ỏi độc nhất của công ty chúng tôi để gia hạn và cách tân và phát triển site
Nếu được mong mỏi bạn bỏ chặn quảng cáo nhằm giúp shop chúng tôi tồn tại
Đằng nào thì ko có quảng cáo bạn vẫn buộc phải nhìn thấy cùng đọc hầu hết dòng này :v
Tác phẩm: Tôi như ánh dương rực rỡ
Tác giả: vậy Mạn
Thể loại: ngôn tình
Reviewer: truy tìm Quang
___
Đây chưa phải lần thứ nhất tôi gọi "Nắng Gắt".
Cái thời tôi từng điên cuồng với thay Mạn là khi đọc dứt "Yêu em từ tầm nhìn đầu tiên", cũng chính là thời điểm chỉ biết gọi mà chưa lấn sân vào viết lách. Tôi nghe biết "Nắng Gắt" từ lúc ấy, và cũng đã đọc bộ này xấp xỉ năm lần.
Tôi hiểu lại tác phẩm, chỉ là ao ước biết kết cục, đúng mực hơn là Rùa Mạn đã ra quyển hạ của "Nắng Gắt" hay chưa. Sau khi khẳng định là chưa xuất hiện thì cũng không có bế tắc mấy, có lẽ rằng là item này chưa đến tôi cái cảm giác điên cuồng. Tuy vậy lần này đọc lại, tôi bất giác cảm xúc sợ hãi. Sợ hãi như khi tôi hiểu rằng Hàn Phi trong Thiên Hàn Cửu Ca có khả năng sẽ bị hãm hại chết sớm vậy. Còn bởi vì sao có cảm giác này, tôi sẽ hiểu rõ ở phần sau.
Văn phong của núm Mạn không hẳn kiểu dành cho người ưa kích mê say gay cấn, bởi nó thuộc dạng lãng mạn vơi nhàng, thậm chí là nhẹ nhàng tới mức có người bảo rằng văn phong của cô "không ấn tượng". Tuy nhiên tôi cấm đoán là thế, cùng tôi tin tưởng rằng fans của núm Mạn cũng không cho là vậy.
Có thể lối hành văn của vậy Mạn vơi nhàng, nhưng chưa hẳn nhẹ nhàng một bí quyết nhàm chán, nhưng mà là giao diện càng đọc càng thấm, sẽ thấm thì có khả năng sẽ bị sâu răng vì... Thừa ngọt. Tuy thế đọc truyện của nạm Mạn, cũng có nghĩa là bạn đang "mua" cho mình một tấm vé đảm bảo, rằng loại kết sẽ luôn luôn là Happy Ending. Vì vậy nên, một vừa kẻ yếu ớt tim, ở trong gu bình an và không phù hợp mạo hiểm như tôi phía trên đã hoàn toàn có thể hoàn toàn yên tâm.
Vẫn khởi đầu là mẩu chuyện nương theo đều tháng ngày mà người ta còn ngồi bên trên ghế nhà trường, thường xuyên được biết đến bằng nhiều tên gọi như "học đường", "mối tình đầu", "thanh xuân". Bất kể cái thương hiệu nào, cũng có theo hồi ức khó khăn quên tốt nhất trong cuộc đời của mỗi nhỏ người. Chỉ khác là, "Nắng gắt" không tương khắc họa chi tiết về cuộc sống đời thường học đường, cơ mà dành thời hạn hơn phân nửa truyện nói về một quả đât khác: cuộc chia ly không hứa ngày gặp lại sau khi giỏi nghiệp, bước đầu một cuộc sống thường ngày mới, một quá trình mới.
Bắt đầu với cái tên của nàng chính trước đi, thật ra thì tôi cực kì thích cái brand name "Hy Quang" này. Đơn giản vì thông thường tôi cũng hay đặt tên nhân vật theo kiểu ẩn dụ một cái ý nghĩa nào đó, 1 phần là lười nghĩ tên, phần nữa là hoàn toàn có thể dựa vào cái thương hiệu này nhằm phán đoán phần nào tích cách nhân vật. (Ví dụ như cái tên "Ám Dương" của nam chủ yếu "Ngủ đi, sau này Xuân sẽ về" vậy đó). Hy Quang, là ánh ban mai, là ánh nắng yếu ớt. Tôi ko rõ liệu mang đến cuối cùng, ánh nắng ấy của cô cuối cùng sẽ tặng cho Lâm từ Sâm, hay đang kéo lấy Trang Tự thoát khỏi bóng tối vô tận. Tâm thành mà nói thì tôi rất mong mỏi là trường phù hợp đầu tiên, vì từ đầu chí cuối, tôi vẫn luôn cho rằng Lâm trường đoản cú Sâm mới là nam chính.
Phần lớn người vợ chính của cố gắng Mạn - tất yếu không bao hàm trường vừa lòng ngoại lệ và phần nhiều tác phẩm sau đây có cải tiến vượt bậc mới - hầu như thuộc dạng khá ngây ngô xứng đáng yêu, tuy thế đôi khi cũng rất ngốc nghếch. Hy Quang không phải là bạn nữ chính trước tiên khiến tôi nhíu mày, nhưng mà trước tê Sam Sam đã và đang từng khiến tôi nhức đầu vì độ ngô nghê của cô ấy nàng. Nhưng ở Hy Quang, tôi lại tìm được không hề ít điểm chung của mình ở vào đó. Giả dụ như tôi cũng là một trong những kẻ lười biếng, học trung trung, không tồn tại mục tiêu tốt nhất định cần đạt đến, chỉ việc không cản đường tín đồ khác là được. Trả dụ như tôi cũng tương đối ỷ lại, chuyện người khác có thể giải quyết giùm, tôi tuyệt vời và hoàn hảo nhất sẽ ko tự mình đi làm. Hay giả dụ như, tôi cũng là 1 trong kẻ hay bị kích hễ nhất thời và hối hận hận ngay lập tức sau đó. Lưỡng lự là vày Hy Quang gần gũi, tốt là trên tôi đang nỗ lực bới lông tra cứu vết, dẫu vậy thực sự khi đọc truyện đôi khi cũng tương đối nhột do vài điểm tương đồng này.
Và bất chợt dưng, trong những khi đọc truyện, tôi bật cười khi phát hiện nay độ chậm tiêu của mình vẫn chưa là gì so với Hy Quang. Trang Tự lặng lẽ làm những điều vì chưng cô như thế, cùng chuyện anh ưng ý cô dường như cũng là một kín đáo không công khai minh bạch mà ai ai cũng nhận ra. Chỉ bao gồm cô, một mình cô tự cho chính mình thông minh khi suy đoán lý do anh làm hồ hết chuyện đó, nhằm rồi đôi lần tiếc nuối và khóe mắt cay cay khi mang đến rằng toàn bộ những chuyện anh làm, từ những việc đưa ánh nhìn dò xét biểu lộ của cô, giúp cô viết luận văn, lưu ý đến đôi xăng đan gót nhọn của cô, hay cho trường thi đh với danh nghĩa gửi em trai đi thi để chạm mặt cô - đều bởi vì anh không muốn mắc nợ, hoặc là nhằm xin lỗi cố gắng Diệp Dung. Trang từ bỏ "thả thính" cũng tương đối nhiều, nhưng chất xám chập mạch của Hy quang đãng lại auto dẫn lối qua 1 kẻ không mấy liên quan với danh xưng thanh mai trúc mã với Trang Tự nhưng mà lờ đi.
Thật ra chuyện này tôi cũng rất có thể hiểu, chính vì Hy Quang hiểu lầm người Trang Tự mê thích là Diệp Dung, nên không né khỏi lúc anh làm chuyện gì bởi vì mình đều can hệ đến fan của Diệp Dung. Cùng chuyện cơ mà Trang Tự tuyệt soi mói, chú ý từng phụ kiện cụ thể trên tín đồ Hy Quang, tôi cũng hoàn toàn có thể hiểu được. Ghét một người, không một ai lại chú ý xem tín đồ ta với đôi giày đó có ích cho sức mạnh hay không, mà cần nghĩ rằng đôi giầy đó nếu đưa về rắc rối cho tất cả những người đó thì càng tốt - để mình được hả dạ. Cũng chính vì người anh thích hợp là Hy Quang, nên mặc dù Diệp Dung cũng sở hữu đôi giày giống cô, anh lại không lưu ý đến, mà lại chỉ quan tâm đến mình cô. Chỉ một chi tiết bé dại như vậy, dùng đầu ngón chân tôi cũng rất có thể nhận ra Trang Tự say đắm Hy Quang. Vậy mà, cô nàng ngốc nghếch ấy lại không nhận ra cơ đấy!
Lúc Hy quang quẻ tỏ tình, thì Trang trường đoản cú lại "dọa cho quả nho to lớn ấy chạy mất". Nhưng khi Trang Tự đưa ra dấu hiệu và "thả thính", Hy quang đãng lại không nắm bắt thời cơ. Một bạn ngốc nghếch, một kẻ từ ti, cùng rồi hai tín đồ đã để vụt khôn cùng nhiều cơ hội về phổ biến một nhà. Là tiếc nuối chăng? tốt còn gút mắc nào được buộc? tuy thế dù ra sao, tôi vẫn không hy vọng ở quyển hạ Hy quang sẽ về bên Trang Tự, vì chưng tôi luôn luôn tin loại gọi là "có không duy trì mất đừng tìm", cơ hội không phải bao giờ cũng có, và đã bao gồm thì cũng không khi nào xuất hiện lại lần hai, cả nhì người dường như không thể ráng lấy, vậy thì nên buông tay. Để rất nhiều kí ức dù âu sầu hay vui lòng đều trở nên hồi ức, hồi ức tuổi thanh xuân và mối tình đầu.
Hy quang đãng đã có một khởi đầu mới, dù tình yêu ấy vẫn xung khắc sâu vào tim và đôi lần khiến cô thổn thức. Nhưng, chỉ nhiều lúc thôi, vì cuộc sống thường ngày của cô hiện thời đang tràn đầy sức sống. Một môi trường mới, các bạn mới, sếp new và hồ hết nỗi lo toan mới. Hy quang quẻ vẫn rất đáng yêu và dễ thương với những cân nhắc nội trọng tâm - về canteen với danh thức ăn uống khó nuốt nhất trong những loại cực nhọc nuốt, về xác định "toi rồi" lúc phát hiện tại ghi một ấn tượng vô thuộc xấu trong lần gặp mặt đầu tiên cùng với "phó tổng đẹp trai". Hy quang quẻ vẫn rất ngây ngô cùng thiện lương - khi vừa xếp tư liệu vừa ngâm nga hát, khi giúp cho bạn mở cửa phòng cơ mà rơi từ trên cao xuống bị thương, khi thốt nhiên áy náy với lời nguyện cầu "không đâu vào đâu" trong ngôi chùa ở Thượng Hải, khi chuyển máy nghịch game chỉ cần dùng tay đề xuất khi bắt gặp bàn góc nhìn đau đớn chua xót của Lâm từ bỏ Sâm khi quan sát bàn tay trái vẫn mất kĩ năng cầm dao mổ.
Và không nhiều nhất, tôi thấy vui vì Lâm trường đoản cú Sâm đã mở ra ở đây, trong cuộc sống mới của Hy Quang. Dẫu vậy đồng thời, tôi cũng thốt nhiên âu lo lúc không biết cô rồi sẽ chọn ai - là mối tình đầu tự khắc cốt ghi tâm, tốt mối tình công sở đầy băn khoăn vừa mới đâm chồi nảy nở. Nuốm Mạn đã làm cho mình rơi vào một vấn đề nan giải - bởi người sáng tác nói rằng mình đang có nhu cầu muốn cả Lâm trường đoản cú Sâm lẫn Trang Tự. Cũng khiến lựa chọn của Hy quang đãng trở nên trở ngại gấp bội - bởi bất kể cô giới thiệu lựa chọn nắm nào, là lựa chọn ở bên Lâm từ bỏ Sâm, bên Trang Tự, hay rời xa cả hai, thì đều khiến hai trong số ba fan hoặc cả bố người đều lâm vào đau khổ. Tôi thiệt sự khôn xiết mâu thuẫn, khi vừa muốn Cố Mạn ra quyển hạ, vừa sợ hãi rằng chọn lựa của Hy Quang có thể khiến tôi rơi nước mắt. Có lẽ, nắm Mạn tương tự như thế, vậy bắt buộc dù quyển thượng đã xuất phiên bản gần sáu năm, cơ mà đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện chút thông tin nào của quyển hạ.
Thật ra, trong tía người họ, tôi đau lòng ít nhất lại là Hy Quang, tiếp nối đến Lâm từ bỏ Sâm và Trang Tự. Vớ nhiên, khoảng cách đau lòng này cũng bé nhỏ lắm, xê xích nhau một tí thôi.
Nhắc đến Lâm tự Sâm, tôi đột nhiên chốc kiên trì với xem xét rằng anh là nam bao gồm - là tín đồ dắt tay Hy quang quẻ đi mang lại một hoàn thành viên mãn. Tôi biết lời này sẽ không còn thể đến tới tai vắt Mạn, cũng biết thế Mạn đã từng có lần lên giờ đồng hồ rằng ko phải sau cùng nữ bao gồm sẽ về cùng với ai là vấn đề quan trọng, mà đặc trưng là quy trình mà cả thành quả đã trải qua. Nhưng mà tôi vẫn ích kỉ, mang đến Lâm tự Sâm, và mang đến cả xúc cảm chủ đạo của mình - để mong muốn rằng anh là phái nam chính.
Thật ra ngay lập tức từ cơ hội Lâm tự Sâm xuất hiện, đúng mực hơn là loại nhíu mày của anh và phật ý thuật lại câu nói "Em chưa từng gặp mặt tôi", thì tôi đã biết gắng nào Hy quang cũng phải chạm chán vô số vấn đề với anh chàng này. Đôi khi, tôi bắt gặp một vài tín hiệu mà Lâm từ bỏ Sâm phân phát ra, hiểu rõ lí bởi vì mà ban đầu anh làm khó Hy quang - nhất là đoạn anh bảo, anh sẽ quên những chuyện hồi đó và dữ thế chủ động làm hòa với cô. Cho tới khi hầu như chuyện được đưa ra ngoài ánh sáng, tôi mới vỡ lẽ, thì ra cuộc sống làm chưng sĩ của Lâm từ Sâm đã xong với một mối hiểu lầm to khủng đến vậy với Hy Quang. Dẫu vậy trước khi phân tích và lý giải được phát âm lầm, anh vẫn lặng lẽ chôn đậy nó, để trở về thích Hy Quang, nhằm bàn tính kĩ kế hoạch một năm, và để lừa cô vào tròng đi dự đám hỏi bạn thân của anh và cả chuyện để cô tự dấn mình là "sếp tương lai" của anh.
Lâm tự Sâm biết Hy Quang vô cùng ngốc nghếch, dẫu vậy vẫn lừa cô vào tròng rồi trong tương lai cho cô tan vỡ lẽ. Còn Trang Tự, vẫn mong mỏi giăng lưới ra kéo mang Hy quang quẻ - qua việc hỏi chuyện "quả nho to" với xem đó như một lời hứa, nhưng lại anh không phân biệt Hy Quang lẩn thẩn nghếch, nên không kịp nhằm cô hiểu rõ dụng ý phía sau câu nói đó. Vậy yêu cầu Lâm tự Sâm đã chiến thắng trước một bước, đến Hy quang đãng biết mình thích cô cho dù cô vẫn tồn tại vương vấn chưa quên tình đầu.
Không nên tự dưng cơ mà tôi có mong ước rằng Lâm trường đoản cú Sâm mới là phái nam chính, chính vì anh là người bên Hy Quang dịp cô yếu ớt nhất, là người đem về nhiều nụ cười cho cô nhất, là người mang về cho cô tình yêu sâu đậm với bền chặt, cũng là bạn lấy đi nụ hôn quãng đời đầu của Hy Quang. Nhưng, ví như như mối tình vừa đơm hoa này vỡ thì sao? giả dụ Hy Quang ko thể tặng ngay Lâm trường đoản cú Sâm ánh nắng ban mai rực rỡ, thì sao đây? Anh đã làm tương đối nhiều vì cô, mà lại biết đâu, ấy là chưa đủ để khiến cô lựa chọn người cùng mình vắt tay đến cuối đời là anh? Tôi vô cùng khiếp sợ nếu cuối cùng, Lâm trường đoản cú Sâm cũng không có được hạnh phúc mặc dù là người quen Hy quang quẻ và mang về cho cô hạnh phúc sớm nhất.
Và cuối cùng, Trang Tự, người khiến tôi đau lòng và do dự nhiều nhất. Anh xuất hiện trong tác phẩm, luôn giữ nguyên một vẻ rét mướt lùng, sang chảnh và xa cách khó gần. Tôi từng khôn xiết ghét anh, ghét anh yêu nhưng không nói, nói không rõ ràng hại Hy Quang phát âm sai. Ghét anh luôn âm thầm làm mọi việc mà ko nói nguyên do, khiến Hy Quang ảm đạm phiền vì cho rằng anh sẽ làm bởi vì Dung Dung. Ghét anh có nhiều thời cơ như thế, đến sau cuối vẫn không đủ dũng khí thốt ra lời yêu thương - cho dù buổi chia ly ấy chắc hẳn rằng là trường thọ không lúc nào gặp lại. Ghét cả số đông phân đoạn mà anh xuất hiện đều là cảnh trầm ai oán đến yên ổn người.
Nhưng càng đọc, tôi lại càng nhức lòng bởi nhân trang bị này. Bao gồm lẽ, anh có thời cơ để nói ra, tuy thế anh tuyển lựa im lặng, chỉ vày nỗi từ bỏ ti sẽ ngự trị và vây lấy từ đầu đến chân anh. Có lẽ, đối với anh, tình yêu là một trong thứ xa xỉ mà anh chưa có khả năng đụng đến. Chỗ anh đứng luôn luôn là nhẵn tối, có lẽ, anh luôn hy vọng Hy Quang đang dùng tia nắng yếu ớt của cô để kéo anh thoát khỏi bóng về tối bao trùm. Tôi đã hết ghét anh, chỉ giận anh lưỡng lự tranh giành. Giận anh đôi lúc bỗng trở nên ngốc nghếch như Hy quang - lúc chỉ vì chưng một câu nói "rồi cô ấy sẽ trở về thôi" của Hy Quang mà nở niềm vui vui sướng. Bao gồm phải vì cuộc đời anh chưa lúc nào xuất hiện quả nho to, chưa lúc nào thoát khỏi cảnh nghèo túng bấn và phần lớn nỗi âu lo mang lại tương lai, đề xuất anh mới không đủ can đảm nói lời nào với cô, mặc dù biết chỉ cần một câu của anh - Hy quang quẻ sẽ bỏ mặc tất cả mà mong chờ và hi vọng.
Tôi đọc được số đông sự tự ti từ bỏ anh, sống trong cảnh nhà khó khăn khăn, nội vai trung phong anh cũng trở thành ngày càng yếu ớt cùng nhạy cảm, tín đồ càng tinh tế cảm sẽ càng tự ti. Nhưng mà Hy quang quẻ lại xuất sắc đẹp nhường nhịn ấy, vừa xinh đẹp, gia cảnh lại tốt. Tất cả lẽ, thâm vai trung phong anh cho rằng phiên bản thân bản thân mới là kẻ không xứng với cô. Vậy yêu cầu anh không đủ can đảm ngỏ lời yêu với cô, chỉ dám vụng về trộm vui vẻ vì tiếng nói vu vơ của cô - nay đã trở thành câu hứa hẹn đợi chờ để anh yên trung tâm phấn đấu. Và có lẽ, Trang Tự, đấng mày râu trai tự ti ấy ao ước xóa tan mọi khoảng cách về gia cảnh hay chi phí tài, rồi bắt đầu nghĩ mang đến chuyện sẽ cho cô biết tình cảm của mình. Nhưng buộc phải chăng, anh đang để vụt mất cơ hội cuối thuộc để nói lời thiệt lòng?
Bất giác, tôi giận lây sang trọng mình. Vì chắc hẳn rằng một kẻ như tôi vào tình yêu cũng sẽ trở đề xuất giống với Trang Tự. Nhát yếu, không nắm bắt cơ hội, vụt mất rồi bắt đầu ôm nỗi sầu đau. Trang Tự, vày sao tôi lại cảm thấy anh còn ngốc hơn hết Hy Quang? Ít nhất, Hy quang quẻ dám tỏ tình, còn anh thì một câu rành mạch cũng không đủ can đảm nói.
Nhưng dù là đau lòng hay thấu hiểu ra sao, tôi vẫn không mong muốn Trang Tự sẽ sở hữu được được tình thương của Hy Quang. Nghe phong thanh, rứa Mạn nói rằng quyển thượng viết về Lâm từ bỏ Sâm, còn quyển hạ đang viết về Trang Tự. Nghe tin này xong, tôi đâm ra hại hãi, liệu rằng sau tất cả, Trang Tự new là tín đồ Hy quang thật sự yêu? Và có phải cuối cùng, mọi mong muốn của Lâm tự Sâm sẽ tan thành mây khói?
Những lần phát âm trước, tôi chưa từng khiếp sợ điều này, vì chưng tôi nghĩ Hy Quang đã trở thành bạn gái Lâm từ Sâm thì sẽ không tồn tại lí gì lại trở về với Trang Tự. Nhưng sáng nay đọc bình luận, thấy có các bạn bảo Trang Tự mới là phái mạnh chính, tôi đâm ra hoang mang. Lục tra cứu mọi tin tức từ fb xuất xắc gg để xác minh với bản thân rằng tôi luôn luôn đúng. Mà lại tôi không tìm ra, ở bất cứ nơi nào, có người ủng hộ Lâm từ bỏ Sâm, cũng đều có người ủng hộ Trang Tự. Ngay cả Cố Mạn cũng không đưa ra bất cứ lời nào để xác định thân phận với vị trí của cả hai. Thứ 1 tiên, tôi nóng nảy với hoang đem lại vậy.
Ít tốt nhất trong Thiên Hành Cửu Ca, tôi còn biết kết cục của xứ hàn Phi vẫn ra sao. Còn hiện thời mọi chuyện trong quyển hạ "Nắng Gắt" vẫn tồn tại là một ẩn số cơ mà tôi lừng chừng phải chờ đến khi nào mới gồm kết quả? bạn khác ngóng đã ngay sát sáu năm, còn tôi new đợi vài ba tiếng đồng hồ thời trang đã thấy nóng ruột. Thì ra, ngoại trừ chiếc vé đảm bảo an toàn cái kết luôn HE và tình tiết truyện luôn luôn ngọt, thì cố kỉnh Mạn lại ngược độc giả bằng phương pháp để mang đến họ mong chờ - một sự chờ đón đằng đẵng cùng không hồi kết.
Dù ra sao, tôi vẫn ao ước chiếc vé bảo vệ HE cơ sẽ không trở nên hoàn trả trở lại vì tính năng không còn hiệu quả. "Nắng Gắt" quyển hạ, ước ao rằng sẽ không còn lấy đi nước đôi mắt của tôi bất kể là cốt truyện hay kết truyện.
Đầu rối như tơ vò, nhưng có lẽ rằng quyển hạ sẽ không ra nhanh như vậy. Haizzz, đúng là không nên lọt hố khi không biết kết quả ra sao mà!!