mặc dù nổi tiếng trong giới giang hồ, mặc dù cái chết của đánh “đảo” lại vô cùng ai oán dưới tay của một gã du đãng tật nguyền.
Sơn “đảo” vốn là 1 trong những gã côn đồ nơi bắt đầu Bắc, tức thì từ nhỏ dại gã sẽ tỏ ra ngang tàng với các vụ đánh lộn và cướp bóc. Trong thời điểm 60, gã từ thành phố hà nội “Nam tiến”.
Bạn đang xem: Cái chết của ông trùm và ngày tàn của tên giang hồ “cắc ké” phan bá y
Ở sài thành không lâu, sơn “đảo” bị tống vào tù hãm 5 năm khi Nguyễn Cao Kỳ lên cố gắng chức chỉ huy Ủy phát hành pháp trung ương ngụy và gồm cuộc “bài trừ du đãng”. Tại sao rất “lãng xẹt”, gã quỵt tiền taxi trên Quận 1.
Những ngày tháng nghỉ ngơi trại giam Côn Đảo không tôn tạo được Sơn mà từ đây hắn đã hóa “đại bàng”, xây dựng thanh thế của chính bản thân mình trong giớigiang hồ. Cái brand name Sơn “đảo” được thêm với hắn từ đây, vị Côn Đảo là vị trí thành danh của gã.
Sau lúc về Sài Gòn, bởi những mánh khóe học được trong tù đọng Sơn sẽ len lỏi kéo vào sư đoàn mặc dù “quý tộc” của ngụy quyền. Hắn lũ hình khiến cho khung người phần trên khôn cùng bệ vệ, ngực nở phồng khổng lồ tướng khiến hai tay như bắt buộc khép tiếp giáp vào nách, tuy nhiên hai chân thì nhỏ bé tí tẹo.
Tại sử dụng Gòn, hắn mở sòng bạc bẽo ở Tân Bình với nghiễm nhiên trở thànhông trùm trong giới đỏ đen. Sơn liên tiếp sử dụng xe pháo phân khối phệ và kè kè bên mình lúc nào cũng đều có trung tá Đường của sư đoàn cho dù ngụy quyền.
Sơn "đảo" bị tiêu diệt cay đắng vì hai chiếc tát giương oai.
Thời điểm bấy giờ, họ mặt hàng quan chức của các tướng lĩnh tp sài thành ra sức đoàn kết với các băngnhóm giang hồđể làm giàu. Chúng xây các tòa nhà cho những băng đảng giang hồ thuê nhằm mở vũ trường, sàn dancing thoát y, sòng bội bạc và của cả việc mua sắm ma túy.
Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu tất cả một tín đồ em bà xã được giới giang hồ gọi là “cậu Mười”. Dựa tương đối anh rể là tổng thống, chị gái là “đệ nhất phu nhân” của việt nam Cộng hòa, cậu Mười đang bất chấppháp luậtmở rộng giao tiếp với đám giang hồ.
Các “đại ca” cơ hội bấy giờ được gia công ăn cùng với cậu cũng là vinh dự và bình yên bởi đã tất cả cái “dù” rất lớn che chở. Khoảng cuối năm 1973, cậu Mười xuất bản một tòa nhà 5 tầng trên phố Trương Minh Ký làm cho các đại ca giang hồ thuê mở sòng bạc, vũ trường.
Vào 1 trong các buổi sáng, Y “cà lết” tức là Phạm Bá Y – một tay giang hồ bị thọt chân đi khập khiễng chuyên “thâm canh” ma túy tại khu vực sau khám đa khoa Từ Dũ, chở trên xe khá một cô nàng tên Trang – vũ phụ nữ của vũ trường Barcaras (Trang là vk giang hồ Lộc điên, bây giờ Lộc vẫn thụ án tù do buôn ma túy) đến gặp gỡ cậu Mười để xin thuê một tầng lầu làm điểm khiếp doanh.
Duy chỉ bao gồm lầu 3 còn trống yêu cầu cậu Mười gật đầu đồng ý cho Y thuê lại tầng này. Lúc cả Y với Trang sẵn sàng ra về thì một cái xe phân khối mập mạp đến, trên xe không một ai khác đó là Sơn “đảo” với chở sau sườn lưng là thiếu tá Đường.
Khi thấy Sơn, Trang liền vồ cho tới ôm vai gọi liên tục anh đánh (Trang cũng là tình nhân nhí của Sơn). Sơn vừa ôm Trang vừa gọi cậu Mười xuống hỏi mướn phòng làm cho điểmkinh doanhsòng bạc.
Vốn ko ưa gì Sơn nên cậu Mười nói chỉ còn lầu 3 trống cơ mà em nói muộn quá nên vừa mang đến thằng Y “cà lết” mướn rồi. Sơn hòn đảo mắt bao bọc thì thấy Y đang ngồi trong xe hơi, sơn hỏi Trang: “Em đi với nó à”, Trang gật đầu. đánh tiến tại phía cửa xe tiến công Y nhị tát vào mặt làm Y rơi kiếng. Y ngước lên hỏi: “Tạisaoanh tiến công tôi”. Sơn liên tiếp hỏi “mày biết tao là ai không?”, Y vấn đáp “biết”.
Sơn tiếp tục: “Biết sao không chào? Tao tiến công mày vì chưng tội biết nhưng mà không chào”. Y gằn giọng: “Chào hay là không là quyền của tao, tuy thế mày nên nhớ chiếc tát này nhé”. Nói dứt lời, Y hotline Trang rồi khoát tay chào những người, cả nhì lên xe vươn lên là mất.
Xem thêm: Đại chiến xích bích i ᴴᴰ - tin tức tức online 24h về dai chien xich bich
Tưởng rằng sự việc bình thường nhưng Y đã rắp trung tâm trả thù. Sau vụ vấn đề hôm đó, Y ko thuê sòng bài bác nữa nhưng mà dẫn theo một số bầy em thân tín lên Đà Lạt. Hắn yêu cầu chủ khách hàng sạn mang đến mượn phòng bố tháng.
Dù ko ở tuy nhiên hắn vẫn trả tiền đủ cùng yêu ước chủ hotel ghi tên tồn tại của hắn tại phía trên suốt cha tháng trời. Tiếp nối Y lặng lẽ quay lại thành phố sài gòn tìm giải pháp giết đánh trả thù.
Vào một ngày thời điểm cuối tháng 1/1975, Y phát hiện Sơn cùng đám sĩ quan dù đang nạp năng lượng chơi khiêu vũ múa trên vũ trường Crystal trên tuyến đường Lê Lợi. Y “cà lết” cha trí đàn em chở mình bằng xe sản phẩm với khẩu Colt 45 thủ trong người. Hậu thuẫn phía sau mang đến hắn là chiếc xe tương đối chở bầy đàn em thiện chiến được đồ vật hỏa lực mạnh, chống xa nếu bộ đội Dù ra tay can thiệp thì phải gồm sự yểm trợ khi rút lui.
Sau khi nắm rõ tình hình, Y thuê một đứa trẻ con đánh giầy ngay trước cửa vũ trường với mức giá 10 đồng nhằm xì tương đối bánh xe pháo của Sơn sẽ để trước cửa, sau đó hắn trốn vào nơi bắt đầu cây bên đường nơi gồm điểm vá xe phục sẵn.
Trong ánh sáng của đèn leo lét trên tuyến đường Lê Lợi dịp nửa đêm, đánh “đảo” thuộc thiếu tá Đường vãn cuộc loạng choạng ra về tuy vậy phát hiện nay bánh bị không còn hơi đề xuất dắt sang trọng điểm vá xe bên kia đường kiểm tra.
Đúng theo kế hoạch của Y, khi Sơn cúi xuống quan sát bánh xe cộ thì ngay nhanh chóng từ phía đằng sau hốc cây phân phát ra một tiếng quát: “Sơn đảo”. Sơn ngước nhìn lên, bất thần một tiếng nổ đanh thép vang lên.
Mùi thuốc súng khét lẹt, viên đạn găm vào vai khiến Sơn ngã xuống. Y “cà lết” gằn giọng: “Mày tất cả nhớ tao không Sơn?”. Tô bị thương hết sức nặng dẫu vậy vẫn nhận thấy đó là Y “cà lết”.
Sơn thều thào: “không lẽ vày chuyện nhỏ vậy nhưng mày bắn tao hả Y? Y “cà lết” lạnh lẽo lùng: “Tao sẽ nói trước với ngươi rồi, vày cái tát đó đề nghị mày nên chết”. Nói hoàn thành lời, Y nã tiếp nhì phát đạn vào bụng sơn rồi lên xe cộ máy lũ em ngóng sẵn rú ga vứt chạy.
Sự việc ra mắt quá bất thần khiến thiếu hụt tá Đường mặc dù có súng lăm lăm bên fan nhưng không dám rút ra mà lại bỏ đuổi theo hướng khác. đánh “đảo” được phần lớn người đưa đến bệnh viện cung cấp cứu nhưng lại đã chết tiếp nối hai tiếng đồng hồ.
Một vạc súng đanh gọn tựa pháo sáng sủa ngọn hỏa châu chói lòa đã kết liễu cuộc sống của thương hiệu trùm du đãng khét tiếng Sài Gòn một thuở. Thịt được quấn du đãng khét tiếng, sản xuất thêm “số má” tuy thế vẫn không làm cho tên tuổi, thanh danh tay giang hồ nước “cắc ké” Y “cà lết” được nâng bậc, quý phái có sự khác hoàn toàn của nó, độc nhất vô nhị là trong mắt bạn đẹp.Đây là nơi Sơn “đảo” bị Phan Bá Y bắn chết.
Đúng 9 giờ sáng, theo giờ sài Gòn, trung tá Quang dìm cú smartphone của Y “cà lết, ông xua tay ra hiệu, thủ túc bước hết ra khỏi phòng.- Thưa trung tá, tôi mong có cây súng, trung tá vui lòng giúp cho…- Anh đã bao gồm khẩu P38 chống thân rồi?- đánh “đảo” làm cho nhục tôi, tôi muốn nhân thời cơ này quét sạch địa bàn, lũ nó sẽ lấn sân, bạn bè không đầy đủ sở hụi. Nó là lính dù, chơi Colt 12, khẩu P38 của mình như trang bị của bầy bà, chơi sao lại… xong xuôi vụ này, thu nhập cá nhân của ông thầy và bằng hữu cũng tăng lên.- Trưa mai, chỗ nhà hàng cũ…Nhà hàng trên phố Lê Văn chăm nom (Cách mạng mon 8), trung tá quang đãng là vị khách hàng quen, công ty hàng tự động hóa dọn thức nạp năng lượng ra như hương vị của khách hàng quý. Ông thầy không làm Phan Bá Y thất vọng:- Mấy lúc này hỏa châu đỏ trời vùng Củ Chi, Hóc Môn, chiến sự sát bên Sài Gòn, chúng ta cũng bắt buộc tranh thủ kiếm tiền chống thân. Tôi sẽ đến anh khẩu AR15 cưa nòng, gọn, hỏa lực to gan và không tồn tại hồ sơ gốc. Đúng đêm đó, ba tuyến đường sẽ không có cảnh ngay cạnh vì bạn bè phải lo cho một chiến dịch quét tệ nạn bởi đích thân tôi chỉ huy. Anh yêu cầu làm thật gọn, chỉ trong một đêm…Cái chết của sơn “đảo”Chiếc Vespa Standa màu xanh da trời dương của đánh “đảo” vẫn dựng trước nhà hàng quán ăn Quốc tế. Phía bên đó đường, đệ của Y “cà lết” là Minh “đầu bò” đã quan tiếp giáp và lựa thời cơ đến thằng ranh ma đánh giày sang đâm thủng nhì bánh xe. Đám bọn em khác đuổi cục bộ người vá xe dọc tuyến đường ra dùng Gòn, lộ trình luôn không biến hóa của tô “đảo” hàng đêm.Say say, sơn “đảo” rời thế giới sang vũ ngôi trường Maxim’s, phát hiện tại xe gạnh bánh, đánh “đảo” làu bàu rồi đẩy xe pháo đi vá, chỗ vá xe sản phẩm đống. Mà lại quái lạ, sơn “đảo” đẩy xe cộ ra gần căn bệnh viện tp sài thành mà vẫn thấy không tồn tại “con ma” như thế nào sửa xe, công an cũng ko thấy ở các chốt. Cái gì đó như pháo sáng hay hỏa châu chói lòa, sơn “đảo” ngước lên trời và chợt nghe đau nhói trước ngực.Y “cà lết” chứ ai, hắn ngồi sau dòng Suzuki kẹp nách khẩu súng, đánh “đảo” móc súng dẫu vậy não y ko còn chuyển động và tín đồ gục xuống.Trên 10 cửa hàng chích choác, sòng bội nghĩa của sơn “đảo” vừa gặm được sinh hoạt ngoài tp sài gòn và q.3 bị hình cảnh hốt sạch. Những báo thành phố sài thành đồng loạt đưa tin và tha hồ nước đồn đoán, tô vẽ nhưng không có ai ngờ kẻ hạ thủ chúa trùm du đãng sơn “đảo” lại là giang hồ nước “cắc ké” Phan Bá Y.“Phù thịnh chứ đâu có ai phù suy”, đám tang đánh “đảo” chỉ loe hoe vài bạn trong gia đình… với từ xa Phan Bá Y cùng Minh “đầu bò” âm thầm quan sát. Tên bọn em xấu số nào dự tang lễ lúc này sẽ nhận tác dụng thê thảm.Bỗng Phan Bá Y giật bắn người, Thùy Trang đến, cô đốt vội vàng nén nhang rồi trèo lên sau loại Honda Dame, ngồi sang 1 bên. Phan Bá Y ngăn xe lại. “8 giờ nhà nhật, tiệm kem P.Nord!”, Thùy Trang nói mà không chú ý mặt Phan Bá Y.Sáng công ty nhật họ chạm mặt nhau:- Mình đi lên xa lộ chơi cho mát anh…Phan Bá Y lái chiếc du lịch đưa Thùy Trang ra xa lộ:- Anh thịt Sơn “đảo”.- Đúng vậy! Anh không giết, nó cũng làm thịt anh!- ko đúng, đánh “đảo” không khi nào xuống tay với người như anh… Thôi vứt đi. Anh tấp vào lề mang lại em xuống xe ngóng mát, chống mặt quá!Thùy Trang xuống xe, mà lại cô lại thông qua đường leo lên nhỏ lươn rồi ngoắc xe ngược về sài Gòn. Tự đó, Thùy Trang mất tích khỏi cuộc đời Phan Bá Y, mất tích khỏi sử dụng Gòn.Đêm đêm, tung vũ trường, Phan Bá Y rời ra khỏi vũ trường Maxim’s, Queen Bee, tài xế ra xa lộ ko đèn, chú ý bóng tối nhớ Thùy Trang. Gã vẫn không thoát khỏi cuộc đời du đãng, càng ngày càng lún sâu, Phan Bá Y biết hình ảnh cuối cùng mà lại Y nhìn thấy Sơn “đảo” cũng trở thành là hình hình ảnh kết thúc của Y “cà lết”. Không tồn tại chuyện gì tốt trong quả đât du đãng.
Ngày tàn của Phan Bá YNhững đốm đôi mắt hỏa châu đỏ rực bầu trời, chiến sự kề tiếp giáp Sài Gòn, ông thầy Y là trung tá quang quẻ đã di dời sang Mỹ, cả sài thành nháo nhào. Trong những khi đại đoàn quân của bí quyết mạng đã chiếm hữu được Xuân Lộc, cứ điểm cuối cùng phòng thủ tp sài thành Gia Định….Chế độ thành phố sài gòn sụp đổ, Phan Bá Y đắp chăn chờ thời. Y hiểu chuyển động như cũ là chết. Y “cà lết” ghi nhớ vũ trường, ghi nhớ rượu với đói… thuốc. Mấy lần vượt biên giới hụt khiến Y mất sạch, hắn đào khẩu AR15 cưa nòng lên, vệ sinh chùi.Mục tiêu được Y điều nghiên cả tuần ni là một gia đình người Hoa ngay gần khách sạn Phượng Hoàng, đi vài ba chục bước tất cả một bưu điện.Ông già ngồi trước nhà, cái xe Honda còn mới dựng mặt cạnh, cửa ngõ mở nhìn từ xung quanh vào thấy chiếc tủ thiệt lớn. Phan Bá Y kê súng vào bụng ông già: “Chìa khóa…”. Ông già run run thò tay vào bên trong túi quần rộng lớn thùng thình tìm kiếm chìa khóa, xâu chiếc chìa khóa có không ít chìa, Y dùng báng súng đập các ổ khóa tủ cùng quơ hết vòng vàng, tiền tài cho vào chiếc túi xách chuẩn bị sẵn.Phan Bá Y con quay ra, chìa khóa cắm sẵn, y lên xe đạp máy rồ ga, chiếc xe chồm lên rồi bổ ngang vì bị khóa bởi xích bánh trước. Phan Bá Y bị chiếc xe đè lên đúng khu vực chân bị tật, y dùng hết sức xô xe pháo ra rồi đào thoát và đụng đề nghị người thiếu phụ từ ngoài chạy vào vẫn tri hô. Phan Bá Y nổ súng, người này bật tung ra phía sau. Y tấp tểnh chạy cỗ trốn thoát và đi về đúng chỗ bưu điện… tiếng súng sẽ thu hút công an đảm bảo an toàn bưu điện và fan dân: “Anh cơ đứng lại!”.Phan Bá Y bắn thẳng vào bạn anh công an, fan này gục xuống, tín đồ thứ nhì hụp vào bờ tường thấp, Phan Bá Y quăng quật chạy một đoạn thì bị một tốp cỗ đội chặn lại khống chế…
Những ngày cuối đờiAnh Võ Tấn Thành kể: Vào Chí Hòa, Phan Bá Y bị giam ở khu vực tử hình, đứt quãng với đám tù lũ em khu thường xuyên phạm.Khám Chí Hòa thành lập và hoạt động năm 1942, hình bát quái, từng cạnh là 1 trong những khu, sườn lưng quay ra ngoài, cửa ngõ quay vào trong. Toàn trại giam chỉ bao gồm một cửa bao gồm đi vào, những lối đi hình ống, tương truyền cửa vào cũng là cửa tử, tất cả vào mà không có ra, lắp với giai thoại truyền kỳ “đốt hồ sơ mới được đầu thai”.Nói chung, xét nghiệm Chí Hòa có khá nhiều giai thoại như “đốt hồ sơ đầu thai”, “con ma vú dài”, “ma mặt mâm” cùng “chuột phân phối thuốc phiện”. Giả dụ tù bị bị tiêu diệt trong Chí Hòa, người nhà đề nghị vào xin giám thị làm hồ sơ rồi mang ra ngoài đốt, linh hồn fan đó new được khôn cùng thoát không bị cầm giữ lại trong lò chén bát quái. “Con ma vú dài” chỉ xuất hiện vào mọi đêm mưa to gió lớn long dong qua những khu giam như kiếm tìm kiếm fan thân, nó mà lại ghé vào phòng nào là y như mai có tù chết. Còn “ma phương diện mâm” là hiện tượng đang ngủ, cả phòng giam nhảy dậy và nhìn thấy mặt người nào cũng bự như cái mâm. “Ma mặt mâm” lộ diện ở phòng làm sao là phòng đó mai có tín đồ được tha.Nhà văn Đam San, từng làm quản giáo sống Chí Hòa sau 1975, nói: việc thân nhân của tội phạm xin làm hồ sơ đốt và để được đầu thai là tất cả thật. Cán bộ trại giam giải thích lần hồi thì hiện tượng này cũng sút dần cùng sau này không còn nữa…Những ngày đầu thật khó khăn cho Phan Bá Y, tử tội chờ bị tiêu diệt nào chẳng vậy, nhưng vào trong 1 đêm y nghe giờ ca thật không còn xa lạ cất lên từ buồng giam nữ: “Tình bị tiêu diệt không ngóng chờ/ Tình xa ai làm sao ngờ…”.Phan Bá Y gào lên: “Thùy Trang…”. Không tồn tại tiếng trả lời, bài hát cũng dứt đột ngột…Hôm sau, Phan Bá Y hỏi cán bộ quản giáo thì được biết: “Cô Thùy Trang bị bắt về tội cướp, đã tất cả án, án khá nặng…”.Phan Bá Y cười khằng khặc, cuối cùng, y cũng sum vầy với fan tình vào mộng, cho mặc dù cho là nơi chốn tù đày.Hôm đó, phòng tử tội ngoài ra sáng hơn hầu như ngày, Phan Bá Y bay bổng đọc phần đa chữ nguệch ngoạch trên tường: “Không mất mát nào lớn hơn cái chết/Khăn tang vòng tròn như một số không…”. Điềm báo tử chăng? Hồi giờ đồng hồ trên tường đâu thấy câu thơ này…Cửa buồng giam mở ra, nhóm trưởng thi hành án cách vô áp cài đặt Phan Bá Y ra phòng có tác dụng việc: Tử tội Phan Bá y nghe đọc ra quyết định thi hành án tử hình. “Phan Bá Y, sinh vào năm 1937, nguyên quán Đà Nẵng, thường xuyên trú TP.HCM, tội cướp của giết mổ người, bị bắt ngày 18.9.1976… Phan Bá Y, anh được quyền nói lời cuối cùng”.Phan Bá Y xin gửi toàn bộ tư trang cho cô Thùy Trang ở khu giam nữ, xin được nạp năng lượng tô phở, ly cafe và một điếu thuốc: “Cho tôi xin giấy bút!”.“Tôi quá nhận phiên bản án dành riêng cho tôi là đúng. Sau khoản thời gian tôi chết, xin mọi bạn tha thứ mang đến tôi. Làng hội là ánh sáng, còn tôi là bóng tối tội lỗi. Tôi ước ao xã hội tươi đẹp hơn khi không thể những người như tôi!”, Phan Bá Y gửi giấy ghi khẩu ca cuối cùng cho tất cả những người cán bộ rồi lẩm nhẩm: “Không mất non nào to hơn cái chết/Khăn tang vòng tròn như một số trong những không…”.Tội ác đã lâm vào tình thế hố thẳm do thiết yếu nó sinh sản nên, lúc nào cũng vậy…