Văn lớp 10 - lưu lại Những Cảm Nhận chân thật Của Anh (Chị) Về Ngày Đầu Tiên bước vào Trường Trung Học rộng rãi

Ngữ Văn 10: bài xích Tập làm cho Văn Số 1: cảm nghĩ Về Một hiện tượng lạ Đời Sống

- bài xích văn mẫu:Cảm nghĩ về phần đa ngày đầu tiên bước vào ngôi trường trung học phổ thông- bài bác văn mẫu:Cảm nghĩ về về vạn vật thiên nhiên và đời sống con fan trong thời khắc gửi mùa- bài văn mẫu:Cảm dìm về một người thân trong gia đình ( cha, mẹ, bạn...)

Cảm nghĩ về ngày thứ nhất bước vào ngôi trường trung học ít nhiều hay nhất

*

Đề bài:Cảm xúc về ngày đầu tiên bước vào trường trung học phổ thông

Bài văn 1:

Thời gian qua chẳng nói với mặt hàng meTa cũng vô tình lật từng trang vởKhi hoa gạo hết thời rực rỡTa đột hiểu mình đánh mất thời gian

Không biết hai khổ thơ trên đang đi tới tâm trí tôi tự lúc nào mà mỗi lần chứng kiến học sinh lớp 10 nhập học tập tôi lại rưng rưng nhớ về tay của 2 thời gian trước đây. Xúc cảm của ai cũng vậy, lúc đứng trước cánh cổng trường, ai cũng cảm thấy trăn trở, băn khoăn lo lắng cho những gì sắp đến đến.

Bạn đang xem: Ghi lại những cảm nghĩ chân thực của anh chị

Chắc hẳn mỗi chúng ta đều bao hàm khoảnh khắc cạnh tranh quên trong đời. Và đối với tôi, phần đa ngày xuất sắc nghiệp ngôi trường cũ và bước vào trong 1 ngôi trường mới, xuất hiện cánh cửa ngõ của một cuộc sống đời thường mới thực sự là rất nhiều khoảnh khắc cực nhọc quên.

Chia tay với chiếc khăn quàng đỏ, với ngôi ngôi trường THCS, ngưỡng cửa ngõ trường trung học phổ thông đã đến, một cảm giác bồi hồi, mới mẻ và lạ mắt tràn về trong tôi: Tôi tưởng chừng mình được quay trở lại với phần lớn ngày đầu bước vào lớp 1, ngỡ như những ngày đầu bước vào cánh cổng trường THCS. Cái cảm hứng ấy vẫn khó tả như ngày nào!

Tháng 8 – mon giao mùa từ lúc cuối hạ mang đến đầu thu – mon mà rất nhiều chùm phượng vĩ chỉ từ thưa thớt vài nhánh nở muộn và cũng chính là tháng đầu tiên tôi bước vào trường trung học phổ thông với những bài học kinh nghiệm đầu tiên.

Cánh cửa thpt đã xuất hiện thêm sau cha tháng hè ôn luyện. Nơi đây với tôi xa lạ hoàn toàn. Số đông thứ quả thật đều rất mới từ quang đãng cảnh, ngôi trường cùng cả những con người: trường mới, các bạn mới, thày cô mới, bí quyết học mới và cả một môi trường xung quanh mới, cầm nhưng tất cả lại giữ gìn cho tôi gần như kí ức rất đẹp về buổi đầu. Tôi sẽ đề nghị thích nghi dần, có tác dụng quen dần dần vì ba năm ngơi nghỉ đây gần như là sẽ ra quyết định cuộc đời tôi. Đây đã là quãng con đường thật sự gian khổ thử thách.

Ngày thứ nhất đến ngôi trường đó là 1 ngày nắng và nóng ấm, khí trời dìu dịu êm ái, theo sự thông báo ở trong nhà trường tôi đã sẵn sàng mọi thứ phải thiết. Nhưng trong lòng tôi vẫn cứ xôn xao một cảm xúc khó tả. Vày trước mắt tôi từ bây giờ là một form trời mới. Trong số những năm học tập trước, sau cha tháng hè nghỉ ngơi học, shop chúng tôi lại quay trở lại mái trường rất gần gũi với gần như hàng cây, ghế đá,… in đậm bao kỉ niệm của rất nhiều lần nô đùa cùng bè bạn. Còn năm nay, tôi đã bước chân vào ngưỡng cửa trường trung học phổ thông - một chân trời hoàn toàn mới lạ. Ngôi ngôi trường tôi học trong năm này rất khang trang với không gian thoáng đãng. Tự cổng trường dẫn vào các dãy nhà bố tầng oai nghi là tuyến phố trải bê tông nhẵn nhụi. Như thế nào là sản phẩm cây, cột cờ, phòng học,… thu vào lúc mắt tôi khiến lòng tôi trào lên bao cảm xúc ngỡ ngàng với vui sướng.


Sau đó, công ty chúng tôi được cắt cử về các lớp. Tôi thầm mong sao mình hoàn toàn có thể học thuộc với chúng ta cũ. Nhưng mà trong lớp tôi hoàn toàn là những người dân bạn xa lạ. “Nhưng từ từ mình cũng biến thành quen với chúng ta ấy thôi”- tôi tự an ủi mình như thế. Sau mấy phút bỡ ngỡ, tôi thấy cô giáo nhà nhiệm bước vào lớp. Hình hình ảnh của cô có tác dụng tôi lưu giữ về cô giáo công ty nhiệm hồi lớp 9. Vẫn dàng người thon thả, hai con mắt hiền từ. Chủ yếu hình hình ảnh đó của cô ấy đã làm cho tôi phần nào ít hơn sự lo lắng. Hầu như lời đầu tiên cô nói là đa số lời dạy dỗ bảo ân cần về ý thức trách nhiệm đối với bản thân, với trường, với phần bên trong học tập cũng giống như rèn luyện trong số những năm học tập THPT. Đó là bài xích học trước tiên tôi nhận được ở ngôi trường mới này.

Ấn tượng nhất trong tâm địa tôi là ngày khai giảng. Trong trang phục áo trắng quần sẫm màu, tôi ra dáng là một nữ sinh trung học phổ thông thực sự. Tôi cảm thấy mình như tín đồ lớn hẳn lên. Giờ trống trường do thày hiệu trưởng gióng lên như cấp vã thúc giục chúng tôi học thật tốt. Tôi biết từ thời điểm đó tôi đã xác định hòa nhập vào môi trường xung quanh mới.

Trước đây khi còn nhỏ, tôi đã có lần mơ cầu được trở thành học viên THPT, giờ đây ước mơ ấy đang thành hiện tại thực. Được khoác đồng phục bắt đầu mà trước đây tôi chưa từng mặc, ngồi gần những người dân bạn new mà trước đó tôi chưa từng quen và học đầy đủ thày giáo viên mà bây giờ tôi mới biết đến. Khi giấc mơ bé nhỏ đã thành hiện nay thì vào tôi lại nhen nhóm, ủ ấp những mong mơ ước mơ lớn hơn( xuất sắc nghiệp THPT, thi đỗ đại học …). Những cảm hứng khó tả lại trào dâng xen lẫn niềm vui nhưng hòa vào sẽ là nỗi nhớ. Vui bởi tôi sẽ như cứng cáp hơn và biết thêm được rất nhiều điều mới mẻ và lạ mắt từ những bài học kinh nghiệm mới, thày cô mới, những người bạn mới…. Phần đa hình ảnh thày cũ, ngôi trường xưa cứ tăng trào trong tôi, cùng cả hồ hết lời khuyên, số đông lời chúc tình thực của các người dành riêng cho tôi vào trong ngày thi THPT.

Nhưng thời gian có bao giờ dừng lại, nó sẽ lặng lẽ âm thầm trôi, trôi mãi không lúc nào ngừng. Và tôi sẽ phải cố gắng để sở hữu từng giây từng phút ấy. Phải ghi nhận tận dụng quãng thời hạn 3 năm tuy rất ít nhưng vô cùng đặc biệt quan trọng để phấn đấu. Được học trong một ngôi trường trung học phổ thông có bề dày truyền thống lâu đời và thành tích, phiên bản thân tôi tất cả biết bao niềm vui sướng cùng tự hào xen lẫn cả nỗi sợ hãi lắng. Mà lại điều quan trọng đặc biệt đối cùng với tôi từ bây giờ là tôi hứa đang quyết trung ương học tập cùng rèn luyện giỏi sao cho xứng danh với truyền thống của phòng trường.

Ngôi trường này- Trường thpt Trần Hưng Đạo- là địa điểm tôi chỉ “dừng chân” lại tía năm học- bố năm tuy không phải là quãng thời gian dài tuy vậy cũng đủ để công ty chúng tôi lưu giữ hầu hết kỉ niệm đẹp nhất về ngôi trường này, về những người bạn cùng thày cô địa điểm đây. Và chắc hẳn rằng sẽ không bao giờ tôi quên được phần nhiều ngày này- mọi ngày đầu tiên tôi bước vào trường thpt – phần lớn ngày giữa tháng 8 êm dịu.

Bài văn mẫu mã 2

mỗi năm vào thời điểm cuối thu, những tuyến đường phủ đầy lá rụng, đầy đủ đám mây bàng bạc giăng ngang lưng, lòng tôi lại ùa về hầu như kỷ niệm đẹp thuở cắp sách đến trường. ' Đó là cảm xúc của tôi khi nghĩ lại đều ngày đó. Khi tôi trở thành học sinh trung học, tôi sẽ tới trường lại. Từng năm, ngày đầu tiên đến trường phần lớn mang trong bản thân một cảm giác buồn và lo ngại lạ lùng, nhưng có lẽ đáng ghi nhớ và sâu sắc nhất là ngày trước tiên đến ngôi trường khi bước chân vào mái trường cấp cho ba..

Ngôi trường nhưng mà tôi học là ngôi trường mà lại bất cứ ai cũng ao cầu được học tập tập, đó là trường siêng của tỉnh, nơi hội tụ những thầy cô giáo xuất sắc nhất. Tôi đỗ vào trường như 1 sự may mắn. Tôi vốn học tập khá sinh hoạt trong lớp toàn những bạn học kém, yêu cầu cái khá của tớ cũng chỉ nghỉ ngơi mức thông thường so với các bạn trường khác. Nhưng mà từ bé dại tôi đang có ước ao được học tập dưới mái trường này khi thấy sự nguy nga, trang nghiêm của chính nó trong một đợt vô tình đi qua trường. Chính ấn tượng ấy khiến tôi có quyết trung tâm cao hơn bao giờ hết, tôi xả thân học tập để cố đuổi theo kịp những chúng ta khác. Ngày đi thi, tôi sở hữu hết vốn con kiến thức nhỏ bé của bản thân vào làm bài, tôi không mong muốn mình đã đỗ, tuy nhiên tôi vui bởi mình đã nỗ lực hết sức. Ngày tôi đọc tin đỗ vào chuyên Văn của trường, tôi vỡ lẽ òa trong nụ cười và hạnh phúc. Tôi nghĩ đến về buổi tựu ngôi trường đầy đẹp nhất đẽ, cơ mà sau buổi tựu trường kia tôi sẽ thỏa thuận là một trong những phần của mái trường quan hoài này.

Trước ngày khai giảng độ cha ngày, ngày như thế nào tôi cũng đi qua trường, ngắm nhìn và thưởng thức và chiêm ngưỡng vẻ uy nghi, trầm mặc của nó từ xa. Ngôi trường vẫn mang vẻ chỉnh tề như thuở làm sao nhưng hiện nay đã được khoác lên mình bộ xống áo mới màu xanh lá cây nhạt đuối mắt, dẫu vậy tôi vẫn có đôi chút bịn rịn với vẻ rêu phong, cổ điển trước đây.

Đêm trước ngày khai trường, tôi hồi hộp chẳng sao ngủ được. Tôi nằm trằn trọc, nghĩ đến ngày mai được gặp gỡ bạn new thầy mới, tuy nhiên trước đó shop chúng tôi đã được chạm chán nhau một lần khi đi tập trung lúc nhận được trao giấy báo trúng tuyển. Cơ mà sao lòng tôi vẫn nôn nao hồi hộp, tôi ước trời có thể sáng nhanh thật nhanh để tôi cho trường. Tôi dậy, nhìn nhìn sách vở mình đã chuẩn bị, ngắm bộ áo nhiều năm trắng muốt đang được bà mẹ là lượt phẳng phiu để mai tôi mặc cho trường. Nhìn cỗ áo dài đột nhiên tôi mỉm cười, bởi vì hạnh phúc, bởi sung sướng, có cảm hứng như mặc chúng nó vào tôi sẽ biến thiếu nữ. Tôi đem ý nghĩ ngọt ngào ấy vào giấc ngủ.

Sáng hôm ấy là buổi sớm mùa thu gió nhẹ, trời trong xanh bởi đêm qua 1 cơn mưa rào đã cuốn trôi biết bao bụi bặm đi. Khung trời trong xanh như một tờ kính khổng lồ, nắng và nóng thu thong thả nhạt, cùng với phần đa đám mây lững lờ, lờ đờ trôi trên bầu trời. Tôi guồng chân đạp rất nhiều vòng xe lớn để cấp tốc nhanh cho trường. Cái sông Đà đã thay đổi màu tự lúc nào, màu đỏ phù sa đã đi được đâu mất nay chỉ với lại màu xanh ngọc bích, nước trong chú ý thấu xuống đáy. Trên phố có biết bao bạn như tôi, đầy đủ tà áo dài trắng tung bay trong buổi sáng ngày thu dịu ngọt.

Không khí ở trường tươi vui, rộn rã, ai ai cũng mang trên mình khuôn khía cạnh hớn hở, háo hức. Người vui bởi được gặp gỡ lại thầy cũ, bạn cũ, người háo hức vì sẵn sàng bước vào môi trường thiên nhiên mới với biết bao thời cơ và thách thức. Lòng tôi xốn xang, đa số thứ trước mắt hình như đẹp đẽ, tuyệt vời hơn. Ấn tượng nhất với tôi chắc hẳn rằng là bài diễn văn của thầy hiệu trưởng. Thầy thấp với hơi đậm người, trán hói, song kính cận dày bên trên khuôn mặt to tròn, phúc hậu. Giọng thầy trầm nóng và đầy uy lực. Cả hội trường ngồi lặng phăng phắc nghe số đông lời thầy dặn dò, trao để lại cho cố hệ tương lai. Sau lời phát biểu của thầy một tràng pháo tay rộn vang đựng lên như nhằm hưởng ứng và cam kết thực hiện đa số lời thầy sẽ nói. Vào tôi dấy lên niềm hứng khởi với sự quyết tâm mập cho năm học tập mới.

Cảm giác ngượng ngùng với bằng hữu xung quanh đổi thay đi đâu mất. Một giải pháp rất trường đoản cú nhiên chúng tôi làm thân quen và chat chit với nhau. Với thật kì khôi tôi có cảm xúc đã quen đứa bạn ngồi kế bên từ khóa lâu lắm rồi. Chúng tôi vào lớp làm quen với mọi người, cùng với giáo viên công ty nhiệm – một thầy giáo gầy, bé dại người, khuôn mặt có nét nào đó khắc khổ nhưng mà giọng giảng văn hay hay. Huyết học thứ nhất cô đã mang đến tôi những ấn tượng không thể làm sao quên.

Những cảm hứng ngọt ngào về buổi tựu trường hôm ấy vẫn như nơi đây lẩn khuất trong trái tim trí tôi. Nó chính là nguồn cồn lực để tôi nỗ lực hơn nữa, phát huy media của trường, chắp cánh mong ước của tôi. Mọi kỉ niệm trong sáng ấy trường thọ tôi đã không lúc nào quên.

Bài viết tập làm văn tiên phong hàng đầu - ngữ văn lớp 10 đề: đánh dấu những cảm nghĩ chân thật của anh (chị) rất nhiều ngày đầu tiên bước vào ngôi trường trung học tập phổ thông. Sau đây, cdsptphcm.edu.vn gởi đến cho chính mình đọc những bài xích văn mẫu mã hay nhất, mời chúng ta cùng tham khảo.


*

Bài mẫu mã 1:Cảm nghĩ chân thật vềnhững ngày trước tiên bước vào trường trung học phổ thông

Dàn bài

Mở bài: Dẫn dắt câu thơ tuổi học tập trò để dẫn dắt đến cảm xúc của gần như ngày đầu tiên bước chân vào ngôi ngôi trường trung học tập phổ thôngThân bài:Khoảnh khắc chia tay trường cũ, bước chân vào một môi trường mới thiệt nhiều cảm xúc khó quên
Cánh cửa thpt đã xuất hiện với vô vàn phần đông điều xa lạ, cảm xúc như ngày đầu đi học
Năm nay, tôi đã bước chân vào ngưỡng cửa ngõ trường thpt – một chân trời hoàn toàn mới lạ
Nhớ lại như in quang cảnh ngôi trường:khang trang, không khí thoáng đãng, hàng nhà bố tầng uy nghi,hàng cây, cột cờ, chống học…Cảm xúc phi vào lớp với những người bạn, bạn cô xa lạ khiến cho tôi lại lưu giữ về ngày còn học ở trung học cơ sở...Mơ ước được trở thành học viên THPT, lúc này ước mơ ấy đang thành hiện thực
Được học trong một ngôi trường trung học phổ thông có bề dày truyền thống lịch sử và thành tích, bản thân tôi gồm biết bao nụ cười sướng với tự hào
Tôi từ hứa đã quyết tâm học tập cùng rèn luyện xuất sắc sao cho xứng đáng với truyền thống ở trong phòng trường.Kết bài:Sẽ không khi nào tôi quên được những thời buổi này – đa số ngày thứ nhất tôi lao vào trường trung học phổ thông – hầu hết ngày giữa tháng 8 êm dịu.

Bài làm

Thời gian qua chẳng nói với sản phẩm me
Ta cũng vô tình lật từng trang vở
Khi hoa gạo hết thời rực rỡ
Ta chợt hiểu mình tấn công mất thời gian

Không biết nhì khổ thơ trên đang đi tới tâm trí tôi tự thời gian nào mà những lần chứng kiến học sinh lớp 10 nhập học tôi lại xao xuyến nhớ về phần mình của 2 thời gian trước đây. Xúc cảm của ai cũng vậy, khi đứng trước cánh cổng trường, ai ai cũng cảm thấy trăn trở, lo lắng cho đầy đủ gì chuẩn bị đến.

Chắc hẳn trong những chúng ta, ai ai cũng sẽ gồm riêng cho mình đều khoảnh khắc khó quên của cuộc đời. Và đối với tôi cũng vậy, phần nhiều ngày tháng chia tay với mái trường cũ để lao vào ngôi trường new – một cánh cửa mới của cuộc sống thật sự là khoảng thời gian rất ngắn khó quên.

Chia tay với dòng khăn quàng đỏ, với ngôi trường THCS, ngưỡng cửa ngõ trường thpt đã đến, một xúc cảm bồi hồi, mớ lạ và độc đáo tràn về trong tôi: Tôi tưởng chừng mình được trở về với hầu như ngày đầu bước vào lớp 1, ngỡ tựa như những ngày đầu bước vào cánh cổng ngôi trường THCS. Cái xúc cảm ấy vẫn cực nhọc tả như ngày nào!

Tháng 8 – tháng giao mùa từ cuối hạ mang đến đầu thu – tháng mà những chùm phượng vĩ chỉ với thưa thớt vài ba nhánh nở muộn và cũng là tháng trước tiên tôi bước vào trường thpt với những bài học đầu tiên.

Cánh cửa thpt đã xuất hiện sau ba tháng hè ôn luyện. địa điểm đây cùng với tôi lạ lẫm hoàn toàn. Số đông thứ quả thật đều rất mới từ quang cảnh, ngôi trường với cả những bé người: ngôi trường mới, các bạn mới, thày cô mới, bí quyết học mới và cả một môi trường thiên nhiên mới, chũm nhưng toàn bộ lại giữ gìn cho tôi phần lớn kí ức đẹp nhất về buổi đầu. Tôi sẽ buộc phải thích nghi dần, làm cho quen dần vì tía năm ở đây gần như là sẽ ra quyết định cuộc đời tôi. Đây vẫn là quãng con đường thật sự gian khổ thử thách.

Ngày thứ nhất đến trường đó là một trong ngày nắng và nóng ấm, khí trời dìu dịu êm ái, theo sự thông báo ở trong phòng trường tôi đã sẵn sàng mọi thứ đề xuất thiết. Nhưng trong trái tim tôi vẫn tiếp tục xôn xao một xúc cảm khó tả. Vày trước đôi mắt tôi bây giờ là một khung trời mới. Trong số những năm học tập trước, sau cha tháng hè nghỉ học, chúng tôi lại trở về mái trường quen thuộc với những hàng cây, ghế đá… in đậm bao kỉ niệm của rất nhiều lần nô nghịch cùng bè bạn. Còn năm nay, tôi đã bước đi vào ngưỡng cửa ngõ trường thpt – một chân trời trọn vẹn mới lạ. Ngôi trường tôi học trong năm này rất khang trang với không gian thoáng đãng. Tự cổng ngôi trường dẫn vào các dãy nhà tía tầng uy nghi là tuyến phố trải bê tông nhẵn nhụi. Làm sao là sản phẩm cây, cột cờ, phòng học… thu vào tầm khoảng mắt tôi khiến cho lòng tôi nổi lên bao cảm hứng ngỡ ngàng cùng vui sướng.

Sau đó, chúng tôi được cắt cử về những lớp. Tôi thầm cầu sao mình hoàn toàn có thể học cùng với các bạn cũ. Nhưng mà trong lớp tôi hoàn toàn là những người bạn xa lạ. “Nhưng từ từ mình cũng sẽ quen với các bạn ấy thôi”- tôi tự an ủi mình như thế. Sau mấy phút bỡ ngỡ, tôi thấy cô giáo nhà nhiệm lao vào lớp. Hình ảnh của cô có tác dụng tôi ghi nhớ về cô giáo nhà nhiệm hồi lớp 9. Vẫn dàng người thon thả, đôi mắt hiền từ. Chính hình hình ảnh đó của cô ý đã tạo cho tôi phần nào tiết kiệm hơn sự lo lắng. Những lời thứ nhất cô nói là phần lớn lời dạy bảo nhiệt tình về ý thức trách nhiệm đối với bạn dạng thân, cùng với trường, với phần trong học tập cũng như rèn luyện trong những năm học tập THPT. Đó là bài bác học trước tiên tôi cảm nhận ở ngôi trường mới này.

Ấn tượng nhất trong lòng tôi là ngày khai giảng. Trong xiêm y áo trắng quần sẫm màu, tôi ra dáng là 1 trong nữ sinh thpt thực sự. Tôi cảm thấy mình như fan lớn hẳn lên. Giờ trống trường vì thầy hiệu trưởng gióng lên như gấp vã thúc giục công ty chúng tôi học thiệt tốt. Tôi biết từ thời điểm đó tôi đã bằng lòng hòa nhập vào môi trường thiên nhiên mới.

Trước đây khi còn nhỏ, tôi đã từng mơ mong được trở thành học viên THPT, giờ đây ước mơ ấy đang thành hiện thực. Được mặc đồng phục bắt đầu mà trước đó tôi trước đó chưa từng mặc, ngồi gần những người dân bạn bắt đầu mà trước đó tôi chưa từng quen và học rất nhiều thày cô giáo mà bây chừ tôi new biết đến. Khi giấc mơ bé nhỏ tuổi đã thành hiện thực thì vào tôi lại nhen nhóm, ấp ủ những mong mơ hoài bão to hơn (tốt nghiệp THPT, thi đỗ đại học…). Những cảm xúc khó tả lại trào dưng xen lẫn nụ cười nhưng hòa vào đó là nỗi nhớ. Vui vị tôi sẽ như cứng cáp hơn cùng biết thêm được không ít điều mới lạ từ những bài học mới, thày cô mới, những người dân bạn mới…. đầy đủ hình hình ảnh thầy cũ, ngôi trường xưa cứ dâng trào trong tôi, với cả phần đa lời khuyên, đầy đủ lời chúc thật tình của những người giành riêng cho tôi vào ngày thi THPT.

Xem thêm: Hướng Dẫn Chơi Invoker Dota 2 Chi Tiết Nhất 2023, Hướng Dẫn Chơi Invoker Dota 2

Nhưng thời gian có bao giờ dừng lại, nó sẽ lặng lẽ âm thầm trôi, trôi mãi không lúc nào ngừng. Với tôi sẽ phải cố gắng để sở hữu từng giây từng phút ấy. Phải biết tận dụng quãng thời hạn 3 năm tuy ít ỏi nhưng vô cùng quan trọng để phấn đấu. Được học tập trong một ngôi trường thpt có bề dày truyền thống và thành tích, phiên bản thân tôi gồm biết bao niềm vui sướng và tự hào xen lẫn cả nỗi lo lắng lắng. Dẫu vậy điều đặc biệt quan trọng đối với tôi hôm nay là tôi hứa đã quyết trung ương học tập và rèn luyện xuất sắc sao cho xứng danh với truyền thống của phòng trường.

Ngôi trường này – Trường thpt Trần Hưng Đạo- là chỗ tôi chỉ “dừng chân” lại ba năm học tập – ba năm tuy chưa hẳn là quãng thời gian dài cơ mà cũng đầy đủ để cửa hàng chúng tôi lưu giữ phần đa kỉ niệm đẹp mắt về ngôi trường này, về những người dân bạn với thày cô nơi đây. Và chắc rằng sẽ không lúc nào tôi quên được những ngày nay – hồ hết ngày đầu tiên tôi bước vào trường trung học phổ thông – hầu như ngày thời điểm giữa tháng 8 êm dịu.

Bài mẫu mã 2:Cảm nghĩ chân thật vềnhững ngày đầu tiên bước vào trường trung học phổ thông

Dàn bài

Mở bài: thời hạn cứ âm thầm lặng lẽ trồi để lại cho người ta những cảm giác khó tả một thời đã qua, đó đó là ngày tôi phi vào cánh cửa ngõ trung học tập phổ thông.Thân bài:Khép lại cánh cổng trung học cơ sở, tôi bước sang một cánh cổng new là trung học tập phổ thông
Mùa tựu trường vẫn điểm, giờ trống trường chuẩn bị ngân vang, ngưỡng cửa ngõ Trung học phổ quát đã đến.Tả lại quang cảnh ngày đầu phi vào trường: trời nắng ấm, khung trời xanh, hàng nhà tầng lộng lẫy, cây cảnh, vườn hoa đua nhau nở....Nhớ lại kỉ niệm của những ngày tựu ngôi trường năm trước
Tiếng trống trường vẫn điểm, từ nay tôi đã xác định là học sinh trung học phổ thông, đánhdấu một bước khởi đầu mới trong chặng đường dài.Những buổi học đầu tiên khởi động, với môi trường thiên nhiên mới, chúng ta mới, thầy cô mới người nào cũng cảm thấy bỡ ngỡ với nhiều cảm xúc khó tả
Mọi vật số đông sợ thời gian bởi lớp những vết bụi của thời hạn sẽ tủ mờ đi vớ cả, tuy vậy tôi sẽ không để nó làm mờ đi mọi kỉ niệm của tuổi học trò này.Kết bài: Kỉ niệm ngày đầu bước đi vào ngôi trường trung học phổ quát sẽ lànhững kỉ niệm rất đẹp của mỗi cá nhân trong đó có cả tôi.

Bài làm

Thời gian cứ âm thầm lặng lẽ trôi đi để lại cho con tín đồ ta các dư âm vang vọng. Và rồi, nó đã khắc lên trái tim từng cô cậu học tập trò niềm say sưa ngây bất tỉnh trong phần đông kỉ niệm một thời. Chũm là đã chia ly với rất nhiều tia nắng và nóng hát lên theo từng giờ ve, chia ly với chùm hoa phượng vĩ, cùng với màu khăn quàng đỏ thắm trên vai, đặt lại bao niềm lưu giữ nhung, nuối tiếc bên dưới mái trường Trung học cơ sở. Tiếng đây, ngưỡng cửa thời gian của những thách thức dưới mái ngôi trường Trung học rộng rãi đang rộng mở đón nhận chúng ta. Trong chiếc không khí lạnh buốt của những trận mưa đầu thu, lòng tôi lại nao nức đông đảo kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.

Kết thúc một mặt đường đua dài với khá nhiều dấu ấn nặng nề phai, kể từ giờ phút này, tôi - các bạn và tất cả bọn họ sẽ bước đầu từ một chân trời new trong cuộc hành trình vươn tới đỉnh điểm của tri thức. Khép lại những giây phút lén liếc qua ô hành lang cửa số ngắm số đông chùm phượng vĩ xanh non, phần nhiều nhánh bởi lăng tím biếc cơ mà lòng ao ước đến giây phút được thỏa mình "quậy phá" trong ngày hè nắng cháy. Mới này mà cũng chỉ với thưa thớt vài ba chùm hoa phượng nở muộn, vài ba cành bằng lăng còn sót lại và nơi nào đó không còn bạn dạng đồng ca râm ran ngày hạ nữa! Ánh nắng oi bức,chói chang đã "chạy trốn", để lại theo sau là mẫu không khí nóng sốt của mùa thu. Điều đó cũng có nghĩa mùa tựu trường vẫn điểm, giờ đồng hồ trống trường chuẩn bị ngân vang, ngưỡng cửa ngõ Trung học diện tích lớn đã đến. Tôi thiệt tự hào và sung sướng biết bao khi mình được học bên dưới mái trường có tên Quảng Xương I – vị trí đã nhằm lại hầu như kỉ niệm khó khăn phai trong những ngày chơi nhởi – học tập tập. Tôi quên nắm nào được những cảm hứng trong sáng ấy nảy nở trong tâm địa tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa khung trời quang đãng.

Tháng Tám – mon giao mùa từ thời điểm cuối hạ mang đến đầu thu – chiếc khoảnh khắc cơ mà lá vàng bước đầu rơi kéo theo hương ổi găng đánh thức cả một miền kí ức thì đó cũng là giây phút tôi lao vào cánh cửa ngõ của một cố gắng giới trọn vẹn khác – một nhân loại muôn color muôn vẻ. Toàn bộ những điều này sẽ để lại trong tôi một kí ức nặng nề phai của bắt đầu tựu trường. Tôi sẽ nên làm quen dần dần với môi trường xung quanh ở đây bởinhững thử thách trên tuyến phố đó vẫn khác trọn vẹn con đường tuổi thơ ở cung cấp Trung học cơ sở.

Tôi vẫn lưu giữ như in buổi đầu bước vào cái quả đât muôn color muôn vẻ ấy. Ngày thứ nhất đến cùng với mái trường Trung học phổ biến Quảng Xương I không phải là một trong những ngày đẹp mắt trời trong ko khí nóng bức của mùa thu, cũng không phải tiết trời oi ả, nóng sốt của mùa hè mà là một ngày nắng nóng - khoảnh khắc đẹp tuyệt vời nhất của tích tắc chuyển mùa. Một khung trời trong xanh chỉ ra với hầu hết đám mây bàng bạc bẽo trôi vơi dưới ánh bình minh, từng vạt nắng bước đầu trải nhiều năm trên khắp nẻo đường, ngõ xóm. Tôi thấy mình như béo hơn, trưởng thành và cứng cáp hơn và dường như xuất hiện nay trong tôi là một xúc cảm lạ lùng, xôn xang biết chừng nào!

Hồi tưởng lại điều này giữa những năm về trước - thời điểm vẫn đang còn thỏa sức nô đùa dưới mái trường Trung học cơ sở thân yêu. Sau bố tháng hè "quậy phá", cửa hàng chúng tôi trở lại cùng với mái trường thân quen, với số đông hàng cây, ghế đá thấm nhuần bao kỉ niệm. Tuy thế bây giờ, trước mắt tôi không còn là những hàng cây, ô cửa in đậm kỉ niệm nữa mà là một trong chân trời bắt đầu lạ. Dịp này, hình cảnh thứ nhất hiện lên trước đôi mắt tôi là hai hàng dừa trong khuôn viên như "đội ngũ lễ tân" dẫn lối vào trường. Sản phẩm chữ "Trường Trung học phổ thông Quảng Xương I xin chào mừng các em học viên lớp 10" chạy xe trên bảng điện tử có tác dụng tôi càng thêm hãnh diện, vui sướng khi được trở thành mtv của đại mái ấm gia đình Quảng Xương I. Từ bỏ cổng ngôi trường đi vào, hình hình ảnh đầu tiên hiển thị là hàng nhà nhì tầng hình chữ U cùng những bồn hoa, hoa lá cây cảnh được cắt tỉa gọn gàng gàng. Toàn thể khung cảnh của trường tồn tại trong nắng và nóng sớm thật đẹp cùng uy nghiêm. Hầu hết thứ làm việc đây hoàn toàn mới mẻ cùng xa lạ! ăn nhập tự tin và kiêu hãnh của một thành viên mới, tôi lao vào trường và điều ấy cũng đã đánh dấu một bước khởi đầu mới trong đoạn đường dài.

Vào đến trường, nhìn số đông chùm hoa phượng nở muộn, các cánh hoa bởi lăng tím biếc, từng mặt hàng ghế đá, tôi lại nhớ rất nhiều kỉ niệm cực nhọc phai của tuổi học tập trò. Nhìn số đông chú chim non sẽ ríu rít hót, xen vào kia là phần đa tiếng ve còn còn lại của khoảng trời mùa hạ, lòng tôi lại trào dưng nhiều xúc cảm phức tạp. Trong phút chốc ấy, tôi lại bắt gặp "lũ quỷ" học phổ biến từ lớp sáu. Và điều đó cũng là điểm bắt đầu cho một tình đoàn kết, là cánh cửa thời hạn để tìm kiếm lại thừa khứ với những mong ước kỉ niệm một thời.

Kế sau ngày đầu tiên đầy cảm giác ấy là hai tuần học - xuất hiện bao thử thách, là thời cơ để cho những thành viên mới được gia công quen với môi trường xung quanh học mới, chúng ta mới, thầy mới trước khi chính thức cho một cuộc đua. Hai tuần học nói ra là không nhiều so cùng với quãng thời hạn bốn năm sống trường Trung học cơ sở, tuy vậy khoảng thời hạn ngắn ngủi ấy đã gắn kết bao kỉ niệm, bao tình bằng hữu gắn bó từ rất nhiều vùng khu đất khácnhau về trên đây học tập. Với dường như, hầu như tiếng cười đùa hồn nhiên trong giờ ra chơi, phần nhiều tiếng nói chuyện vui vẻ đã tạo cho giữa phần đa người không thể khoảng cách. Tất cả điều ấy đã xua chảy đi sự rụt rè, e ngại của các buổi đầu làm quen. Không những vậy, trong lòng tôi cũng như bao các bạn khác đã đầy ắp đa số hình hình ảnh không nhát phần niềm nở về ngôi trường, thầy cô địa điểm đây. đường nét mặt thánh thiện dịu, giọng nói êm ấm làm đến tôi thêm thoải mái và tự nhiên và trân trọng hơn về gia đình thứ nhị này. Chắc hẳn, đây không những là xúc cảm của riêng bản thân tôi mà còn là một của bao lớp vậy hệ học tập sinh trong số những ngày đầu ở trường mới.

Sau nhì tuần học với đông đảo dấu ấn nặng nề phai, cửa hàng chúng tôi được trở về với gia đình nhỏ tuổi của mình để bắt đầu tiến bước trên phố đua đầy cam go, thử thách. Điều có tác dụng tôi vui sướng hơn cả là lúc được học tập và vui chơi giải trí tại căn hộ 10T1. Trong tâm tôi lúc này không gồm gì hơn sự vui sướng, niềm phấn khởi, từ bỏ hào. Bài học thứ nhất của shop chúng tôi tại gia đình nhỏ nhắn nhỏ, niềm nở này là đều hiểu biết về đại mái ấm gia đình Quảng Xương I - địa điểm nuôi dưỡng bao cầu mơ của những thế hệ học trò – là nơi cửa hàng chúng tôi có thể đặt niềm tin và trao đi số đông ước mơ, hy vọng và gặt về những thành công ở phía chân mây mới.

Gần nhị tháng để tiếp cận, vui chơi và giải trí và học tập dưới mái ngôi trường này, xúc cảm mỗi cô cậu học trò từng khác, nhưng trong tim tôi luôn luôn tràn ngập một thứ gì đó khó tất cả thể biểu đạt nổi. Rồi điều đó càng được nhân lên gấp bội khi ngày khai giảng đang đến, tiếng trống ngôi trường ngân vàng chào đón bao cầm cố hệ học tập trò, tà áo sạch trơn khôi, đông đảo nét mặt tươi cười mừng đón năm học new và xen vào đó là sắc thắm của rất nhiều lá cờ nước nhà trên tay đã tạo cho sân ngôi trường ngày hôm ấy càng thêm nhộn nhịp. Trong bầu không khí phấn khởi của một ngày ngày thu đầu tháng Chín, từng tia nắng và nóng ló sau ngọn cây soi sáng thêm cho nét mặt của tuổi học tập trò một tuyệt vời khó phai. Và quan trọng hơn nữa, hòa phổ biến với bầu không khí phấn khởi của ngày khai trường, mái ngôi trường Trung học phổ biến Quảng Xương đã trọng thể đón đại biểu cấp trung ương về dự. Và một trong số đó là fan con của khu đất Quảng Xương thân mật – bác Tô Huy Rứa. Trong lòng tôi từ bây giờ rạo rực lên một niềm kiêu hãnh,một sự hãnh diện của một cậu học trò. Thú vui xen lẫn tự hào đang thể hiện rất rõ trên từng khuôn mặt. Thầy cùng trò trong niềm vui phấn khởi hứa hẹn hẹn 1 năm học đầy niềm tin và hy vọng. Giờ trống trường mùa thu đã điểm như cấp vã thúc giục cửa hàng chúng tôi học tập thật giỏi để tự xác định mình. Thâm tâm tôi tình cờ "thành tiếng", từ lúc đó, tôi đã phê chuẩn hòa nhập vào môi trường mới – mái ngôi trường Trung học diện tích lớn Quảng Xương I thích yêu.

Mọi vật gần như sợ thời hạn bởi lớp vết mờ do bụi của thời hạn sẽ lấp mờ đi vớ cả. Dẫu vậy tôi sẽ không còn để lớp bụi thời hạn ấy che mờ đi những kỉ niệm, vệt ấn học trò của chính bản thân mình trong phần đa ngày đầu tựu trường và đặc biệt quan trọng hơn là tía năm phấn đấu. Quãng thời hạn ba năm tuy không nhiều so với cả quá trình lĩnh hội trí thức nhưng cũng đủ nhằm tự khẳng định mình và chuyển đổi tương lai của bạn dạng thân trở nên tươi đẹp hơn. Bất chợt lúc đó, loáng qua để ý đến tôi như 1 đám bây nhẹ qua đỉnh núi, như làn sóng của hải dương khơi cuốn theo hương vị ngào nghìn với những lời hứa từ tận đáy lòng. Là một trong thành viên bắt đầu của đại gia đình Quảng Xương I, không chỉ tôi cơ mà cả cố kỉnh hệ khóa 53 của trường sẽ thông thường tay đoàn kết, phấn đấu đưa trường đi lên bằng việc học tập, tập luyện thật giỏi để không phụ lòng mong mỏi mỏi của cha mẹ, công ơn dưỡng dục của thầy cô, nhằm là tấm gương sáng cho bao lớp lũ em phía sau. Và đặc trưng hơn, vớ cả điều này sẽ không làm cho phai đi các kỉ niệm dấu yêu của nhữngngày thứ nhất tựu trường.

Ngôi ngôi trường này – ngôi trường Trung học diện tích lớn Quảng Xương I không chỉ là nơi tôi – bạn và tất cả họ dừng chân lại bố năm mà còn là một nơi để lưu trữ cả vai trung phong hồn lớp lớp cầm hệ học trò, khu vực cho chúng ta lưu giữ các kỉ niệm rất đẹp về nó, về những người dân bạn với thầy cô địa điểm đây. Dẫu thời gian có chấm dứt trôi, Trái Đất có đổi vòng quay đi chăng nữa tuy vậy một khi trái tim con bạn ta vẫn tồn tại đập thì tôi đang không bao giờ quên được kỉ niệm của những thời nay – phần đông ngày đầu tôi bước vào mái ngôi trường Trung học rộng lớn Quảng Xương I – hầu hết ngày lạnh giá với hầu như tia nắng nóng của mùa thu êm dịu.

Bài mẫu 3:Cảm nghĩ chân thật vềnhững ngày trước tiên bước vào trường trung học tập phổ thông

Dàn bài

Mở bài: Dẫn dắt câu thơ mùa thu để gợi lưu giữ lại ngày tựu trường lưu niệm khi tôi bước đi vào ngôi trường trung học phổ thông.Thân bài:Ngày đầu tôi mang lại trường:Tôi sút xe đến trường, gió thổi nhẹ, mùi hương thơm bông lúa, cánh đồng xanh mươt...Năm nay, tôi vào lớp 10,tôi đích thực đã cứng cáp hơn rất nhiều cả về thể hóa học lẫn để ý đến nhưng vẫn không thua kém phần hồi hộp
Tôi mặc trên mình loại áo đồng phục trường white color tinh có in nhãn hiệu của trường và bước vào trường cùng với tư phương pháp là một học viên mới
Tả cảnh ngôi trường:khang trang, sạch đẹp với những dãy đơn vị tầng, những hiên chạy thoáng đãng, những cái ghế đá, hàng cây, …Tôi có cảm hứng không khí ở đây sao êm ấm và thân thuộc
Tôi được học tập lớp chọn, điều này khiến tôi niềm hạnh phúc nhưng không thua kém phần lo lắng, dẫu vậy tự hứa hẹn với bản thân tôi sẽ ráng gắng.Ấn tượng về những người dân cô, người thầy mới: Cô Huyền dạy dỗ Hóa hóm hỉnh, cô Chiều dạy Lí hiền hậu như Bụt, thầy Thao dạy Sử hơi giận dữ ,…Kết bài: Năm học mới đã khởi động, tất cả đều là sự việc bắt đầu, tôi tự hẹn mình bắt buộc phải nỗ lực thật các để thầy cô trường đoản cú hào với hạnh phúc.

Bài làm

“Bỗng nhận biết hương ổi

Phả vào vào gió se

Sương dùng dằng qua ngõ

Hình như thu đã về”

Trong cuộc đời của mỗi nhỏ người, gồm ai mà trước đó chưa từng trải qua mùa thu, bao gồm ai trước đó chưa từng ngây ngất trước vẻ rất đẹp của đất trời lúc sang thu. Riêng tôi, tôi yêu thu bởi vẻ đẹp quyến rũ, yên ổn bình, ấm áp của nó: tia nắng nhẹ nhàng, làn gió làm dịu mát hơi se se lạnh, khung trời như rộng lớn hơn, cao hơn, các chú chim ríu rít hót. Tôi yêu cả mẫu không khí vui tươi, rộn rã trên khuôn mặt của những bạn thân trẻ từng buổi tựu trường. Tôi yêu thương với toàn bộ niềm hào hứng và ý muốn đợi ….Mỗi ngày thu đến là 1 trong năm học mới lại bắt đầu. Nó lộ diện cho tôi các trang sách mới, đều niềm mong muốn mới, nó mang lại cho tôi mọi cảm nhận, số đông trải nghiệm thâm thúy và giúp tôi cứng cáp hơn.

Nhưng năm nay, mùa thu đối với tôi thật đặc biệt quan trọng - tôi lên lớp 10 - năm học đầu tiên ở trường trung học phổ thông Vân Nham. Buổi học đầu tiên chắc rằng là buổi học cơ mà tôi không khi nào quên.Tôi đạp xe trên tuyến phố làng để mang lại trường. Chiều, gió thổi nhè nhẹ. Mùi thơm của không ít bông lúa non đã căng sữa thật khiến cho người ta sảng khoái.Hai mặt đường, cánh đồng lúa trải nhiều năm xanh mướt, đa số dãy núi trùng điệp, … Trước đôi mắt tôi, thiên nhiên thật đẹp với rộng lớn. Nó đề cập tôi lưu giữ lại buổi học thứ nhất cách phía trên 9 năm.Tôi tra cứu lại được ở đó hình ảnh một bé nhỏ gái lon ton chạy theo mẹ. Đứa con trẻ rụt rè, lúc nào cũng bíu lấy tay mẹ không chịu đựng rời. Vậy mà, hôm nay, tôi đã có thể tự bước đi trên bé đường quen thuộc ấy.

Tôi đích thực đã cứng cáp hơn không hề ít cả về thể chất lẫn suy nghĩ. Tuy nhiên, đứng trước cổng trường mới, tôi không khỏi bối rối và xúc động: Trường trung học phổ thông Vân Nham - ngôi ngôi trường mà từ khóa lâu tôi sẽ hằng ước ao ước.

Ngôi trường cơ mà từ lúc còn là cô học sinh cấp trung học cơ sở tôi vẫn thường hàng ngày qua lại và nhìn bằng ánh nhìn tò mò, khao khát. Không hiểu sao, nó lại có sức lôi cuốn với tôi đến thế.Thế rồi, mấy mon trời vùi nguồn vào ôn luyện, những tích tắc căng thẳng lúc đi thi, đều ngày hồi hộp đợi kết quả. Cuối cùng, thú vui và hạnh phúc đã đến với tôi. Tôi đã trúng tuyển chọn vào trường thpt Vân Nham và như mong muốn hơn nữa là tôi được học tập ở lớp lựa chọn của khối 10.

Vậy là giờ đây, tôi hoàn toàn có thể khoác bên trên mình chiếc áo đồng phục trường màu trắng tinh có in logo nhãn hiệu của trường, rất có thể bước vào ngôi trường với tư phương pháp là một học viên thực sự - học sinh trường trung học phổ thông Vân Nham. Trong trái tim tôi xao xuyến nhiều cảm hứng khó tả.

Ngôi trường new của tôi nằm trong địa hình khá bằng phẳng, ngay gần khu dân cư. Nó ko gần công ty tôi tuy nhiên, từ nhà, tôi vẫn có thể nhìn thấy nó. Từ bỏ xa, ngôi ngôi trường trông thật đẹp.

Những tia nắng chiếu xuống hắt vào tường, vào khung cửa ngõ sổ, vào ngôi nhà càng tạo nên nó trở nên lộng lẫy. Phía sau trường, một ngọn núi đồ gia dụng sộ, nghiêng mình tỏa láng mát mang đến ngôi trường. Buổi học thứ nhất của năm học mới phải sân trường khôn cùng đông.

Rất nhiều bạn học sinh từ mọi nơi xa sẽ tề tựu đến, họ tương tự như tôi - phần nhiều đứa học viên mới phi vào trường - rụt rè, lạ lẫm như rất nhiều chú chim trẻ trung vừa tách tổ. Và tôi có cơ hội được nhìn kĩ hơn, sát hơn vẻ đẹp của ngôi trường. Trường khang trang, sạch đẹp với những dãy công ty tầng, những hiên chạy thoáng đãng, những chiếc ghế đá, mặt hàng cây, …

Tôi có cảm giác không khí ở đây sao ấm áp và thân ở trong quá! Những đứa bạn mới thân quen qua những câu hỏi chân thành và ân cần đã trở yêu cầu thân thiết, gắn bó. đa số lời khích lệ và quan liêu tâm của các thầy cô làm ấm lòng hầu hết đứa học sinh nhỏ nhắn bỏng như bọn chúng tôi. Vậy là, chưa bao giờ từ bao giờ, tôi đã yêu mến ngôi ngôi trường này.

Đối với tôi, được học tập ở lớp chọn không chỉ là niềm vui, sự tự hào mà đó còn là một thách thức lớn. Vị ở lớp học tập này, phần đông yêu ước đều cao hơn nữa lớp khác. Tôi cảm thấy sốt ruột vì hại mình không theo kịp kiến thức, không tuân theo kịp các bạn. Nhưng tôi khôn xiết vui vị cô giáo nhà nhiệm lớp tôi là một cô giáo trẻ, xinh đẹp.Cô luôn băn khoăn lo lắng và hễ viên công ty chúng tôi qua những lời khuyên té ích. Cô đã giúp tôi tự tin hơn vào kĩ năng của mình. Qua rất nhiều buổi học tập đầu tiên, tôi hiểu hơn về mái trường thân yêu, phát âm hơn về thầy cô và bạn bè của mình.

Và, tôi yêu: yêu thương từng mẫu ghế, dòng bàn, yêu ghế đá, mặt hàng cây, yêu thương thầy cô và bạn bè. Cô Huyền dạy Hóa hóm hỉnh, cô Chiều dạy Lí nhân từ như Bụt, thầy Thao dạy Sử hơi tức giận ,…Tất cả đang đi vào lòng tôi thật trọn vẹn, thiệt đẹp. Những thầy cô không những truyền đạt cho chúng tôi kiến thức mà người ta còn như tín đồ cha, người bà bầu thứ hai trong cuộc đời, dạy bảo cửa hàng chúng tôi cách sinh sống và có tác dụng người.Từ đó, tôi cảm thấy mình cũng là 1 phần của mái trường và tôi cũng đề xuất có 1 phần trách nhiệm cùng với mái trường. Đó là tôi bắt buộc học tập thật chịu khó để ko phụ lòng phụ thân mẹ, thầy cô, để tô đẹp mang lại trường học thân yêu.

Có thể đối với một số học sinh, điều ấy không đặc biệt lắm nhưng so với thầy cô, sự thành công của học sinh đó là niềm hạnh phúc lớn số 1 mà họ có nhu cầu nhìn thấy.

Những tuần học thứ nhất dần trôi qua. Các bạn bè, thầy cô, mái trường đã trở yêu cầu thân thuộc so với tôi. Năm học new đã bắt đầu. Tôi thầm hứa: mình không thể làm mất đi niềm hạnh phúc của các thầy cô. Thầy cô hãy tin ở bọn chúng em. Lòng tôi ngập tràn hồ hết hi vọng, ao ước về một điều gì đấy xa xăm …