" bao gồm nên hay là không giữ một mối quan hệ không có tên này. Bởi chắc rằng trái tim cũng dần chết mòn theo thời gian với cái tên ấy Đôi khi thì là bạn... Đôi khi nhiều hơn thế một chút lại là fan anh trai... Rồi một lúc tưởng chừng như đang yêu đương nhưng sợ, sợ bởi cái tình cảm ấy đang phá vỡ mối quan hệ không rõ ràng"


Anh ơi, có bao giờ anh nghĩ về về em một lượt chưa. Trái tim em bây giờ gần như tung nát bởi sự vô tâm, hời hợt không một lời thăm hỏi anh à! Vài chiếc tin nhắn em biết anh chỉ giả vờ tỏ ra nghĩ đến em thôi, tuy nhiên em ko một lời trách mắng chính vì em thương anh. Họ đã thêm bó với nhau cũng được một năm rồi, nhưng mà nếu ai hỏi em với anh là gì của nhau thì em cũng ko biết vấn đáp sao.

Bạn đang xem: Blog tâm sự chuyện chúng mình


" bao gồm nên hay là không giữ một quan hệ không mang tên này. Bởi chắc hẳn rằng trái tim cũng dần bị tiêu diệt mòn theo thời gian với cái brand name ấy
Rồi một dịp tưởng chừng như đang yêu thương nhau nhưng sợ, sợ vì chưng cáitình yêuấy sẽ phá vỡ quan hệ không rõ ràng".

Viết ra do đó chắc sẽ giảm chút đi 1 phần đau khổ nào đó. Em căng thẳng với cuộc sống đầy chông gai như thế này. Có lần em trường đoản cú hỏi lòng mình:"Anh bao gồm còn thương em như lời anh nói nữa không?". Ai phát âm được nhức lắm anh à, giận lòng bản thân tự khuyên răn rằng đừng nhớ mang lại nữa nhưng câu nói đó cứ quanh quanh quẩn trong đầu em. Em tin! Em tin lời nói đó với em sẽ tự hóng đợi. Vị em giờ đồng hồ như hao nhỏ xíu hết cảm xúc để suy xét như thế.
Dặn lòng mình đừng nhớ đến, quên đi nhưng dĩ nhiên em đã thua. Mọi khi buồn chỉ biết lặng lặng, ai hỏi gì rồi cũng không nói. Cũng thiếu hiểu biết nhiều buồn vì tại sao gì. Do anh thân yêu một ai khác không hẳn em, bởi anh vẫn thương ai xem nhẹ em. Em sợ! Em hại chính điều ấy cứ ám hình ảnh em từng ngày. Em biết anh đã từng rất ngọt ngào em, nhưng bây chừ chắc vị trí đó đã có fan thay thế. Chỉ mặt anh như một người chúng ta đời, một bạn em gái.
Em đọc trong hai bọn chúng ta ai cũng đã từng rung động bởi địch thủ kia, tuy vậy lại không đủ can đảm nói ra mà chỉ thể hiện để ta đủ hiểu. Sợ cả nhị sẽ xa nhau chừng nên không dám yêu, chỉ cách thân phận là bạn, fan em gái. Liệu fan anh yêu hiện nay nếu biết mối quan hệ của anh với em vậy bao gồm ghen không? Liệu có khi nào anh vứt rơi em vì chưng anh có bạn mới không? Bao nhiêu thắc mắc đôi dịp em mong muốn hỏi lắm nhưng lại sợ đáp lại câu trả lời không giống như em muốn muốn. Phải đành im im bảo quản lại trong thâm tâm thôi!
22:58

Cứ để ý đến thế đi đến đời vơi giảm những lo toan đâu đâu, bớt những không tin tưởng mệt mỏi lẫn nhau. Như thế cũng xuất sắc lắm chứ?


Phải chăng bởi vì cái cớ "yêu là yêu cầu cùng nhau đi hết cuộc đời" bắt buộc con người ta thường trói buộc mình bởi những lao lý và trọng trách cộng với nghĩa vụ cho nhau ư? Rồi có biết bao tín đồ tự bứt mình thoát ra khỏi sợi dây ái tình chằng chịt rất nhiều trái ngang kia hay sao? nếu như cứ mãi khẳng định "yêu là yêu cầu nắm tay suốt chặng đường" thì có lẽ rằng mấy ai có tác dụng tròn nhiệm vụ đó cơ chứ?
Nếu chưa hẳn những khẩu ca này làm cổ xuý đi nét xinh của sự bình thường thuỷ, ngay sát cạnh, bên nhau mãi mãi, thì con fan ta vẫn sống thực tế và suy nghĩ thực tế hơn nhiều rồi. Với cũng thế cho nên sẽ chẳng còn hồ hết níu kéo đẫm nước mắt sau một cuộc tình sẽ vơi cạn niềm thương.

Tôi có nhiều người bạn, tín đồ quen là người Nga, bằng bài toán tiếp xúc nhiều, nói chuyện nhiều dần già chắc rằng tôi bị nhiễm vì cái "thói" một lúc yêu là yêu hết mình, cuồng cháy mà lại khi đang cạn tình thì ngọn lửa đượm nồng cũng trở thành tàn tro trong phút chốc và nhất thiết chẳng van vỉ hay tỉ ti thảm thiết. Tất yếu vẫn gồm có trường hợp như thế nhưng không đủ những để kể đến ở đây.
Tôi thấy điều ấy cũng đâu có tệ mạt hay đồ vật "văn hoátình yêu" mông lung lắm đâu, vày quan niệmtình yêucủa tín đồ dân châu mỹ luôn ví dụ và rành mạch đặc biệt là xong khoát. Nói như vậy không có nghĩa là họ yêu thương hời hợt, không thật lòng đề nghị khichia taymới thuận lợi như vậy, trái lại khi yêu, chúng ta yêu bởi chính cả trái tim cùng thể xác, yêu ko toan tính và trọng trách nên khichia taycũng sẽ dễ thở hơn khôn cùng nhiều.
Tôi nghĩ bạn trẻ mình đề nghị học phương pháp khi yêu thương của họ, đó là khi yêu thành tâm thì chớ toan tính điều chi, chớ ngờ vực về vượt khứ của tín đồ ta, chớ lo nghĩ quá nhiều về tương lai xa vời, hãy cứ sống tốt ở hiện tại, làm tốt mọi điều ở bây giờ mà mình cảm thấyhạnh phúc. Chỉ nuốm thôi! Là ổn. Buộc phải không?
Nhưng cũng chớ quá "thoáng" như fan Nga mà yêu rồichia tayvội vã khi không thể yêu nhau vày cái nào xuất sắc thì nên học hỏi và giao lưu cái như thế nào không tương xứng với đường nét văn hoá thì tốt nhiên không đề nghị xét soi. Hợp lý và phải chăng điều này chỉ hợp lý cho những cô nàng, anh chàng vì sợchia taymà làm đều điều tưởng chừng như không hề tri thức, một bí quyết mù quáng không xứng đáng có?
Nếu bao gồm xa vời hơn tốt "sang chảnh" hơn thế thì câu nói "yêu không có nghĩa là cùng nhau đi cho suốt cuộc đời" đem đến cho ta cái cảm hứng thoải mái hơn, thanh thanh hơn trong chiếc mớ quan tâm đến ngổn ngang về yêu vắt nào đến lâu bền, yêu thì buộc phải cưới, ko cưới thì đừng yêu hay đơn giản dễ dàng là phần nhiều mộng mơ về tương lai "túp lều tranh cùng hai trái tim vàng" của thời xưa xa vẫn tồn tại đây...
Giá mà ai ai cũng nghĩ được giản 1-1 như vậy thì tốt biết mấy nhỉ? Hãy cứ sống đúng cùng với từng giây phút của tâm hồn giúp xem mỗi phần của cuộc sống là số đông mảnh ghép đẹp mắt xinh, chân thật và bao gồm nghĩa.

Bởi vậy khi yêu cứ yêu, yêu đến đúng nghĩa phần đường củatình yêu, hãy khoan sẽ hồ mơ về một viễn cảnh tương lai nào đó ảo ảnh trong lớp sương mù tít mịt và về tối đặc ấy. Bởi có phải ai lúc yêu nhau cũng luôn kề bên nhau, sống đến “đầu bội bạc răng long”.
Và ngày mai giả dụ có gặp gỡ phải sóng gió, rắc rối mà vỡ lẽ tan tành chiếc thuyềntình yêuthì cũng ao ước đừng mãi khổ cực hay tuyệt vọng rồi đánh mất đi đa số thứ sáng chóe đang ngóng ta phía trước. Bởi chúng ta hoàn toàn hoàn toàn có thể tự hào về 1 thời yêu đương tươi đẹp, sống không còn mình vìtình yêu, vì cuộc sống đời thường và do cả nhì nữa, đúng không? Vậy thì sao phải khóc hay gian khổ nhỉ? Đáng ra buộc phải tự hào chứ.
Chính những người dân khi yêu thương mà luôn luôn áp đặt phần đông trách nhiệm, nặng nại những nghĩa vụ thì nhất quyết nếu trong tương lai có rủi ro xấu mà rời xa thì ắt hẳn bọn họ là các người cực khổ nhất, khóc nhiều nhất và thường bi luỵ cùng bị ám hình ảnh về vượt khứ nhất. Thật tiếc!
Vậy đấy, "yêu không có nghĩa là cùng gắng tay nhau suốt cuộc đời" - cứ lưu ý đến thế đi cho đời vơi giảm những lo toan đâu đâu, bớt những không tin mệt mỏi lẫn nhau. Như thế cũng tốt lắm chứ. Còn trường hợp cả hai cùng dắt tay nhau đi cuối đoạn đườngtình yêuthì chắc rằng chẳng có ngôn từ nào ca tụng nổi nữa rồi. Đúng không?
22:55

Trúc Phương được coi là ông hoàng của chiếc nhạc Bolero Với đều nhạc khúc trữ tình Bolero bất hủ và được thích thú đến tận ngày nay. Trúc Phương thương hiệu thật là Nguyễn Thiện Lộc(1957-1995) là một người bé cũng vùng khu đất Trà Vinh. Ông là một nhạc sĩ nhạc vàng tiêu biểu tại miền nam Việt Nam. đông đảo sáng tác mang đến tên tuổi mang đến ông như: bi đát trong kỷ niệm, Tàu đêm năm cũ, Nửa đêm ngoại trừ phố, Tình thắm ᴅuyên quê,… Người biết đến nhạc Trúc Phương bởi vì làn điệu bolero mượt mà, trữ tình, những mẩu truyện tình dang dở còn lại nỗi đαυ muôn thuở. Trong không ít chuyện tình dang dở được Trúc Phương đề cập lại qua lời nhạc, thì thiết yếu không nói tới một chuyện tình dang dở, một nỗi đαυ chia xa của bạn lính trận và đàn bà ca sĩ vào nhạc khúc “Chuyện bọn chúng mình”.

*
Nhạc sĩ Trúc Phương

“Chuyện bọn chúng mình” là 1 trong nhạc khúc nói lại cuộc tình dang dở của hai tình nhân nhau, là “thuở 20 mà ta chưa biết nên nhằm lỡ ᴅuyên đời”.


Đêm ni anh ngồi tĩnh lặng nghe tôi đề cập chuyện xưabao năm lắng vào tim.Tình bản thân từ thuở tuổi 20 mà ta không biết nên nhằm lỡ ᴅuyên đời.Xinh xιɴh đây nét mực nghiêng vào lưu cây bút ngày xanh anh vẫn viết khuyến mãi tôi.


Bấm vào hình trên nhằm nghe ca khúc bởi Như Quỳnh trình bày.

Mở đầu nhạc khúc là bối cảnh đêm khuya, anh ngồi lặng im nghe tôi nói chuyện xưa. đông đảo chuyện xưa đã bao năm giấu bí mật trong tim, chuyện về tình thân của bọn họ vào những năm “đôi mươi”. Nhưng mà trời trêu người, ta chạm mặt nhau trong những năm tháng tuổi trẻ em qua mau, cứ ngỡ sẽ là tình cảm mặt đường nhưng ai ngờ đó là “ᴅuyên đời”. Bọn họ đã bỏ dở nhau, sẽ lỡ ᴅuyên do vậy đó. Ngày ấy, anh viết tặng kèm tôi “lưu cây bút ngày xanh”, đa số nét mực nghiêng xιɴh xιɴh ngày xưa nay chỉ cần niềm nuối tiếc thương mang lại cuộc tình lỡ.


Mộng đời còn tồn tại hôm nay, ta hẹn gặp nhau đâyôn lại chuyện bọn chúng mình.Đời anh vẫn bao năm gió sương gót chân in cнιếɴ trường.Làm quen thuộc với tối canh gió lộng, với mưa khuya núi rừng.


Bấm vào hình trên để nghe ca khúc vì danh ca Thanh Thuý trình bày.

Nhưng cảm ơn “mộng đời còn tồn tại hôm nay, ta hẹn chạm chán nhau đây ôn lại chuyện chúng mình”. Cứ nghĩ đang chẳng lúc nào gặp lại, nhưng từ bây giờ lại rất có thể ngồi cùng nhau, ôn lại hầu hết kỷ niệm cũ của bọn chúng mình. Anh nhắc tôi nghe “bao năm gió sương” gót chân anh in trên cнιếɴ trường. Bao năm qua anh làm bạn cùng “đêm canh gió lộng cùng với mưa khuya núi rừng”. Anh đang sống cuộc sống thường ngày của fan quân nhân cần cнιếɴ trường, đóng góp quân vào rừng sâu đêm buốt giá. Cuộc sống của anh là cuộc sống đời thường của người quân nhân cùng với trái tim và nhiệt huyết có sức trẻ bảo đảm an toàn nước nhà. Còn tôi, tôi sở hữu “giọng ca nhịp đàn mong gửi tám phía tương tư”.

Xem thêm: Ứng Dụng Tính Chu Kỳ Kinh Nguyệt Chuẩn Xác Miễn Phí, Lịch Kinh Nguyệt Flo


Đời tôi ngày ngày lúc chiều cнếт trên phố phố.Giọng ca nhịp bầy mong giữ hộ tám hướng trung tâm tư.Dù xa nhau chừng anh ơi! Lòng ta luôn nhớ đờithì chờ ao ước còn dài.


Tôi với giọng ca, tiếng hát, tiếng đàn gửi vào gió, ước ao làn gió cơ mang tâm tư tình cảm tôi đi tám hướng, mang đến bên anh. Để anh hiểu cho nỗi niềm của tôi vị trí tiền phương “lòng ta luôn luôn nhớ đời thì chờ mong còn dài”. Hầu như tháng ngày phân tách xa ấy, là phần đông ngày mà lại tôi sống trong đợi chờ “chiều cнếт trên đường phố”. đa số tháng ngày cô đơn, lẻ bóng với giọng ca cho đời, ôm sầu mang lại lòng mình.


Mai anh đi rồi làm sao tôi ngăи đượcthà vui đi mang lại trót tối nay.Nhiều lần bản thân trắng bàn tay như chuyện thời xưa ấyxιɴ đừng nhớ hay buồn.


Bấm vào hình trên nhằm nghe ca khúc bởi Chế Linh trình bày.

Mai anh đi rồi, cuộc sống chúng ta lại về quỹ đạo, kẻ là quân nhân chỗ rừng sâu, người làm ca sĩ sở hữu giọng hát mang lại đời. Yêu cầu anh ơi, “thà vui đi mang lại trót đêm nay”, do ngày mai đây, họ lại phân tách xa. “Nhiều lần bản thân trắng bàn tay như chuyện xưa ấy, xιɴ chớ nhớ giỏi buồn”, qua hôm nay, đa số thức xιɴ gửi lại mang đến thời gian, bọn họ lại sinh sống tiếp cuộc sống của bản thân mình “xιɴ đừng nhớ hay buồn” người ơi!

Đôi ta không sống bởi nhau khi kẻ ở bạn đithôi yêu quý tiếc làm cho chi.Mình về ngõ về tối hai nơi bao gồm vài vày sao rơiđêm hò hứa hẹn hết rồi.


*


Đôi ta từng yêu thương nhau, từng là của nhau tuy thế lại cần thiết sống vì chưng nhau khi “kẻ ở bạn đi”. Thôi thì “thương tiếc làm cho chi”, rất nhiều ký ức về anh và tôi, qua tối nay xιɴ hãy quên đi. Mình cùng “về ngõ về tối hai nơi tất cả vài vì chưng sao rơi”, họ đi cùng cả nhà những phần đường cuối, mang lại ngõ buổi tối lại chia hai. Anh trở lại cuộc sống ngày thường cần quân khu, em lại trở lại con con đường chiều ngày nào chứa giọng ca. Đêm không còn rồi, sao cũng rơi, chúng ta cũng thôi hứa hẹn hò.

“Chuyện chúng mình” như một mẩu truyện tâm tình về tối cuối gặp lại của hai người yêu nhau. Họ yêu nhau trong thời điểm tuổi trẻ, nhưng lại lại nhằm “lỡ ᴅuyên” nhau, mang lại khi gặp lại, ngồi với mọi người trong nhà ôn câu chuyện cũ. Nhắc nhau nghe cuộc sống đời thường của mình, dẫu biết lòng còn yêu tuy vậy vẫn buộc phải chia xa mọi người một lối đi riêng. Đêm gặp gỡ và hẹn hò cuối cùng, đa số tình cảm cũ vương vít cũng xιɴ gác lại, bọn họ bước tiếp những chặng đường phía trước mà không có nhau. Có lẽ, anh và tôi, họ gặp nhau, yêu thương nhau nhưng lại bắt buộc ở bên nhau. Đó là niềm nhớ tiếc thương, nỗi đαυ chôn vùi bấy lâu, ni tôi mới nói theo cách khác cùng anh. Nói với nhau trong tối cuối ta hứa hẹn hò…

*
*

Trích lời bài bác hát Chuyện bọn chúng Mình – Trúc Phương

Đêm nay anh ngồi yên lặng nghe tôi kể chuyện xưabao năm lắng vào tim.Tình mình từ thuở tuổi đôi mươi mà ta chưa biết nên để lỡ ᴅuyên đời.Xinh xιɴh phía trên nét mực nghiêng vào lưu bút ngày xanh anh đang viết khuyến mãi ngay tôi.

Mộng đời còn tồn tại hôm nay, ta hẹn gặp gỡ nhau đâyôn lại chuyện chúng mình.Đời anh sẽ bao năm gió sương gót chân in cнιếɴ trường.Làm quen với đêm canh gió lộng, cùng với mưa khuya núi rừng.

Đời tôi ngày ngày lúc chiều cнếт trên đường phố.Giọng ca nhịp đàn mong gởi tám hướng vai trung phong tư.Dù cách nhau anh ơi! Lòng ta luôn luôn nhớ đờithì chờ ước ao còn dài.

Mai anh đi rồi làm sao tôi ngăи đượcthà vui đi mang đến trót đêm nay.Nhiều lần bản thân trắng bàn tay như chuyện ngày xưa ấyxιɴ đừng nhớ xuất xắc buồn.

Đôi ta không sống vị nhau lúc kẻ ở tín đồ đithôi yêu đương tiếc có tác dụng chi.Mình về ngõ về tối hai nơi gồm vài bởi vì sao rơiđêm hò hứa hết rồi.