làm hồ sơ Mật Thám còn ghi rõ lai lịch Bảy Viễn, là 1 tù nhân thường xuyên phạm nhiều lần vào tù ra khám. Thương hiệu thật là Lê Văn Viễn, sinh vào năm 1904 tại Phong Ðước, tỉnh Chợ mập (nay là quận 8 TP hồ nước Chí Minh), phụ thân là Lê Văn Dậu, lai Tiều. Vậy Bảy Viễn là cội Minh hương (cha Tiều người mẹ Việt) .Sinh năm giáp Thìn (1904), năm có trận bão lụt ghê gớm độc nhất trong lịch sử hào hùng Nam kỳ lục tỉnh nhưng báo Mông Cổ Min Ðàm năm 1904 vẫn có bài bác tường thuật. Chênh năm kinh khủng đó lại cho ra đời một tay du đảng nổi tiếng làm điên đảo đám nhà giàu và làng lính, cò bót Tây tà. Dẫu vậy Bảy Viễn bắt đầu vào đời với chuỗi chi phí sự tiền án không đem gì vẻ vang. Vào tù trước tiên là ngày 14.2.1921, cơ hội mười bảy tuổi. Nguyên nhân vào tù : đánh cắp xe đạp bản án : trăng tròn ngày tù túng giam. Rồi tới vụ đồ vật hai, ngày 31.5.1927 hai tháng tù giam về tội hành hung. Vụ thứ cha ngày 28.8.1936, mười 2 năm tù, đấy là vụ tiến công cướp bằng súng đầu tiên của Bảy Viễn.Sau khi vượt ngục Côn Ðảo, Bảy Viễn đánh giật có bài bản hơn. Bảy Viễn học hết những lớp trường thôn thì đi lớp bụi đời, học tập võ, học tập giồng, bản thân xâm rồng sinh hoạt lưng, đầu dragon trên cổ, đuôi dragon tận hậu môn. Nhị vai xâm váy đầm ở truồng, bùa với đầu rắnxâm làm việc đầu dương vật. Về thể hình, Bảy Viễn to, cao một mét bảy mươi. Phụ vương là Lê Văn Dậu gia nhập Thiên Ðịa Hội, nhóm Nghĩa Hòa Ðoàn, có lòng tin Phù Minh diệt Thanh. Vì đó, Bảy Viễn gồm máu giang hồ nước từ nhỏ. Khi còn gát sòng bội bạc trong
Chợ Lớn, một hôm bị chủ sòng bạc bẽo quở mắng, Bảy Viễn đánh nhà trọng thương. Ra tòa lãnh nhì tháng tù. Những lần ra tù hãm lại thăng một cấp trên chiếu anh chị . Bảy Viễn lập băng đội xưng các bạn chợ Bình Ðông, đảm bảo an toàn các trường gà. Khi gia thế mạnh, Bảy Viễn đừng bến xe pháo đò lục tỉnh mặt đường Schreiner (bên hông chợ Bến Thành, nay là Phan Châu Trinh). Vào một vụ giật tiệm xoàn ở Giồng Ông Tố, mang được 6.000 đồng (bấy giờ đồng hồ 1 đồng download được 5 giạ gạo), Bảy Viễn bị thộp cổ ở ga xe điện Louvain (gần rạp Nguyễn Văn Hảo trên đại lộ Trần Hưng Ðạo). Ngày 28.8.1936, Tòa đại hình phán quyết Bảy Viễn 12 năm khổ sai đày đi đảo Côn Lôn.Năm 1936, Côn Lôn nằm dưới quyền chúa hòn đảo Tây Bouvier. Bouvier làm chúa lao tù Côn Lôn nhị nhiệm kỳ, đầu tiên từ 1927 - 1931 (bốn năm) lần sau tự 1935 - 1942 (sáu năm). Bouvier béo núc, tròn vo, không chống chịu nổi sức nóng miền nhiệt đới gió mùa nên cả ngày chỉ ngồi trong chống chúa đảo, mặc quần sọc, cởi trần, mình thoa phấn như trẻ con thoa phấn ngừa rôm sẩy. Quá trình trị tội nhân lão ta giao toàn bộ cho thầy chú. Bấy giờ tất cả nạn dùng tù Miên trị phạm nhân Việt. Ác ôn khét tiếng là thương hiệu cặp rằn chống 5 thương hiệu Khăm Chay, một tướng cướp núi Tà Lơn ở biên thuỳ Việt Miên. Tên này võ nghệ cao cường, lại có gồng Trà Kha, rồi bùa ngải đủ thứ. Khi Bảy Viễn bi chuyển vào phòng 5 là thầy chú mong mỏi mượn tay Khăm Chay diệt giùm họ tướng giật vùng Bình Xuyên danh tiếng ở sài thành -Chợ Lớn. Mà lại ta hãy theo dõi và quan sát cuộc hành trình từ khám Lớn thành phố sài thành tới đia ngục tù Côn Lôn của Bảy Viễn. Tây giữ kín đáo tới tiếng chót new cho phạm nhân biết 5 giờ sáng ngày N. Lên xe bít bùng từ Khám bự xuống bến tàu sài gòn kế bên hảng cha Son. Tại phía trên tù nhân bi còng tay từng cặp hai fan lùa xuống tàu. Toàn bộ tù nhân dều ở bên dưới hầm tàu, bên trên boong chi gồm thầy chú với thủy thủ. Nếu chạm chán bão to sóng dữ, tàu chìm thì tù chết trước chết vị kẹt dưới hầm tàu mà tay lại bị còng. Bảy Viễn ngay phút đầu đã bất mãn cùng thề quyết sẽ bởi mọi biện pháp vượt ngục, dù đề xuất trả bất kể giá nào.Tàu tới Côn Ðảo, tuy vậy tàu phệ không cập cảng được, tù bắt buộc chuyển xuống xà lan nhỏ. Từ bên trên cao, tù yêu cầu đi thang dây thả dựng đứng. Ði một mình đã khó, phạm nhân lại bị còng tay, hai bạn cùng xuống thang dây một lúc, thật cực nhọc như có tác dụng trò xiếc. Thiết yếu mắt Bảy Viễn trông thấy các tù già trơ trọi chân rơi xuống biển khơi làm mồi mang lại cá mập. Quân nhân coi tù fan Malabar (thổ dân Ấn Ðộ) thúc tù đọng lên ca-nô chạy vô cầu tàu. Trường đoản cú tàu khủng vô cầu tàu xa 500 thước. Bên trên bến bao gồm đông đủ lính coi tù nhân , vợ con quân nhân đứng coi tù bắt đầu ra như là 1 trong những chuyện lạ, vui trên đảo. Tù thiết yếu trị xếp hàng bên trái, được thầy chú đưa về bagne 2 (tiếng Tây có nghĩa là Trại). Tù thường xuyên phạm xếp mặt hàng bên phải được mang đến bagne 1. Bảy Viễn bình tĩnh quan giáp mọi việc trên hòn đảo mà từ tương đối lâu đã nghe những tù tự Côn Lôn về kể. Anh thấy con đường dọc mé biển chọn cái tên là Quai Andouard (bến Andouard). Vài ba ngày sau, Bảy Viễn biết Andouard là tên hung ác nhất, làm chúa đảo hai năm (1917 mang đến 1919) thì bị tội phạm nhân tên Tư nhỏ giết ngày 3.12.1919. Biết được tin này, Bảy Viễn khôn cùng phấn khởi. À, thì ra trong tù cũng đều có tay hảo hớn, dám chết bởi đại sự. Chuyện Tư nhỏ dại liều chết trừng trị tên chúa đảo Andouard góp Bảy Viễn giữ vững niềm tin trong cơ mà ngày thử thách dữ dội nơi âm ti trần gian.Thời ấy có chuyện kỳ lạ : thầy chú cho phép tù mang vô thăm khám thuốc lá, ống quẹt, tuy vậy cấm tuyệt vời dao, lưỡi lam và đinh. Mỗi một khi vào, bạn tù đề xuất cởi truồng, giang nhị tay, nhì chân cho lính xét coi bao gồm giấu thuốc phiện trong bạn không.Sau này anh em tù hotline là múa phụng hoàng. Bảy Viễn xâm thuộc mình nên những lúc trần truồng, cả khám phần đa nhìn xem. Thằng xếp xét nghiệm Santini với thằng bộ đội Tây lai Bonifacy lấy làm cho thích thú, thường xuất xắc hỏi chuyện Bảy Viễn.Bảy Viễn ra hòn đảo năm 1936, là năm mặt trận dân gian phát động trào lưu mở rộng lớn dân chủ tự do cho các thuộc địa. Cơ chế lao tù cũng rất được cải thiện. Trên Côn Ðảo, anh em tù biết tương thân tương ái hơn, tất yếu do tù bao gồm trị đề xướng làm gương cho tù thường phạm. Số tội phạm của Bảy Viễn ở hòn đảo là 7863. Bảy Viễn ra hòn đảo vài tháng thì tất cả một bất ngờ lớn xảy ra hữu ích cho Bảy Viễn:Tàu chở du khách tên Gougal Pasquier chạy tuyến thành phố sài gòn -Singapore gạnh Côn Lôn vài giờ đồng hồ đồng hồ. Trên chuyến tàu này có luật sư Kim. Mái ấm gia đình bên vk Bảy Viễn -cha bà xã là tỷ phú Huỳnh Ðại xuất thân buôn ve sầu chai như Chú Hảo dựa vào vận may phát tài, nhờ mức sử dụng sư Kim chuyển mang đến Bảy Viễn một ngàn đồng - mười tờ giấy bộ lư (giấy 100 đồng). Mười tờ giấy nầy quấn tròn thật nhỏ, nhét vào ống đốt ngà. Bảy Viễn có thể giấu gọn nơi hậu môn. Khi nên thì vô cầu tiêu móc ra, lấy một tờ đủ đưa ra dụng trong tương đối nhiều tháng. Do tất cả kho tiền trong mình cần Bảy Viễn càng duy trì gìn ý tứ an ninh đi đứng. Bảy Viễn tuy học tập ít sinh hoạt trường làng tuy thế học các trong cuộc sống. Anh biết câu châm ngôn "đồng chi phí đi trước là đồng xu tiền khôn" nên khéo léo đổi tiền phệ ra tiền nhỏ tuổi để dễ dàng bề chi tiêu . Khi thầy chú bắt buộc tiền cờ bội bạc thì Bảy Viễn phấn kích cho mượn rồi làm cho như quên, không lúc nào đòi để gây tình cảm.Cuộc sống đã êm xuôi thì tự nhiên Bảy Viễn bị đảo qua Phòng 5 là nơi cặp rằn Khăm Chay làm cho chúa tể ! bằng hữu , của cả thầy chú rất nhiều lo mang đến anh. Một thầy chú truyền tai nước: "Qua đó bắt buộc mặc áo, dù trời nóng. Ðừng nhằm Khăm Chay thấy cái sườn lưng xâm long của anh. Nắm nào nó cũng giết mổ anh". Bảy Viễn chột dạ. Làm thế nào "chơi tay đôi" cùng với thằng cọp rằn chống 5 đi khám chay đây?

Trong lịch sử vẻ vang nướcta, chưa tồn tại tay giang hồ hảo hán nào được như Bảy Viễn. Cuối thập niên50, Bảy Viễn được phong hàm trung tướng và được chỉ định chức vụ …giámđốc nha cảnh sát đô thành.

Bạn đang xem: Bảy viễn thủ lĩnh bình xuyên


*
- Trong lịch sử dân tộc nước ta, chưa tồn tại tay giang hồ hảo hớn nào được như Bảy Viễn. Cuối những năm 50, Bảy Viễn được phong hàm trung tướng và được chỉ định chức vụ …giám đốc nha cảnh sát đô thành.

Bảy Viễn, tức Lê Văn Viễn, sinh 1904, năm gồm trận anh em lụt lớn nhất trong lịch sử hào hùng Nam Bộ. Chỗ sinh là Phong Được, quận đề nghị Giuộc, Chợ Lớn, nay trực thuộc quận 8, TP.HCM. Số trời Bảy Viễn gắn liền với thời kỳ lịch sử hào hùng phức tạp bây giờ nên ông ta cũng là nhân vật lịch sử phức tạp…

Song dù đánh giá thế nào thì Bảy Viễn vẫn luôn là trùm du đãng, tất cả lúc theo Việt Minh lẫn theo Pháp, Bảo Đại. Như ý lớn nhất của Bảy Viễn là không biến thành chết vị súng đạn, gươm đao hay đơn vị tù như các tay quấn du đãng khác nhưng mà thôi.

Kẻ mang cái máu giang hồ

Là nhỏ của một gã Hoa kiều gốc Triều Châu, Bảy Viễn vào tù tương đối sớm.

Năm 17 tuổi, y trộm cắp xe đạp, gia tài có giá chỉ trị rất lớn lúc bấy giờ bắt buộc bị đi tù. đông đảo ngày vào tù, Bảy Viễn thọ giáo với nhiều bầy anh nên những lúc ra tù, không thể là tên đánh cắp nữa mà trở nên tên du đãng, giữ manh.

Bảy Viễn học hết tiểu học trường xã rồi đi lớp bụi đời, học võ. Mình xăm hình con rồng red color ở lưng, đầu rồng làm việc sau cổ, đuôi rồng xuống cho tới hậu môn. Nhị vai, xăm hình váy ở truồng, đầu rắn xăm sinh hoạt đầu dương vật. Vì chưng xăm mình cực kỳ đau, dùng kim đâm cho bị chảy máu rồi mang mực tàu quẹt vào, cho nên vì thế những người chống chịu nổi thì thuộc về tay anh chị.

Với body lực lưỡng, cao 1,7 m, Bảy Viễn trở về từng bước leo lên “chiếu trên” vào giới giang hồ. Bằng nắm đấm, dao mác, súng đạn, con đường “hoan lộ’ của Bảy Viễn trở cần thênh thang.

Năm 1927, 23 tuổi, Bảy Viễn được ông công ty sòng bài tuyển làm nhân viên gác cửa. Vài hôm sau ông chủ này phải hối hận hận vì chưng bị Bảy Viễn nện cho 1 trận. Kết quả Bảy Viễn đề nghị đi tù túng 2 tháng.

Ra phạm nhân lần này, Bảy Viễn đã có số má cần bỏ hẳn mọi vụ cướp, va va lặt vặt. Bảy Viễn quy tụ chúng ta bè, đàn em, tổ chức triển khai thành băng đảng, tham gia các vụ chiếm kinh thiên động địa ở tp sài thành – Chợ Lớn.

Thụ án được 4 năm, Bảy Viễn vượt ngục về khu đất liền, tổ chức triển khai vụ chiếm ở xưởng mộc Bình Triệu. Lại bị bắt. Tòa tuyên 12 năm tù cộng với 8 năm của án trước, tổng số là trăng tròn năm.

Trong lịch sử của phòng tù Côn Đảo, chỉ khoảng 10 vụ vượt lao tù thành công. Riêng biệt Bảy Viễn đã vượt 3 lần về đất liền thành công! vào chuyến vượt ngục tù lần lắp thêm hai, bên trên bè gồm Mười Trí, Bảy Viễn,Tư Nhị cùng Năm Bé.

Vào một trong những buổi sáng, 4 tín đồ kết nghĩa huynh đệ, rước nước tiểu uống thay máu đào. Mười Trí làm đại ca, Bảy Viễn là nhị ca, Năm bé nhỏ làm tam ca, bốn Nhị là Út ca.

Trở về lục địa lần này Bảy Viễn như rồng thêm cánh, hổ thêm nanh, đã tiến hành những vụ chiếm kinh thiên động địa khắp cả phái mạnh Kỳ lục thức giấc như đánh cướp tiền của công ty đồn điền Dầu Tiếng ngay tại cửa công sở đồn điền, chiếm tiệm vàng Kim Khánh…

Bảy Viễn lại bị cảnh sát truy bắt, đày ra Côn Đảo. Y lại tổ chức triển khai vượt ngục, trở lại đất liền.

Xem thêm: Cách Lựa Chọn Kiểu Tóc Phù Hợp Với Khuôn Mặt Nữ Để Rạng Rỡ Đi Chơi Tết

Số phận tuyệt thời cuộc

Bảy Viễn trở về lục địa vào đúng thời điểm lịch sử sôi động. Thực dân Pháp theo chân quân Anh trở về gây hấn, quân nhóm Nhật ngơi nghỉ Đông Dương như rắn mất đầu.

Chiến tranh nổ ra giữa tổ chức chính quyền Việt Minh non trẻ cùng thực dân Pháp – Anh. Thời gian đầu Bảy Viễn đưa đám lũ em bên dưới trướng tham gia bộ đội Bình Xuyên. Tuy vậy không thọ sau, được trung tá Savani, phòng hai Pháp móc nối, Bảy Viễn gửi quân về thành phố sài thành hợp tác với dịch vụ đại tá.

Thời gian sau do tích cực làm tay sai đến Pháp, Bảy Viễn được Bảo Đại phong chức thiếu thốn tướng!

Được một quân sư tía tàu chỉ đường, Bảy Viễn hối lộ vua Bảo Đại các tiền sẽ được chức đô trưởng công an công an thành phố sài gòn – Chợ Lớn.

Có chức bao gồm quyền vào tay, Bảy Viễn thâu tóm, mở rộng Đại quả đât (Casino Grand Monde), Kim tầm thường (Tiếng chuông vàng-Casino Cloche d’Or). Thủ tướng nai lưng Văn Hữu không ký quyết định không ngừng mở rộng Đại gắng Giới, nhưng lại Bảo Đại ký.

Đứng đầu tổ chức chính quyền bù nhìn, Bảo Đại mời một số chính khách lên biệt điện Đà Lạt để đàm đạo về việc lựa chọn một tham mưu trưởng quân đội tổ quốc Việt Nam.

Trong những nhân đồ vật được quốc trưởng đề cử, có tên Bảy Viễn. Thủ hiến Trung phần, dược sĩ Phan Văn Giáo, là tín đồ đả kích Bảy Viễn rộng ai hết. Không may cho ông, bởi ông chê bai Bảy Viễn trước mặt thay mặt đại diện Lai Hữu Sang. Sang điện khẩn mang lại Bảy Viễn report toàn bộ sự việc.

Bảy Viễn tức sôi máu, nhảy đầm lên cái Jaguar, chạy một mạch lên Đà Lạt, xông thẳng vào hotel Langbian, nơi tất cả quan khách đến ở dự phiên họp cùng với quốc trưởng, Bảy Viễn khủng tiếng hỏi Sang:

- Phan Văn Giáo là thằng nào cơ mà dám nói xấu Bảy Viễn nầy?

Một fan bồi cấp tốc chân báo động, Phan Văn Giáo trốn ra cửa ngõ sau, đón taxi lên biệt điện ước cứu cùng với Bảo Đại. Bảy Viễn và Sang phóng xe cộ lên biệt điện. Bây giờ Phan Văn Giáo vẫn trốn biệt. Bảo Đại đề nghị đứng ra dàn xếp.

Ngô Đình Diệm và tướng Bình Xuyên – Bảy Viễn. Ảnh tư liệu

Dù chết hụt, nhưng mà Phan Văn Giáo vẫn tiếp tục công kích Bảy Viễn:

“Không hiểu quý ngài nghĩ cầm cố nào, chớ riêng rẽ tôi, tôi cảm xúc vô thuộc xấu hổ nếu như một tướng cướp được chọn để giao chức Tổng tham mưu Trưởng Quân Đội tổ quốc Việt Nam. Trước đây, Đại nhân loại do ông Lâm Giống, người gốc Ma Cau thầu khai thác. Để buộc Lâm Giống cần giao Đại trái đất lại cho mình, Bảy Viễn không rụt rè sai lũ em ném lựu đạn vào sòng bạc bẽo Kim Chung, làm bỏ mình 60 người. Rồi còn bắt cóc những người dân trong ban giám đốc để tống tiền.

Các ngài bao gồm biết không, khi nhậm chức đứng đầu ngành cảnh sát thành phố sài gòn Chợ Lớn, Bảy Viễn liền đến lập làng mạc Bình Khang, một nhà chứa khổng lồ chuyển động công khai, phục vụ binh sĩ”.

Ngày tàn của Bảy Viễn

Người Pháp bị thất bại sau trận Điện Biên Phủ, phải rút lui cho Mỹ vào. Tháng 6 năm 1954, Ngô Đình Diệm được người Mỹ đem về nước, từng bước thay Bảo Đại. Ông Diệm vẫn dẹp hết các sòng bài, đơn vị thổ của Bảy Viễn.

Bảo Đại cùng Bảy Viễn tức lắm. Bảo Đại và Bảy Viễn sẽ tổ chức thủ đoạn lật đổ thủ tướng tá Diệm, gửi Bảy Viễn lên làm cho thủ tướng cơ mà bất thành. Quân Bình Xuyên tiến công quân đội tổ quốc do Ngô Đình Diệm làm thủ tướng.

Kết quả, quân Bình Xuyên bị đánh thảm bại tan tác, đề nghị rút về địa thế căn cứ rừng Sác. Tướng Dương Văn Minh chỉ đạo chiến dịch Hoàng Diệu truy quét vào rừng Sác, Bảy Viễn chiến bại trận.

Từ tay không tiến bước vinh quang tột đỉnh, sống trong nhung lụa bằng tuyến đường trộm cướp, chém làm thịt như một giấc mộng. Qua cho tới Pháp, Bảy Viễn bước ra khỏi giấc mộng đó, chết lặng lẽ nơi xứ người trong cô đơn, nghèo đói! Đó là năm 1970…