Thấy hai tướng Đường một cao một thấp, tướng tá mạo tầm thường, Phàn Lê Huê biết ngay chưa hẳn là Đinh San buộc phải quát lớn:

- những ngươi định ra đây là trò cười cho thiên hạ giỏi sao? Mau về điện thoại tư vấn thế tử Đinh San ra trên đây đối chiến cùng với ta new xứng.

Bạn đang xem: Chương 15: hồi thứ mười lăm, tiết đinh san chinh tây, tác giả khuyết danh

Hai tướng thấy tướng mạo mạo Phàn Lê Huê thiên hương quốc dung nhan thì mê mẩn đứng nhìn không chớp mắt, khi nghe quát cũng không lấy làm cho bực bội, cười mà nói:

- cô bé tướng kia! trường hợp thắng bọn ta thì đang mời ráng tử ra, bởi thua thì hãy theo về làm vk cho xong.

Phàn Lê Huê cả giận, múa tuy nhiên đao nhắm La Chương chém luôn. Thấy La Chương đón đỡ, độc nhất vô nhị Hổ cũng đắc ý xông vào tiếp một tay. Tuy đánh với hai tướng nhưng mà Phàn Lê Huê chẳng nghiêng ngả chút nào, sử dụng đao chỉ thăng thiên một cái, lập tức trù trừ bao nhiêu thiên binh thần tướng khía cạnh xanh nanh vàng, kim khôi rực rỡ từ đâu xông ra tấn công giết tơi bời. Hai tướng cũng không vấn đề gì chống cự nổi, quay đầu dẫn tàn binh về chịu đựng tội thưa cùng với Nhơn Quý:

- thiếu phụ tướng có phép vãi đậu thành binh nên cửa hàng chúng tôi không sao phòng nổi. đàn bà tướng một mực muốn thế tử ra đối địch, xin nguyên suý thử một lượt xem sao?

Nhơn Quý càng thêm giận, tuyệt nhất định cấm đoán Đinh San ra trận nhưng mà xuống lệnh cho Đậu Tiên Đồng. Lúc ra trước trận, Đậu Tiên Đồng thấy Phàn Lê Huê cute còn rộng mình mấy phần thì kinh ngạc vô cùng, nói lớn:

- Ta là sản phẩm công nghệ thiếp của huyết Đinh San, ngươi là phận gái lừng khừng nhục sao nhưng mà cứ gọi ck người khác ra đánh?

Phàn Lê Huê nghe vậy chẳng sao chịu nổi, múa song đao tiến công liền. Đậu Tiên Đồng cũng dùng song đao đề nghị bốn thanh đao bay lượn như rồng cất cánh phượng múa, trái là kỳ phùng địch thủ. Thấy giao chiến vẫn hơn bốn mươi hiệp mà chưa phân được chiến hạ bại, Phàn Lê Huê ngay tắp lự rút roi tiên ra định đánh. Đậu Tiên Đồng thấy được thì biết ngày đó là bảo vật lợi hại, nôn nả quay chiến mã đào tẩu.

Kim Định thấy vậy lập tức xin Nhơn Quý đã cho ra đánh báo thù. Phàn Lê Huê bỗng thấy gồm một cô bé tướng dung mạo không đẹp dẫn quân tiến ra thì cười bất tỉnh nói lớn:

- Ngươi thiệt giống vk của táo bị cắn quân, chẳng mong muốn sống nữa tuyệt sao mà lại ra đây chịu chết? Sao không call thế tử ra đây đối chiến?

Kim Định cả giận mắng lại:

- luôn thể tì kia! Sao ngươi muốn ông chồng ta ra trận? chẳng lẽ ngươi làm kỳ thiếu phụ hay sao?

Phàn Lê Huê nghe vậy nửa bỡ ngỡ nửa bi thiết cười bởi vì một vị vắt tử như ngày tiết Đinh San sao đi lấy một người chẳng có nhan sắc có tác dụng vợ. Thấy Phàn Lê Huê không nói, Kim Định tức thời vung đôi chùy nặng hơn trăm cân nhắm đầu đối thủ đánh luôn. Phàn Lê Huê chẳng sợ hãi hãi, dùng song đao ngăn chặn lại nhưng mong muốn mau xong nên được mấy hiệp liền niệm chú đổi thay ra vô vàn thiên binh thần tướng. Kim Định cả mỉm cười nói:

- phương pháp tầm thường như vậy mà cũng sở hữu ra khoe cùng với ta.

Nói xong, Kim Định đọc luôn mấy câu thần chú, ngay lập tức thiên binh thần tướng bặt tăm hết. Phàn Lê Huê cả giận, rút Tru Tiên tìm ra quăng lên. Đây là bảo vật rất thần kỳ buộc phải dù Kim Định tài giỏi phép cũng không tránh khỏi, bị một tìm vào vai bại tẩu chạy về thành. Nhơn Quý ko có gì dằn được tức giận, nhưng lại vẫn quán triệt Đinh San ra trận, gọi Tiết Kim Liên lại nói:

- nữ giới tướng tiến công với bạn nữ tướng, ngươi hãy ra phục thù cho hai chị, đừng để mất tiếng bọn họ Tiết công ty ta.

Tiết Kim Liên vâng lệnh điểm quân open thành kéo ra. Khi nhận thấy Phàn Lê Huê xinh đẹp tuyệt vời trần mà lại võ nghệ thuộc tài phép cao nhòng ít fan địch lại, huyết Kim Liên phát sinh lòng cảm mến, nhẹ nhàng thuyết phục:

- Phàn người vợ tướng! Ta thấy ngươi tài sắc vẹn toàn, trường hợp đầu về công ty Đường thì chẳng mất quang vinh phú quý đâu, chẳng tốt hơn là vùi chôn hương nhan sắc ở đất Phiên bang này hay sao?

Phàn Lê Huê nghe vậy cũng vơi lời đáp:

- Cô nương tên chúng ta là gì? Ta vốn vâng mạng sư phụ xuống núi sánh duyên thuộc Tiết Đinh San bắt buộc mới mong muốn gọi ra xem phương diện thử. Trường hợp Đinh San thắng được ta thì ta new nghe lời sư phụ, bằng không đang ở vậy xuyên suốt đời.

Tiết Kim Liên mỉm cười ngất, nói:

- Tôi là em của máu Đinh San, trường hợp cô nương ao ước hội diện thì tôi sẽ báo lại với phụ thân, sáng sủa mai cho vương huynh ra trận.

Phàn Lê Huê bằng lòng, 2 bên đều nổi chiêng thu binh. Đinh San nghe Kim Liên nhắc lại việc này ngay tắp lự về bàn với nhị vợ. Đậu Tiên Đồng cùng Kim Định rất là tức tối, nói ngay:

- nhỏ yêu chị em ấy tiến công chị em chúng tôi bị thương, thù này chưa trả thì dễ thường lại chịu đựng nhường chồng.

Tiết Đinh San phải yên ủi hết lời nhì phu nhân bắt đầu thôi mắng chửi. Ngày ngày tiếp theo nghe tin Phàn Lê Huê mang lại khiêu chiến, Nhơn Quý bất đắc dĩ đề nghị cho Đinh San ra trận. Phàn Lê Huê nhìn thấy một tướng trẻ con tuổi đầu đội kim khôi, mặc gần cạnh bạc, cưỡi ngựa chiến Đằng vân, nỗ lực thiên phương hoạ kích hết sức oai dũng, tướng mạo chẳng khác Phan An, Tống Ngọc thì mừng thầm, còn ngày tiết Đinh San thấy Phàn Lê Huê mày tằm đôi mắt phượng, xinh đẹp hơn cả Đậu Tiên Đồng thì cũng khen trong bụng nhưng vì chưng danh dự của quân tướng công ty Đường buộc phải quát mập rồi múa kích đánh luôn.

Phàn Lê Huê vừa múa tuy vậy đao chống đỡ vừa nói:

- Ngươi là máu Đinh San cần không? Sư phụ ta tất cả dặn lúc xuống núi sẽ kết hôn cùng ngươi. Chính vì như vậy đừng đánh nữa, ta đang thưa với cha về đầu đơn vị Đường, góp một tay bình Tây Liêu, ngươi nghĩ sao?

Đinh San cũng vừa tấn công vừa mắng lại:

- Ngươi thật do dự hổ thẹn là gì, dám giở trò cột tìm trâu. Ta đây con đường đường là cố kỉnh tử Bình Liêu vương, đời nào chịu sánh đôi cùng người vợ tặc.

Phàn Lê Huê nghe mắng liền nổi giận, niệm chú để cho trời đất bỗng nhiên tối tăm mù mịt, cát cất cánh đá chạy cuồng loạn. Nhân thời gian Tiết Đinh San đã mặt mày tối tăm, Phàn Lê Huê xông tới bắt sống, trói nghiến rồi bắt đầu thâu phép về, chỉ phương diện Đinh San nói:

- giả dụ ngươi chịu đựng cùng ta kết thân thì được sống, trái lại đừng trách ta vô tình.

Tiết Đinh San thấy tình hình này cực nhọc thoát nổi yêu cầu gật đầu, giả ưa thích ưng chịu. Phàn Lê Huê mừng lắm, bắt Đinh San buộc phải thề thốt thì mới có thể tin. Đã lỡ dối trá, Đinh San đành cần lớn giờ thề:

- nếu Đinh San này bội cầu thì sẽ bị treo lơ lửng thân trời.

Phàn Lê Huê nghe vậy liền ăn năn quân mở trói. Ngày tiết Đinh San lên ngựa chạy một đoạn, lúc thấy chắc chắn đã được thả mới xoay đầu lại, bự tiếng mắng:

- Phàn Lê Huê! Ta bị tà phép của ngươi nên mới bị bắt, đành đề nghị hứa dối mang đến qua chuyện chứ đời nào lại ưng chịu thuận tiện như thế?

Mắng xong, ngày tiết Đinh San không nhằm Phàn Lê Huê trả lời, múa kích đánh liền. Phàn Lê Huê hết sức nổi giận, đón tháo dỡ mấy hiệp thì vứt chạy lên núi. Thấy lúc Tiết Đinh San xua theo mang lại giữa chừng, Phàn Lê Huê niệm thần chú biến hóa mất, cảnh sắc cũng thay đổi ra không giống hẳn. Đinh San nhìn toàn diện quanh chỉ thấy toàn là vách đá lởm chởm, không hề có con đường lên xuất xắc xuống, thì tởm hoảng vô cùng, cứ đứng sững mà lại nhìn. đột nhiên thấy tất cả một tiều phu đang đi bên trên cao, Đinh San phấn chấn gọi lớn, xin đi đường cứu mình. Tiều phu cù lại, chú ý xuống tỏ vẻ rất quá bất ngờ hỏi:

- Sao tướng mạo quân xuống được vậy? chỗ đây chẳng gồm đường lối như thế nào cả, nếu muốn lên thì buộc dây vào lưng, lão sẽ kéo góp cho.

Tiết Đinh San cả mừng, với tua dây lão tiều phu vừa thòng xuống, siết ngang lưng thật chặt rồi nói:

- Tôi buộc rồi, lão dàn ra đi.

Chẳng ngờ lão tiều phu kéo nửa chừng thì buộc vào gốc cây béo rồi mỉm cười nói:

- Tôi đi ăn cơm đây. Tướng tá quân đã thề thốt như thế nào thì nỗ lực mà chịu, chớ kêu la có tác dụng gì, địa điểm đây chẳng bao gồm ai đâu.

Nói xong, lão tiều phu vứt đi ngay. Huyết Đinh San còn sẽ kinh hoảng chưa chắc chắn làm sao, chợt bao gồm mấy bé chuột núi nơi đâu chạy lại, cứ nhè sợi dây mà gặm. Ngày tiết Đinh San hại quá, thất thanh kêu cứu tuy biết rằng như vậy chỉ với vô vọng mà lại thôi. Ngờ đâu lại có một tiểu thư cùng rất tám a trả đi tới. Nghe giờ kêu, đái thư này ngay thức thì nói với bầy a hoàn:

- những ngươi hỏi xem người ấy là ai, vày sao lại bị treo lơ lửng sống đây.

A hoàn vâng lệnh chạy cho tới hỏi ngay. Huyết Đinh San đành cần trả lời:

- Tôi là huyết Đinh San, Nhị lộ nguyên suý của Đường triều. Từ bây giờ giao đấu cùng với yêu cô bé Phàn Lê Huê bị nó lừa lên núi, sau đó bị lão tiều phu gián trá treo bên trên vách núi. Nếu bởi lòng tương trợ ơn ấy tôi nguyện chẳng dám quên.

Bọn a trả nghe vậy bỏ đi một thời điểm rồi mới quay trở về nói:

- nếu còn muốn được cứu thì phải phù hợp ưng chịu đựng một đk của tè thư tôi bắt đầu xong.

Lúc ấy mấy bé chuột đã gặm gần hết sợi dây nên Tiết Đinh San chẳng cần phải biết đó là đk gì, gật đầu bằng lòng ngay. đàn a trả liền xúm lại kéo Đinh San lên. Ko thấy đái thư đâu, Đinh San kinh ngạc hỏi thì được bầy a hoàn mang đến biết:

- tướng tá quân cứ cho vườn hoa trước mặt là gặp. đái thư công ty chúng tôi họ Thôi, là con của Binh bộ thượng thư, không hẳn là tín đồ tầm thường đâu. Chính vì như vậy tướng quân nên giữ đúng lời, chớ bội mong mà rước nguy hiểm.

Tiết Đinh San nghe vậy nhờ mấy a hoàn dẫn đường tới đó. Thấy tiểu thư đã ngồi uống trà, Đinh San liền đặt chân đến gần bái tạ, hỏi:

- đái thư có điều kiện gì ao ước Đinh San này thực hành chăng?

Thôi đái thư đồng ý mỉm mỉm cười nói:

- thật ra đk này cũng không tồn tại gì cực nhọc khăn. Phàn Lê Huê vốn là người mẹ với tôi, nếu như tướng quân chấp nhận kết lương duyên thì tôi đang đứng ra có tác dụng mai mối, long phụng vui vầy. Bằng tướng quân bội ước không nghe theo thì đừng ý muốn trờ về quan sát lại gia đình.

Đinh San đành đề xuất chối quanh:

- Đúng là điều này không có gì khó khăn nhưng tôi còn nhỏ tuổi cơ mà đã tất cả hai vợ thì thật không đủ can đảm đèo bồng thêm nữa.

Thôi tiểu thư nghe vậy cả giận, mắng to rồi không đúng a hoàn trói nghiến Đinh San lại. Thình lình tất cả tiếng sấm sét nổ vang, chấn hễ cả một vùng khiến Đinh San ù tai hoa mắt, ám muội cả khía cạnh mũi. Lúc trời yên đất lặng, Đinh San mở đôi mắt ra thì chẳng còn thấy Thôi tiểu thư thuộc vườn hoa ở đâu nữa, chỉ tất cả mình đang ngồi vào cũi còn Phàn Lê Huê đứng trước khía cạnh quát hỏi:

- Ngươi là tên gọi vong ân bội nghĩa, mấy lần chẳng giữ lại lời thề. Lần này là cuối cùng, nếu ngươi không hài lòng việc hôn nhân gia đình thì ta quyết chém đầu chẳng tha.

Bất đắc dĩ huyết Đinh San buộc phải nói:

- tiểu thư thích hợp tha bị tiêu diệt thì tương lai tôi sẽ cho người đến mai mói, nếu như bội ước sẽ bị tiêu diệt dưới biển lớn sâu muôn trượng.

Phàn Lê Huê nghe ngày tiết Đinh San nói vậy ngay thức thì truyền quân mở cũi thả tiết Đinh San ra. đợi lấy chiến mã kích xong, huyết Đinh San nhảy đầm thót lên, chỉ khía cạnh Phàn Lê Huê mắng tràn:

- tiện thể tì! Ngươi hai phen làm cho nhục thì ta đâu còn chung tình với ngươi nhưng mà đòi cưới hỏi. Ngươi nằm mê cũng chẳng tìm ra đâu.

Mắng xong, máu Đinh San múa kích định tiến công tiếp. Phàn Lê Huê biết trước như vậy bắt buộc không đón đỡ, niệm thần chú khiến Đinh San như bị búa tiến công vào đầu, bửa lăn ra bất tỉnh. Lúc tỉnh dậy, Đinh San thấy bản thân trôi lềnh phềnh trên mặt hải dương thì gớm hoàng hơn, tưởng rằng phen này có thể chết cho tới nơi. Đinh San tự dưng thấy gồm một loại thuyền lớn đi tới, bên trên thuyền là một trong những vị nuốm tử sẽ ngồi ngắm nhìn cảnh vật thì ngay tắp lự kêu cứu. Vị cầm tử này nghe kêu thì cho người cứu Đinh San lên ngay nhưng lúc biết mọi câu hỏi liền nói:

- tuy ngươi thân phận cũng phệ nhưng Phàn Lê Huê theo lệnh sư phụ mở lời trước thì xứng đáng lẽ ra ngươi đừng phủ nhận mới phải. Hai fan mà đúng theo lực cùng nhau thì chắc hẳn rằng việc chinh Tây sẽ hoàn thành tốt đẹp.

Đinh San ngang bướng đáp:

- Phàn Lê Huê là môn đồ của tiên thì tôi cũng có thể có sư phụ là Vương ngao lão tổ. Giả dụ biết tôi bị nạn, thể nào sư phụ cũng cho cứu ngay.

Thế tử tức quá, không nên quân buộc một viên đá béo vào bạn Đinh San rồi quăng luôn xuống biển. Đinh San gớm hoảng đến ngất người đi, cho đến khi tỉnh lại tưởng như tôi đã xuống âm phủ. Chẳng ngờ tỉnh apple lại một chút ít thì thấy mình vẫn còn đấy nằm lâu năm dưới đất, viên đá buộc địa điểm chân, chẳng sao nhúc nhích được. Đinh San chưa hiểu đầu đuôi như thế nào thì Phàn Lê Huê đi tới mỉm cười hỏi:

- Ngươi lại bị ta bắt lần nữa. Bây giờ ngươi tính sao đây?

Túng núm Đinh San đành yêu cầu năn nỉ xin tha mạng. Phàn Lê Huê ngay tức thì nói:

- Ngươi đã hai lần bội thề thì bắt buộc tin được. Trường hợp ngươi không thề nặng trĩu thì ta quyết không tha mang đến đâu.

Tiết Đinh San không còn đường nào khác đành yêu cầu lớn giờ đồng hồ thề:

- Lần này tôi còn đen bạc tiểu thư nữa thì xin trời đất trừng phạt các bạn chết bởi đao kiếm.

Phàn Lê Huê nghe Đinh San thề nặng trĩu thì xúc đụng vô cùng, êm ả nói:

- Tôi chờ đợi ngày này lâu rồi, xin quý ông mai mang lại sớm một chút rồi bọn họ cùng về thành lo toan việc chinh Tây.

Tiết Đinh San không đáp, lẳng im lên chiến mã về thành, ra mắt Nhơn Quý thuật hết đầu đuôi mà lại vẫn quyết không chịu đựng theo lời kết hôn. Đậu Tiên Đồng và Kim Định nghe vậy cực kỳ cảm động, trong tâm địa đã ao ước khuyên lang quân cần giữ lời hứa hẹn cho trọn đôi bề. Riêng rẽ Trình Giảo Kim thì cười ngất xỉu nói:

- bệ hạ quả là tất cả hồng phúc khôn cùng lớn. Theo lão thì chẳng bao thọ nữa vấn đề bình Tây Liêu vẫn kết thúc.

Nhơn Quý ngờ ngạc hỏi lý do thì Trình Giảo Kim giải thích:

- Phàn Hồng là danh tướng tá được an đến tước vương tất yếu là mưu cơ tài giỏi, nay con gái lại biết vãi đậu thành binh, chẳng tướng nào phản kháng nổi mà nặng tình với lệnh lang thì tất cần quy thuận Đường triều. Do vậy việc đánh bắt cá Phiên vương dễ dàng như trở bàn tay nhưng mà công đầu nằm trong về nguyên soái, chẳng yêu cầu là thánh thượng gồm hồng phúc xuất xắc sao?

Nhơn Quý nghe vậy liền nhờ Trình Giảo Kim đứng ra làm mai mọt hộ mình. Vốn là sở trường buộc phải Trình Giảo Kim dìm lời đi ngay, chớp nhoáng về dinh sửa soạn lễ vật.

Thấy nhì tướng Đường một cao một thấp, tướng mạo khoảng thường, Phàn Lê Huê biết ngay không phải là Đinh San phải quát lớn:

- những ngươi định ra đấy là trò cười mang lại thiên hạ hay sao? Mau về điện thoại tư vấn thế tử Đinh San ra trên đây đối chiến với ta bắt đầu xứng.

Hai tướng thấy tướng mạo mạo Phàn Lê Huê thiên hương thơm quốc dung nhan thì mê mệt đứng nhìn không chớp mắt, lúc nghe tới quát cũng ko lấy làm bực bội, cười nhưng nói:

- phái nữ tướng kia! nếu như thắng bọn ta thì đang mời thế tử ra, bởi thua thì hãy theo về làm bà xã cho xong.

Phàn Lê Huê cả giận, múa song đao nhắm La Chương chém luôn. Thấy La Chương đón đỡ, nhất Hổ cũng khoái chí xông vào tiếp một tay. Tuy tấn công với nhị tướng dẫu vậy Phàn Lê Huê chẳng chao đảo chút nào, cần sử dụng đao chỉ thăng thiên một cái, lập tức không biết bao nhiêu thiên binh thần tướng khía cạnh xanh nanh vàng, kim khôi rực rỡ từ đâu xông ra đánh giết tơi bời. Nhì tướng cũng chẳng sao chống cự nổi, xoay đầu dẫn tàn quân về chịu tội thưa với Nhơn Quý:

- chị em tướng có phép vãi đậu thành binh nên cửa hàng chúng tôi không sao chống nổi. Thanh nữ tướng một mực mong muốn thế tử ra đối địch, xin nguyên soái thử một lượt xem sao?

Nhơn Quý càng thêm giận, duy nhất định không cho Đinh San ra trận mà xuống lệnh mang lại Đậu Tiên Đồng. Lúc ra trước trận, Đậu Tiên Đồng thấy Phàn Lê Huê dễ thương còn hơn mình mấy phần thì bỡ ngỡ vô cùng, nói lớn:

- Ta là sản phẩm công nghệ thiếp của huyết Đinh San, ngươi là phận gái đắn đo nhục sao mà lại cứ gọi ông chồng người không giống ra đánh?

Phàn Lê Huê nghe vậy ko có gì chịu nổi, múa song đao tiến công liền. Đậu Tiên Đồng cũng dùng tuy nhiên đao yêu cầu bốn thanh đao cất cánh lượn như rồng bay phượng múa, quả là kỳ phùng địch thủ. Thấy giao chiến sẽ hơn tư mươi hiệp mà chưa phân được win bại, Phàn Lê Huê tức thời rút roi tiên ra định đánh. Đậu Tiên Đồng nhìn thấy thì biết ngày kia là bảo bối lợi hại, tất tả quay ngựa chiến đào tẩu.

Xem thêm: 3000 Tên Con Trai 2023: Đặt Tên Hay, Hợp Tuổi Bố Mẹ, Phong Thủy

Kim Định thấy vậy tức thì xin Nhơn Quý tạo ra đánh báo thù. Phàn Lê Huê tự dưng thấy tất cả một cô bé tướng dung mạo rất xấu dẫn quân tiến ra thì cười ngất xỉu nói lớn:

- Ngươi thật giống vợ của táo khuyết quân, chẳng hy vọng sống nữa tuyệt sao nhưng ra đây chịu chết? Sao không call thế tử ra trên đây đối chiến?

Kim Định cả giận mắng lại:

- nhân thể tì kia! Sao ngươi muốn ông chồng ta ra trận? dễ thường ngươi làm kỳ phụ nữ hay sao?

Phàn Lê Huê nghe vậy nửa ngạc nhiên nửa bi thiết cười vì chưng một vị cầm tử như ngày tiết Đinh San sao đi đem một tín đồ chẳng gồm nhan sắc có tác dụng vợ. Thấy Phàn Lê Huê không nói, Kim Định ngay tức khắc vung song chùy nặng rộng trăm cân nặng nhắm đầu kẻ thù đánh luôn. Phàn Lê Huê chẳng sợ hãi, dùng tuy vậy đao hạn chế lại nhưng ước ao mau hoàn thành nên được mấy hiệp ngay tắp lự niệm chú vươn lên là ra vô vàn thiên binh thần tướng. Kim Định cả cười nói:

- chế độ tầm thường như vậy mà cũng với ra khoe cùng với ta.

Nói xong, Kim Định đọc luôn luôn mấy câu thần chú, liền thiên binh thần tướng biến mất hết. Phàn Lê Huê cả giận, rút Tru Tiên tìm ra quăng lên. Đây là báu vật rất thần kỳ cần dù Kim Định có tài phép cũng không tránh khỏi, bị một kiếm vào vai bại tẩu chạy về thành. Nhơn Quý ko có gì dằn được tức giận, dẫu vậy vẫn cấm đoán Đinh San ra trận, gọi Tiết Kim Liên lại nói:

- đàn bà tướng tấn công với bạn nữ tướng, ngươi hãy ra trả thù cho nhị chị, đừng nhằm mất tiếng chúng ta Tiết nhà ta.

Tiết Kim Liên vâng lệnh điểm quân open thành kéo ra. Khi bắt gặp Phàn Lê Huê xinh tuyệt đẹp trần cơ mà võ nghệ cùng tài phép cao nhòng ít tín đồ địch lại, huyết Kim Liên phát sinh lòng cảm mến, thanh thanh thuyết phục:

- Phàn nữ tướng! Ta thấy ngươi tài sắc đẹp vẹn toàn, trường hợp đầu về công ty Đường thì chẳng mất vẻ vang phú quý đâu, chẳng xuất sắc hơn là vùi chôn hương nhan sắc ở khu đất Phiên bang này tốt sao?

Phàn Lê Huê nghe vậy cũng nhẹ lời đáp:

- Cô nương tên chúng ta là gì? Ta vốn vâng mạng sư phụ xuống núi sánh duyên cùng Tiết Đinh San đề xuất mới ý muốn gọi ra xem phương diện thử. Nếu Đinh San chiến hạ được ta thì ta mới nghe lời sư phụ, bởi không đang ở vậy xuyên suốt đời.

Tiết Kim Liên mỉm cười ngất, nói:

- Tôi là em của huyết Đinh San, trường hợp cô nương ước ao hội diện thì tôi đang báo lại cùng với phụ thân, sáng mai cho vương huynh ra trận.

Phàn Lê Huê bởi lòng, hai bên đều nổi chiêng thu binh. Đinh San nghe Kim Liên đề cập lại vấn đề này ngay lập tức về bàn với hai vợ. Đậu Tiên Đồng cùng Kim Định rất là tức tối, nói ngay:

- con yêu thiếu nữ ấy đánh chị em cửa hàng chúng tôi bị thương, thù này không trả thì không lẽ lại chịu đựng nhường chồng.

Tiết Đinh San phải yên ủi hết lời hai phu nhân bắt đầu thôi mắng chửi. Ngày ngày tiếp theo nghe tin Phàn Lê Huê cho khiêu chiến, Nhơn Quý bất đắc dĩ phải cho Đinh San ra trận. Phàn Lê Huê bắt gặp một tướng trẻ con tuổi đầu team kim khôi, mặc tiếp giáp bạc, cưỡi ngựa chiến Đằng vân, chũm thiên phương hoạ kích hết sức oai dũng, tướng mạo chẳng khác Phan An, Tống Ngọc thì mừng thầm, còn huyết Đinh San thấy Phàn Lê Huê ngươi tằm mắt phượng, xinh đẹp hơn hết Đậu Tiên Đồng thì cũng khen trong bụng nhưng vì danh dự của quân tướng công ty Đường đề xuất quát béo rồi múa kích đánh luôn.

Phàn Lê Huê vừa múa song đao kháng đỡ vừa nói:

- Ngươi là tiết Đinh San nên không? Sư phụ ta gồm dặn khi xuống núi sẽ kết duyên cùng ngươi. Chính vì thế đừng tấn công nữa, ta sẽ thưa với thân phụ về đầu bên Đường, giúp một tay bình Tây Liêu, ngươi suy nghĩ sao?

Đinh San cũng vừa tiến công vừa mắng lại:

- Ngươi thật do dự hổ thẹn là gì, dám giở trò cột tra cứu trâu. Ta đây con đường đường là núm tử Bình Liêu vương, có lẽ nào chịu sánh đôi cùng phái nữ tặc.

Phàn Lê Huê nghe mắng tức khắc nổi giận, niệm chú khiến cho trời đất bỗng nhiên tối tăm mù mịt, cát cất cánh đá chạy cuồng loạn. Nhân cơ hội Tiết Đinh San sẽ mặt mày về tối tăm, Phàn Lê Huê xông tới bắt sống, trói nghiến rồi bắt đầu thâu phép về, chỉ phương diện Đinh San nói:

- giả dụ ngươi chịu cùng ta kết hôn thì được sống, trái lại đừng trách ta vô tình.

Tiết Đinh San thấy tình hình này khó khăn thoát nổi đề nghị gật đầu, giả chấp nhận ưng chịu. Phàn Lê Huê mừng lắm, bắt Đinh San yêu cầu thề thốt thì mới tin. Đã lỡ dối trá, Đinh San đành phải lớn giờ thề:

- nếu Đinh San này bội cầu thì sẽ bị treo lơ lửng giữa trời.

Phàn Lê Huê nghe vậy liền ân hận quân mở trói. Ngày tiết Đinh San lên con ngữa chạy một đoạn, khi thấy chắc chắn đã được thả mới quay đầu lại, lớn tiếng mắng:

- Phàn Lê Huê! Ta bị tà phép của ngươi nên mới bị bắt, đành cần hứa dối cho qua chuyện chứ đời nào lại ưng chịu dễ dàng như thế?

Mắng xong, huyết Đinh San không nhằm Phàn Lê Huê trả lời, múa kích tiến công liền. Phàn Lê Huê hết sức nổi giận, đón tháo mấy hiệp thì quăng quật chạy lên núi. Khi thấy Tiết Đinh San xua theo đến giữa chừng, Phàn Lê Huê niệm thần chú đổi mới mất, phong cảnh cũng đổi ra khác hẳn. Đinh San nhìn bao quát quanh chỉ thấy toàn là vách đá lởm chởm, không còn có con đường lên tốt xuống, thì tởm hoảng vô cùng, cứ đứng sững cơ mà nhìn. Tự dưng thấy bao gồm một tiều phu đang đi trên cao, Đinh San phấn chấn gọi lớn, xin đi đường cứu mình. Tiều phu xoay lại, nhìn xuống tỏ vẻ rất ngạc nhiên hỏi:

- Sao tướng mạo quân xuống được vậy? vị trí đây chẳng có đường lối như thế nào cả, nếu còn muốn lên thì buộc dây vào lưng, lão đang kéo giúp cho.

Tiết Đinh San cả mừng, với sợi dây lão tiều phu vừa thòng xuống, siết ngang lưng thật chặt rồi nói:

- Tôi buộc rồi, lão kéo lên đi.

Chẳng ngờ lão tiều phu kéo nửa chừng thì buộc vào gốc cây bự rồi cười nói:

- Tôi đi ăn cơm đây. Tướng mạo quân đang thề thốt thế nào thì cố kỉnh mà chịu, đừng kêu la làm cho gì, nơi đây chẳng tất cả ai đâu.

Nói xong, lão tiều phu loại bỏ đi ngay. Ngày tiết Đinh San còn vẫn kinh hoảng chưa chắc chắn làm sao, chợt gồm mấy bé chuột núi nơi đâu chạy lại, cứ nhè gai dây mà lại gặm. Huyết Đinh San sợ quá, thất thanh kêu cứu vãn tuy biết rằng như vậy chỉ cần vô vọng mà lại thôi. Ngờ đâu lại sở hữu một tiểu thư cùng với tám a trả đi tới. Nghe giờ kêu, tè thư này ngay tức thì nói với lũ a hoàn:

- các ngươi hỏi xem tín đồ ấy là ai, vì chưng sao lại bị treo lơ lửng ở đây.

A hoàn vâng lệnh chạy cho tới hỏi ngay. Máu Đinh San đành yêu cầu trả lời:

- Tôi là ngày tiết Đinh San, Nhị lộ nguyên suý của Đường triều. Lúc này giao đấu cùng với yêu cô bé Phàn Lê Huê bị nó lừa lên núi, tiếp nối bị lão tiều phu gian sảo treo bên trên vách núi. Nếu bằng lòng tương trợ ơn ấy tôi nguyện chẳng dám quên.

Bọn a hoàn nghe vậy loại bỏ đi một cơ hội rồi mới trở về nói:

- nếu như muốn được cứu thì phải ưa chuộng ưng chịu một đk của tiểu thư tôi mới xong.

Lúc ấy mấy bé chuột đã cắn gần hết gai dây phải Tiết Đinh San chẳng cần phải biết đó là đk gì, gật đầu bằng lòng ngay. Bọn a hoàn liền xúm lại kéo Đinh San lên. Ko thấy tè thư đâu, Đinh San kinh ngạc hỏi thì được đàn a hoàn cho biết:

- tướng quân cứ cho vườn hoa trước mặt là gặp. Tè thư shop chúng tôi họ Thôi, là bé của Binh bộ thượng thư, không phải là người tầm hay đâu. Chính vì thế tướng quân nên giữ đúng lời, chớ bội mong mà rước nguy hiểm.

Tiết Đinh San nghe vậy nhờ mấy a hoàn chỉ đường tới đó. Thấy tè thư sẽ ngồi uống trà, Đinh San liền bước tới gần bái tạ, hỏi:

- đái thư có đk gì ao ước Đinh San này thực hiện chăng?

Thôi tiểu thư gật đầu mỉm mỉm cười nói:

- thiệt ra điều kiện này cũng không tồn tại gì khó khăn khăn. Phàn Lê Huê vốn là bà mẹ với tôi, ví như tướng quân ưng ý kết lương duyên thì tôi sẽ đứng ra có tác dụng mai mối, long phụng vui vầy. Bởi tướng quân bội cầu không nghe theo thì đừng hy vọng trờ về quan sát lại gia đình.

Đinh San đành bắt buộc chối quanh:

- Đúng là điều này không tồn tại gì cực nhọc nhưng tôi còn nhỏ tuổi tuổi mà đã bao gồm hai vk thì thật không dám đèo bồng thêm nữa.

Thôi tè thư nghe vậy cả giận, mắng phệ rồi sai a hoàn trói nghiến Đinh San lại. Thình lình có tiếng sấm sét nổ vang, chấn hễ cả một vùng khiến cho Đinh San ù tai hoa mắt, khuất tất cả mặt mũi. Khi trời yên đất lặng, Đinh San mở mắt ra thì không có gì thấy Thôi tiểu thư thuộc vườn hoa ở chỗ nào nữa, chỉ bao gồm mình sẽ ngồi trong cũi còn Phàn Lê Huê đứng trước khía cạnh quát hỏi:

- Ngươi là tên vong ân bội nghĩa, mấy lần chẳng giữ lời thề. Lần này là cuối cùng, nếu như ngươi không sử dụng rộng rãi việc hôn nhân gia đình thì ta quyết chém đầu chẳng tha.

Bất đắc dĩ máu Đinh San đề nghị nói:

- tè thư chấp nhận tha bị tiêu diệt thì ngày mai tôi sẽ cho người đến mai mói, nếu như bội cầu sẽ bị tiêu diệt dưới biển khơi sâu muôn trượng.

Phàn Lê Huê nghe máu Đinh San nói vậy ngay tắp lự truyền quân mở cũi thả máu Đinh San ra. Chờ lấy con ngữa kích xong, ngày tiết Đinh San nhảy đầm thót lên, chỉ mặt Phàn Lê Huê mắng tràn:

- luôn thể tì! Ngươi nhị phen có tác dụng nhục thì ta đâu còn chung tình với ngươi nhưng đòi cưới hỏi. Ngươi nằm mộng cũng chẳng phát hiện đâu.

Mắng xong, máu Đinh San múa kích định tiến công tiếp. Phàn Lê Huê biết trước như vậy đề nghị không đón đỡ, niệm thần chú khiến Đinh San như bị búa tiến công vào đầu, bửa lăn ra bất tỉnh. Lúc tỉnh dậy, Đinh San thấy bản thân trôi lềnh bềnh trên mặt biển lớn thì khiếp hoàng hơn, tưởng rằng phen này kiên cố chết cho tới nơi. Đinh San bỗng nhiên thấy có một mẫu thuyền béo đi tới, trên thuyền là một trong những vị cố tử đang ngồi chiêm ngưỡng cảnh vật thì liền kêu cứu. Vị cố kỉnh tử này nghe kêu thì cho những người cứu Đinh San lên ngay nhưng lúc biết mọi câu hỏi liền nói:

- tuy ngươi thân phận cũng phệ nhưng Phàn Lê Huê theo lệnh sư phụ mở lời trước thì đáng lẽ ra ngươi đừng lắc đầu mới phải. Hai bạn mà phù hợp lực cùng nhau thì chắc hẳn rằng việc chinh Tây sẽ dứt tốt đẹp.

Đinh San bướng bỉnh đáp:

- Phàn Lê Huê là đệ tử của tiên thì tôi cũng có sư phụ là Vương nghêu lão tổ. Trường hợp biết tôi bị nạn, thể làm sao sư phụ cũng mang lại cứu ngay.

Thế tử tức quá, không nên quân buộc một viên đá lớn vào fan Đinh San rồi quăng luôn xuống biển. Đinh San ghê hoảng đến ngất người đi, đến lúc tỉnh lại tưởng như mình đã xuống âm phủ. Chẳng ngờ tỉnh táo bị cắn dở lại một chút thì thấy mình vẫn còn đó nằm nhiều năm dưới đất, viên đá buộc vị trí chân, không vấn đề gì nhúc nhích được. Đinh San chưa biết đầu đuôi như thế nào thì Phàn Lê Huê đi tới cười cợt hỏi:

- Ngươi lại bị ta bắt lần nữa. Hiện nay ngươi tính sao đây?

Túng cố kỉnh Đinh San đành cần năn nỉ xin tha mạng. Phàn Lê Huê tức thì nói:

- Ngươi đã hai lần bội thề thì quan trọng tin được. Trường hợp ngươi ko thề nặng thì ta quyết ko tha cho đâu.

Tiết Đinh San không hề đường nào khác đành buộc phải lớn tiếng thề:

- Lần này tôi còn vô ơn tiểu thư nữa thì xin trời khu đất trừng phạt anh chị chết bằng đao kiếm.

Phàn Lê Huê nghe Đinh San thề nặng thì xúc hễ vô cùng, êm ái nói:

- Tôi chờ đón ngày này thọ rồi, xin con trai mai đến sớm một chút rồi chúng ta cùng về thành lo toan vấn đề chinh Tây.

Tiết Đinh San không đáp, lẳng yên ổn lên con ngữa về thành, ra mắt Nhơn Quý thuật không còn đầu đuôi tuy thế vẫn quyết không chịu đựng theo lời kết hôn. Đậu Tiên Đồng với Kim Định nghe vậy vô cùng cảm động, trong lòng đã muốn khuyên lang quân buộc phải giữ lời hứa hẹn cho trọn đôi bề. Riêng rẽ Trình Giảo Kim thì cười bất tỉnh nhân sự nói:

- đại vương quả là bao gồm hồng phúc rất lớn. Theo lão thì chẳng bao thọ nữa việc bình Tây Liêu sẽ kết thúc.

Nhơn Quý ngơ ngác hỏi nguyên nhân thì Trình Giảo Kim giải thích:

- Phàn Hồng là danh tướng tá được an mang đến tước vương tất yếu là mưu cơ tài giỏi, nay phụ nữ lại biết vãi đậu thành binh, chẳng tướng nào chống cự nổi mà lại nặng tình với lệnh lang thì tất đề xuất quy thuận Đường triều. Do vậy việc đánh bắt cá Phiên vương dễ như trở bàn tay mà công đầu thuộc về nguyên soái, chẳng đề nghị là thánh thượng gồm hồng phúc tuyệt sao?

Nhơn Quý nghe vậy liền nhờ Trình Giảo Kim đứng ra có tác dụng mai mọt hộ mình. Vốn là sở trường cần Trình Giảo Kim nhấn lời đi ngay, nhanh chóng về dinh sửa soạn lễ vật.

Đạo diễn : Kim Ngọa Huân - Huỳnh Tổ Quyền Năm sản xuất : Nước cung cấp : Thời lượng: 36 tập x 45 phút bộ phim là câu chuyện kể về tình ái đầy thách thức và sóng gió của Đinh San cùng Lê Huê đề xuất trãi qua cùng những quá trình đấu tranh trừ gian diệt ác của họ.

Diễn viên chính tham gia bộ phim

Tần Lam vai Phàn Lê Huê

Lưu Khải Uy vai ngày tiết Đinh San

Vương Nghiên sơn vai è Kim Định

Tae vai Dương Phan

Khang Hoa vai Nguyệt Nga

Kim Giai vai Tần Hán

Phương An na vai tiết Kim Liên

Ngô Nghị tướng mạo vai tiết Nhân Quý

Tóm tắt nội dung phim

Phàn Lê Huê là bạn Tây Lương tương truyền là tiên cô gái trên trời bị đày xuống hạ giới kết mọt lương duyên với tiết Đinh San. Thanh nữ là môn đệ của Lê tô Thánh Mẫu, mỹ lệ vô song, văn võ song toàn, trí mưu hơn người, gồm pháp thuật thần thông quảng đại. Phái nữ là fan dám yêu dám hận, đem đức báo oán. Nói cách khác nàng là một nhân đồ phi thường.

Giữa thời Trinh quan tiền Đại Đường, phụ vương con tô Phụng làm phản Đường, tiết Nhân Quý phụng lệnh chinh phục. Trong những khi đánh nhau, huyết Đinh San - nam nhi Tiết Nhân Quý - cũng kịp thời mang đến tham chiến cùng cha. Ha cha con bọn họ Tiết bên nhau đương đầu cùng với địch.

Cũng vào mức đó Phàn Lê Huê do ao ước bắt một con tuấn mã đang hoạt động trong trận, bất ngờ Bát Tinh Liên Châu trận nổi lên hiện tượng kỳ lạ lạ, khiến cho những fan trong trận như bị thôi miên ko bao lâu thì ngủ mê. Phàn Lê Huê, máu Đinh San, Dương Phan cũng bị hôn mê và bước vào giấc mơ kỳ lạ, từ kia mối duyên chi phí kiếp của 3 bạn họ bắt đầu.

*

Cũng bởi mối duyên này nhưng mà Phàn Lê Huê theo xua đuổi Tiết Đinh San, nhưng lại Tiết Đinh San đã gồm vị hôn thê là trần Kim Định. Dương Phan cũng một lòng thân thương Phàn Lê Huê, luôn tìm cách để phá hoại tình cảm của Lê Huê với Đinh San. Sau nhiều thách thức Đinh San cũng bước đầu yêu yêu đương Lê Huê cùng kết nghĩa phu thê.

*

Sau khi được Thanh Diện Tôn mang nhận làm cho đệ tử, Dương Phan biết mình là hậu duệ của Lý con kiến Thành, để lấy ngôi báu, Dương Phan gật đầu từ bỏ tất cả ngay cả tình yêu đối với Phàn Lê Huê. Dương Phan đang tìm mọi bí quyết sát sợ hãi Lê sơn Lão Mẫu, xúi Kim Định ly gián quan hệ giới tính giữa Đinh San và Lê Huê, mục tiêu của Dương Phan là khiến Lê Huê mất hết công lực.

*

Đinh San được phong hàm Chinh Tây đại tướng quân, Lê Huê được phong Soái Tướng, hai bạn thế bắt được Dương Phan về trị tội. Dương Phan lập ra Tru Tiên trận nghênh chiến, nhì vợ ck bị vây khốn trong trận, bởi vì dùng quá sức để phá trận nê Lê Huê đã trở nên động thai khí, phải sinh nở tức thì trong trận, tình nỗ lực rất nguy, vừa gặp mặt bé Lê Huê bỗng dưng nhớ lại lời của Vương nghêu Lão Tổ thì ra tiền thân của con họ là Thiên cương cứng Tinh, là khắc tinh của Tru Tiên Trận, ở đầu cuối Dương Phan bị đại bại, loạn thần tô Phụng cũng bị tiêu diệt, Đinh San được phong thay Tập Bình Liêu Vương, Lê Huê được phong làm cho Vệ Quốc Phu Nhân.