Trong “Truyện Kiều”, khi tả khung cảnh ngôi tuyển mộ Đạm Tiên mà bà bầu Thúy Kiều đã chạm mặt trong tiết Thanh minh, Nguyễn Du viết:Nao nao dòng nước uốn quanh,Nhịp cầu nho nhỏ dại cuối ghềnh bắc ngang.Sè sè mộc nhĩ đất mặt đường,Rầu rầu ngọn cỏ nửa kim cương nửa xanh.Nhưng cũng trên nơi tất cả nhịp mong và nước chảy ấy, Thúy Kiều đá gặp mặt gỡ Kim Trọng gặp mặt nhau cùng lúc “khách đã lên ngựa, tín đồ còn gạnh theo” tác giả viết:Dưới ước nước chảy xanh ngắt Bên cầu tơ liễu trơn chiều thướt tha Em có nhận ra dưới ngòi cây viết của thi nhăn bức vẽ về và một cảnh vật sẽ hiện lên không trọn vẹn giống nhau. Qua đó, hãy nhận xét nghệ thuật miêu tả của tác giả.

Bạn đang xem: Sè sè nắm đất bên đường


Thiên nhiên luôn là đề bài gợi nhiều cảm hứng đối với những thi nhân. Đă bao gồm biết bao fan lấy vạn vật thiên nhiên để bộc lộ tâm trạng của bé người. Cùng với Nguyền Du cũng vậy, ông dùng vạn vật thiên nhiên đế diễn tả tâm trạng của nhân vật. Nhưng lại dưới ngòi cây bút của ông, bức vẽ về và một cảnh vật hiện lên không trọn vẹn giống nhau. Vào Truyện Kiều, khi biểu đạt quang cảnh nơi chiêu tập Đạm Tiên nhưng ba người mẹ Thúy Kiều đã chạm mặt trong ngày tiết Thanh mình. Nguyễn Du viết:Nao nao làn nước uốn quanh,Nhịp ước nho nhỏ dại cuối ghềnh bắc ngang.Sè sè nấm mèo đất bên đường,Rầu rầu ngọn cỏ nửa xoàn nửa xanh.Nhưng cũng trên nơi bao gồm nhịp mong và dòng nước chảy ấy, Thúy Kiều và Kim Trọng gặp gỡ nhau với lúc "khách vẫn lên ngựa, bạn còn nghé theo", người sáng tác lại viết:Dưới mong nước chảy trong veo Bên mong tơ liễu bóng chiều thướt tha Cả hai lần Nguyễn Du gần như tả một khung cảnh nơi tất cả nhịp ước và làn nước chảy tuy nhiên bức vẽ thiên nhiên hiện lên lại trọn vẹn khác nhau.Lần thứ nhất là hình hình ảnh cảnh vật trê tuyến phố ba chị em Thúy Kiều du xuân trở về. Cảnh đồ ấy mang dáng dấp nhỏ tuổi nhoi, bó không lớn và phảng phất nỗi buồn của sự việc lụi tàn:Nao nao làn nước uốn quanh,Nhịp ước nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang. Chiếc "nao nao" của mẫu nước, chiếc "nho nhỏ" của nhịp mong đã gợi tả được mọi đường đường nét của cảnh vật. Chiếc nước, nhịp cầu mang một tâm trạng chênh vênh. Dòng nước tầm tình chia sẻ ấy, nhịp cầu nên thơ như cơn mơ hiện lên ấy ru vỗ lòng người, có tác dụng dịu đi dòng xôn xao từ ngày hội cách ra. Nhưng chiếc "nao nao" đó cũng là cảm hứng bâng khuâng, rưng rưng của Thúy Kiều cảm giác được một điều gì không hay sắp xẩy ra với nàng. Và điều gì mang lại cũng bắt buộc đến: nấm chiêu tập Đạm Tiên xuất hiện:Sè sè mộc nhĩ đất bên đường,Rầu rầu ngọn cỏ nửa xoàn nửa xanh.Nguyễn Du siêu tài tình khi sử dụng những từ láy "sè sè", "rầu rầu" để mô tả nấm mổ Đạm Tiên. VI thay mà người đọc không người nào không hình dung ra được nấm mèo mồ vô chủ chỉ cao hơn nữa mặt đất một chút ít ồ bên đường cùng ở trèn là đa số ngọn cỏ úa quà xen lẫn với greed color còn sót lại. Nhưng gần như hình ảnh đó ko chỉ biểu đạt nấm mồ Đạm Tiên nhưng còn diễn tả tâm trạng nữ giới Kiều, trước số phận một con tín đồ tài hoa bội bạc mệnh, một cô bé có dung nhan nhưng cần sống cảnh đời xấu số chôn lầu xanh. Phù hợp tất cả cũng báo trước một số trong những phận không rước gì làm cho sáng sủa của Kiều.Nhưng trái lại, cũng trên nơi gồm nhịp mong và làn nước chảy ấy. Lần sản phẩm hai này lại là Thúy Kiều với Kim Trọng chạm mặt nhau với cảnh vật dụng lại mang trong mình 1 vẻ gì thướt tha, giữ luyến.Dưới cầu nước chảy trong veo Bên ước tơ liễu láng chiều điệu đà Cũng trong buổi chiều du xuân trở về, Kiều đã gặp gỡ Kim Trọng - một phái mạnh trai phong nhã, hào hoa. Cảnh vật giờ đây đã mang trong mình 1 tâm trạng khác: vui tươi, đầy quyến luyến không muôn tránh xa. "Thướt tha" là tự láy, miêu tả sự uyển chuyển, nhịp nhàng. Dòng cầu và làn nước trong veo, cảnh tơ liễu với bóng chiều thướt tha tựa như những chứng nhân cho một thiên diễm tình giữa giai nhân cùng tài tử. Hình như cảnh vật đã trở thành cái nền thơ mộng, nói hộ mang đến nỗi vương vấn của cặp người tình trong mối tình e ấp, bí mật đáo "tình vào như đã mặt không tính còn e". Nhị trái tim nhiều tình, đa cảm đã gồm một ngôn ngữ chung cho đến lúc chia xa "khách đà lên ngựa người còn nghé theo". "Kẻ thiên tài" đã mang theo hình bóng "người quốc sắc" quay trở lại nhà. Nhị câu thơ là một trong khúc nhạc của tình yêu bắt đầu hé nụ.Dưới ngòi bút tả cảnh của Nguyễn Du cảnh đồ gia dụng trong Truyện Kiều luôn luôn luôn thấm đượm hồn người, cảnh trang bị được xem qua tâm trạng, nhuộm màu trung tâm trạng, "Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu - Người bi quan cảnh có vui đâu bao giờ". Cảnh vật vạn vật thiên nhiên trong Truyện Kiều luôn nói hộ tâm trạng của nhân vật. Chí bằng hình hình ảnh vầng trăng nhưng mà ở những yếu tố hoàn cảnh khác nhau nó lại tình tiết tâm trạng không giống nhau. Trăng sáng quá mức như dư thừa, như ngổn ngang sau buổi chiều đi chơi xuân, Kiều cùng một lúc đối diện với số phận cùng duyên phận.Gương nga chênh chếch dàn tuy nhiên Vàng gieo bóng nước cây lồng nhẵn râm.Còn trong tối Kim, Kiều thề nguyền trăng cũng sáng hết mình nhưng ánh nắng lại không tỏa khắp mà như tụ lại:Vầng trăng vằng vặc thân trời Đinh ninh nhì miệng một lời tuy nhiên song Trong đêm Kiều trôn cùng Sở Khanh thì trăng lại nhạt nhẽo, rét mướt lẽo, nhợt nhạt, mong muốn manh, tàn tạ:Đêm thâu khắc dấu canh tàn Gió cây trút lá trăng nghìn ngậm gương Lối mòn cỏ lợt color sương Lòng quê đi một bước đường một nhức Có thể nói, bên dưới ngòi cây bút của Nguyễn Du, bức vè về cùng một cảnh vật vạn vật thiên nhiên hiện lên không hoàn toàn giống nhau. "Thiên nhiên vào Truyện Kiều cũng là 1 trong những nhân vật dụng - một nhân thiết bị thường bí mật đáo, âm thầm nhưng không mấy khi không xuất hiện và luôn luôn thấm đượm tình người".

Một buổi sáng, tôinhận được e-mail của một fan bạn, anh là giáosư toán học tập ở Paris, vẫn nghỉ hưu, mà lại vẫn tham giacác hoạt động khoa học. Anh nói, mình đã ở Lisbon –Bồ Đào Nha, dự một hội thảo thường niên. Anh tình cờđọc thấy bên trên Facebook của một Facebooker tên
Phạm Vũ Lộc. Anh Lộc này quê nghỉ ngơi miền Bắc, hình nhưcũng còn khá trẻ. Anh nói chuyện tôi vừa vào Quảng
Ngãi, và tìm đến làng Xuân Phổ, nhưng mà trên Google Mapsghi là Xuân Phổ - Nghĩa Bình, dù tỉnh Nghĩa Bình đã mấttên từ bỏ 30 năm nay. Anh Lộc tìm một ngôi tuyển mộ ở làng mạc Xuân
Phổ. Theo ông viết, thì “ trong sự nghiệp tìm chiêu mộ củamình, đây là ca hiểm nhất ”. Lần chần hiểm thếnào, dẫu vậy anh kể chạm chán dân làng, hỏi, không một ai biết. Sautìm cho tới một vị trưởng lão, 88 tuổi đời, 55 năm tuổi
Đảng, lại hỏi. Cụ công cụ bà sau khi căn vặn anh Lộc rấtkỹ, mới đồng ý dẫn anh đi chỉ ngôi tuyển mộ đó. Cùng dặnanh: ko được viết tên ông là người chỉ ngôimộ. Anh Phạm Hữu Lộc tóm lại cái “tút”ngắn của mình: “Vâng, kia là chiêu tập Tạ Thu
Thâu.” (*)


*

Mộ Tạ Thu Thâu làm việc Xuân Phổ, tỉnh quảng ngãi (ảnh Lê Hồng Khánh)


Giáo sư toán học
Việt kiều đề xuất tôi góp kiểm bệnh xem thông tinấy có đúng mực không? tất cả phải ngôi tuyển mộ Tạ Thu
Thâu thấy trong hình ảnh của anh Lộc chính xác là mộ Tạ Thu
Thâu tốt không?

Tôi chưa phải nhàsử học, trình độ chuyên môn sử học cũng tương đối nghiệp dư, nhưngchắc chắn, cái tên Tạ Thu Thâu thì tôi vẫn nghe, đã đọcmột số tài liệu, vào sách có, bên trên mạng có. Tôi nhớ,có một tư liệu tôi vẫn đọc bên trên mạng, kể rằng Tạ
Thu Thâu sau cách mạng mon Tám đang từ thành phố sài thành ra Quảng
Ngãi, bị tóm gọn ở đây, và sau đó, bị tuyên xử tử hìnhvà thi hành án tại Quảng Ngãi. Tư liệu ấy nói, ông Tạ
Thu Thâu bị hành quyết ở “rừng dương bãi biển
Tịnh Khê” (tức sơn Mỹ). Tôi cũng chỉ biết khôngrõ ràng như vậy. Nay lại nghe, chiêu mộ ông Tạ Thu Thâu ở
Xuân Phổ, một làng thuộc phía tây tp Quảng
Ngãi, cách tp khoảng 7 km, và giải pháp rừng dương
Tịnh Khê về phía đông thành phố khoảng trăng tròn km. Như vậy,đã gồm hai câu chuyện khác biệt về địa điểm có thểcó ngôi mộ.

Tôi sẽ làm cái gi để“kiểm chứng” đây?

Tôi nghĩ tức thì tớinhà nghiên cứu lịch sử vẻ vang địa phương Lê Hồng Khánh,hiện đã là Giám đốc kho lưu trữ bảo tàng Tổng thích hợp Quảng Ngãi.Tôi call điện đến anh Khánh, nói câu chuyện, gửi cảđường link facebook Phạm Vũ Lộc, thì may quá, anh
Khánh nói ngay: “Em có nghe về ngôi chiêu tập này,do đơn vị nghiên cứu lịch sử dân tộc địa phương Phạm Trung Việtkể, lúc ông còn sống. Ông Việt còn định rủ em đi thămngôi mộ, nhưng lại rồi ông bị bệnh nặng, với qua đời.Nhưng em đã nhờ một người khám phá ngay, tín đồ đóchính là ông cậu em.” Tôi mừng quá, mặc nghe tênngười cậu của Khánh, hóa ra là người bạn bè quencủa tôi. Anh Đình – tôi tạm điện thoại tư vấn tên anh do đó –là một người kháng chiến cũ nghỉ ngơi Quảng Ngãi, trong tương lai cóthời gian là quan tiền chức cấp huyện, cả tổ chức chính quyền và
Đảng. Nay đã về hưu, tuy nhiên anh Đình khôn xiết nặng lòng vớicác câu chuyện lịch sử hào hùng quê hương thơm mình. Và anh cũng đãtìm được rất nhiều ngôi mộ, không những của ông cha dònghọ, mà còn là một mộ đông đảo chí sĩ yêu nước sẽ hy sinhcủa Quảng Ngãi.

Xem thêm: Hướng dẫn cách xóa 1 hàng trong excel đơn giản, chi tiết nhất

Chỉ sau mấy ngày,tôi đã nhận được được điện thoại của anh Lê Hồng Khánh.Anh Khánh nói, mai cậu em thuộc hai đồng đội mình đã lên mộ
Tạ Thu Thâu. Tôi hỏi sao search và xác minh nhanh vậy, anh
Khánh đến biết, cậu Đình anh, vốn ngày kháng chiến chống
Mỹ có vận động ở vùng Xuân Phổ, buộc phải quen biết nhiềungười dân cư đó. Lúc anh Đình lên tìm chạm chán bà bé tronglàng, và rỉ tai muốn kiếm tìm và khẳng định ngôi mộ, dânlàng đã hết sức vui vẻ kể những chuyện, và đưa anh Đìnhtới gặp gỡ chị Chi, là chủ mảnh đất có ngôi tuyển mộ tọalạc. Chị bỏ ra vừa kể chuyện, vừa thuộc bà nhỏ đưa anh
Đình ra viếng ngôi mộ. Hóa ra, nó nằm tại vị trí bên đườnglớn, tức thì đầu đám ruộng xưa trồng mía của gia đìnhchị Chi. Tôi hỏi anh Khánh, sao anh Phạm Vũ Lộc viếttrong “phây” nói bà con dân làng không người nào biếtngôi mộ, anh Khánh cười: “Với tín đồ lạ,bà bé không nói đâu. Nhưng lại cậu Đình em là tín đồ thânquen với dân làng, cậu lại là “người của
Đảng”, yêu cầu dân làng tin cẩn và mở lòng.”

Ra vậy.

Chúng tôi lên xe,bon về Xuân Phổ. Hóa ra, mặt đường gần và mặt đường tốt.Chả trở ngại gì để xem thấy đám ruộng mía, khôngbiết ni trồng vật dụng gì, vì chưng cây mía đã gần như biếnmất trên mảnh đất Xuân Phổ vốn là một trong trung chổ chính giữa míađường của quảng ngãi thời xưa.

Có chiếc lạ cùng haynữa là, ngồi bên trên xe hỏi chuyện bắt đầu biết, anh lái xegần như tình cờ lái xe cộ đưa công ty chúng tôi đi lại là ngườiquê… Xuân Phổ, lại là láng giềng của phòng chị bỏ ra vàmột số bà nhỏ biết chuyện khác. Sao lại có nhiều sựtình cờ bất thần và hay như vậy nhỉ?

Ngôi chiêu tập chỉ làmột gò đất nho nhỏ, nhưng lại trông tương đối tinh tươm. Hình nhưcó sự quan tâm kín đáo làm sao đó. Cửa hàng chúng tôi lặng lẽthắp hương, đảnh lễ. Anh Khánh chụp vài kiểu hình ảnh đểghi nhớ. Vì chưng với bọn chúng tôi, đây chính xác là một sự kiện.Dù nó đến rất tình cờ, dẫu vậy lại găm vô cùng sâu vàotrí nhớ, vào ý nghĩ. Bó hương chợt cháy bùng lên, anh
Khánh đã nhanh tay lưu lại trong một bức ảnh. Vậy làsao nhỉ?


*

Bó mùi hương cháy bùng bên mộ (ảnh Lê Hồng Khánh)


Trong quá trình pháthiện và định vị ngôi chiêu mộ này, công của anh ấy Phạm Vũ
Lộc, một người công ty chúng tôi chưa quen, lại ko phảingười Quảng Ngãi, là rất lớn. Tuy vậy nếu không tồn tại anh
Đình và gần như tháng năm chiến đấu ở vùng đất Xuân
Phổ này, được bà nhỏ tin yêu và tháo mở, thì chuyệncũng khó ngừng có hậu cấp tốc như vậy.

Vừa lúc bọn chúng tôithắp kết thúc tuần hương, thì chị bỏ ra và dăm bảy đồng đội bàcon cũng đến. Có một bên giáo già kiêm đơn vị nghiên cứulịch sử địa phương là giáo viên Võ Đông Sơ, mấyngười còn lại tuổi tuy xấp xỉ 60 nhưng trông cònphong độ lắm.


*
*

Hình trái : cùng anh emlàng Xuân Phổ trước mộ. Hình phải: người sáng tác Thanh Thảo, chị chi (chủ đất) cùng anh Oanh


Tôi hỏi chuyện chị
Chi, new biết, vợ ông chồng chị từ trong thời điểm còn rấttrẻ (chị Chi năm nay 70 tuổi) đã làm được bố ông xã chịlà gắng Nguyễn Thiên, căn dặn rất cần phải trông nom chămsóc ngôi tuyển mộ không thương hiệu trên khu đất nhà bản thân ấy. Bạn dạng thâncụ Thiên sinh thời cũng hay đắp bồi ngôi tuyển mộ hàngnăm vào dịp trước đầu năm mới nguyên đán. Ở vùng quê Quảng
Ngãi cửa hàng chúng tôi gọi đó là tục “dẫy mả”(còn điện thoại tư vấn là “chạp mả”). Nhờ vào vậy, ngôi mộ
Tạ Thu Thâu cho dù không được xây dựng hay gồm bia mộ, trôngvẫn có nét riêng khôn xiết khác so với xung quanh. Sau thời điểm cụ
Thiên qua đời, vợ ck chị Chi-anh Tấn (chồngchị) vẫn ghi nhớ lời cha dặn, thường niên đều đi dẫy mảvà dâng hương cho ngôi mộ đất. Tôi để ý, lúc chúngtôi đến thắp hương, phần đa chân hương thơm trước đó đềukhông còn cắm trên mộ. Bên cạnh đó người ta không muốncho biết chính là ngôi mộ. Vậy nhưng hỏi chuyện bà con đangđứng vây quanh chúng tôi, thì hóa ra, dân thôn ai cũngbiết ngôi tuyển mộ này. Và không chỉ dân làng, người dântận thành phố Quảng Ngãi cũng biết ngôi mộ đó là của
Tạ Thu Thâu. Những người biết ấy, hầu như họ lànhững người gắn bó với… số đề. Họ hay lênmộ chũm Thâu, ước xin cụ cho những con số… đề. Với họtruyền tai nhau, cố cho… đúng lắm, chuẩn chỉnh lắm. Một anhtrong số bà bé đứng với shop chúng tôi kể: mới hômqua, bao gồm anh trong làng mạc ra chiêu tập cụ thắp hương xin số đề,cụ mang lại trúng “cả hai con” luôn. Tôi hỏi, vìkhông đọc số đề lắm, thì được phân tích và lý giải là consố “xuôi” và con số “ngược”,kiểu như 73 cùng 37. Cùng cả hai số lượng đều… trúng. Nhưngkhông biết anh ấy tất cả mua đề không? điều này thìkhông thuộc chuyên môn của tôi, buộc phải không hỏi thêm.

Có một câu chuyện,là sau tháng Tám năm 1945, tức là sau phương pháp mạng, vắt Thiêntừng là công an xã, và chắc cụ tất cả biết chuyện ông Tạ
Thu Thâu khá nỗ lực thể. Nhưng cầm cố Thiên còn là một… thầyđịa (thầy địa lý, fan coi phong thủy, đơn vị cửa, mồmả, đất cát… cho bà bé trong làng), bởi thế, gắng biếtvà kính trọng phần đa giá trị trọng tâm linh, dù thời ấy,không ai dám nói chuyện tâm linh, do sợ…chính quyền.

Khi chị chi đã vềnhà, tôi bắt đầu hỏi anh Phạm Cao Minh, là con cháu ruột chí sĩ
Phạm Cao Chẩm – một bậc tiên liệt của phương pháp mạng
Quảng Ngãi – rằng gia cảnh chị Chi hiện giờ thế nào?
Anh Minh hồ nước hởi: “Gia đình chị khôn xiết hòathuận, yêu dấu nhau. Anh Tấn ông chồng chị đã hết cáchđây 2 năm, nhưng các cháu bé chị bự lên gần như họcgiỏi, lúc ra trường đều có việc làm cho tốt, bao gồm cháu bâygiờ giữ một địa chỉ khá “ngon” ở một tậpđoàn xe hơi lớn bậc nhất đất nước. Dĩ nhiên, thu nhậprất tốt.”

Tôi nghe nhưng rưngrưng mừng thầm. Gia đình chị chi đã được anh hồn cụ
Tạ phù hộ. Bởi họ là những người dân rất tốt, sốngnhân nghĩa, thủy chung. Nội chuyện mái ấm gia đình họ đã bađời chăm sóc, bảo quấn ngôi chiêu mộ chí sĩ Tạ Thu Thâu đãnói lên vớ cả.

Câu chuyện chí sĩ
Tạ Thu Thâu vẫn là mẩu chuyện lịch sử. Từ thời điểm ngày ôngchết tới nay đã 74 năm. Trong những lúc hơn chục đồng đội chúngtôi ngồi cùng với nhau trong một quán bé dại ở Xuân Phổ, tôicó nói: lịch sử hào hùng thì khi nào cũng bao hàm phầnsáng, siêu sáng, và gồm có phần mờ, thậm chí, phầntối, cần những thế hệ sau tạo nên sáng rõ. Chẳng đểlàm gì, vì không người nào xoay lại được định kỳ sử, xoay lạiđược thừa khứ. Tuy nhiên những bài xích học lịch sử dân tộc cần rútra thì bao giờ cũng hữu ích cho tất cả những người đang sống.

Chuyện của cụ Tạ
Thu Thâu, của “đệ tam” cùng “đệ tứ”,thực ra là chuyện của Liên xô (cũ), lẽ ra, nó chẳngdính gì tới việt nam cả. Nhưng lịch sử hào hùng luôn gồm nhữngchuyện oái oăm như vậy. Giả dụ nhà cách mạng, đơn vị văn lỗilạc Trotsky sau khoản thời gian bị trục xuất ra nước ngoài, sẽ ởtận xứ Mexico còn bị Stalin cho người sang tới xứ “ớt
Pique” nhằm ám hại, thì việc Tạ Thu Thâu bị xửlý ở quảng ngãi sau biện pháp mạng mon Tám cũng là chuyệndễ hiểu. Cho dù vẫn quan trọng hiểu được: ông Tạ
Thu Thâu không một ngày hoạt động cách mạng tốt tuyêntruyền mang đến “đệ tứ” trên Quảng Ngãi, người
Quảng Ngãi đâu bao gồm thù oán thù gì ông, vị sao đề nghị nỗi?

Nhưng làm việc đây, chúngta lại muôn lần hàm ơn nhân dân: bao gồm nhân dânđã bởi tấm lòng nhân ái bẩm sinh của mình, khiến cho mộtcâu chuyện buồn, một thảm kịch như thế ngoài ra khôngtuyệt vọng, dường như có một chút ấm áp nào đó, mộtchút an ủi nào kia ở cuối đường. Khi dân chúng Xuân
Phổ sẽ thầm yên ổn bảo bọc nấm mộ “sè sè nấmđất” của chí sĩ Tạ Thu Thâu qua trong thời điểm thángchiến tranh, và cả trong thời hạn tháng sau chiến tranh.

Là tín đồ khángchiến cũ, từng có trong thời điểm tháng đính thêm bó với nhân dânmình trong chiến tranh, anh Đình, anh Phạm Cao Minh và tôicảm thấy vô cùng nhẹ lòng, và đầy “tình thươngmến thương” với mái ấm gia đình chị Chi, cùng với bà con
Xuân Phổ qua mẩu truyện “nấm chiêu tập đất”này.

Cả cùng với câu chuyện“xin số đề” nhưng tôi vô cùng không ủng hộ, vìtôi lưu giữ câu dân gian “đánh đề ra đê mà ở”,nhưng trong mẩu truyện mộ Ngài Tạ Thu Thâu, tôi nhậnthấy tất cả một kết nối tâm linh nào đó giữa một ngườinằm dưới nấm tuyển mộ đất vẫn 74 năm cùng với dân xã Xuân
Phổ. Rất có thể người dân ở đây không biết Tạ Thu Thâulà ai, tuy nhiên tôi được biết, qua mẩu truyện trao đổicủa những người làng này, chúng ta nói với nhau: đólà một fan hiền tài.

Mà nhân dân chúngta thì luôn luôn kính trọng, luôn quí mến những người dân hiềntài. Chỉ nên vậy.

Ngay giờ chiều đó,tôi call điện mang đến anh Dương trung hoa và nói câu chuyệnngôi chiêu tập Tạ Thu Thâu. Nước anh rất mừng cùng giục tôiviết bài. Tôi nói, tôi chỉ viết phần lớn gì tôi thực sựbiết cùng thấy. Đó là chuyện của hôm nay, chuyện củadân xã Xuân Phổ, của gia đình chị Chi. Và chuyện ngôimộ “sè sè nấm đất mặt đường” mà lại tôiđã tới tận chỗ để thắp hương.

Tôi cũng call điệncho bạn tôi, công ty văn Nam cỗ Trần Bảo Định, cung cấp tin vuitìm được mộ Tạ Thu Thâu – một tín đồ quê Long Xuyên- Sa Đéc - Đồng Tháp Mười. Anh Bảo Định thừa vui, nóianh vẫn viết phần đời thuở ấu thơ nghèo khó của Tạ
Thu Thâu, phần đời học tốt đến ngạc nhiên của Tạ
Thu Thâu, với phần đời vận động cách mạng phòng thựcdân Pháp rất tàn khốc của Tạ Thu Thâu. Tôi nói, chỉnhư vậy cũng chính là đủ, cũng khiến cho những bạn già chúngta bây giờ thỏa nguyện.

“Không mộtai bị lãng quên, không một chiếc gì bị quên lãng”,câu thơ bạt tử của phái nữ thi hào Onga Becgôn vào chiếntranh Vệ quốc nghỉ ngơi Liên xô đã làm sáng lên tất cả.

Tôi bao gồm nói vui vớianh em fan làng Xuân Phổ nhưng mà tôi chạm mặt gỡ, rằng điềutôi hại nhất hiện thời là, vùng đất tất cả ngôi chiêu tập chí sĩ
Tạ Thu Thâu liệu tất cả lọt “mắt xanh” củacác “resorters” nào ko ? Sợ độc nhất vô nhị lànếu quần chúng. # sơ hở, bọn họ sẽ chiếm đất ấy xây resortnăm sao bố sao gì đó, bấy giờ, thì làm sao với ngôi mộkhông tên dẫu vậy mang tên Tạ Thu Thâu?