D4;n
C1;i nh
EC;n cổ tay quấn đầy băng gạc thầm nghĩ t
ED;nh to
E1;n thời gian th
EC; đợt trị liệu c
F3; lẽ sắp đến rồi. Gớm mạch của nương dưới sự nu
F4;i dưỡng huyết của n
E0;ng đ
E3; chuyết biến tốt l
EA;n một v
E0;i phần, sẽ kh
F4;ng phải l
E0; chỉ c
F2;n mạng sống v
E0;i ng
E0;y nữa.
Bạn đang xem: Hồi ức thật muốn khóc
Như vậy th
EC; phụ thân cũng sẽ kh
F4;ng c
F3; chuyện g
EC;, một nh
E0; tía người ch
FA;ng ta sẽ m
E3;ng m
E3;i b
EA;n nhau.
Diệp Bạch Y với theo Thẩm Thận v
E0; Trương Th
E0;nh Lĩnh c
F9;ng đi đến địa điểm đ
E3; hẹn.
Diệp Bạch Y: “Tiểu y
EA;u qu
E1;i, lần trước vừa gặp ngươi vẫn l
E0; một con nh
F3;c tiểu đậu đinh. Hiện giờ th
EC; nh
EC;n kh
F4;ng kh
E1;c g
EC; tiểu dại dột xuẩn mang lại lắm.
D4;n
C1;i: “Đại Vu đ
E3; đến rồi, Diệp tiền bối bước tiếp theo n
EA;n l
E0;m như thế n
E0;o?”
“Hửm?” Diệp Bạch Y liếc mắt một c
E1;i liền nhận ra
D4;n
C1;i c
F3; điểm kh
F4;ng th
ED;ch hợp: “Sắc mặt n
E0;y của ngươi kh
F4;ng đ
FA;ng đến lắm.”
“Kh
F4;ng, kh
F4;ng c
F3; g
EC;.” Ta chỉ l
E0; cảm thấy thời gian của m
EC;nh h
EC;nh như sắp đến rồi th
F4;i. Ta muốn nhanh ch
F3;ng ho
E0;n th
E0;nh cho chấm dứt một v
E0;i chuyện v
E0; muốn nh
EC;n thấy mọi người b
EC;nh an v
F4; sự.
Thẩm Thận tởm ngạc nh
EC;n tiểu c
F4; nương n
E0;y sao lại giống đến mấy phần gương mặt của
D4;n Kh
E1;ch H
E0;nh: “Ngươi l
E0;...”
“Con g
E1;i của
D4;n Kh
E1;ch H
E0;nh. Chẳng qua chỉ l
E0; nhiều năm về sau,
F4;ng đ
E3; h
F3;a th
E0;nh c
E1;t bụi rồi.”
D4;n
C1;i nh
EC;n Thẩm Thận v
E0; Diệp Bạch Y n
F3;i. N
E0;ng đối với Ngũ Hồ Minh quả thực chẳng c
F3; bao nhi
EA;u thiện cảm.
“Ta biết rồi.” Diệp Bạch Y ch
E9;p miệng: “T
ED;nh ra th
EC; ta đ
E3; nợ một nh
E0; của tiểu dại xuẩn, chờ đến t
EA;n Đại Vu cơ chuẩn bị tốt, bọn ta liền bắt đầu.”
Thẩm Thận: “Ta v
F5; nghệ tuy kh
F4;ng tinh th
F4;ng, nhưng ta sẽ nghĩ c
E1;ch cản nhị... Triệu K
ED;nh lại. Kh
F4;ng để cho bọn họ đến quấy rầy mọi người.”
D4;n
C1;i: “Ngươi c
F3; biết v
EC; sao ta c
F3; năng lực đi giết Triệu K
ED;nh nhưng lại kh
F4;ng ra tay kh
F4;ng?”
Thẩm Thận kh
F4;ng biết v
EC; sao
D4;n
C1;i đột nhi
EA;n lại sẽ n
F3;i ra những lời n
E0;y.
“C
F3; một v
E0;i th
F9; hận cần ch
ED;nh m
EC;nh đương sự tự m
EC;nh ra tay kết th
FA;c. Việc của thân phụ ta
F4;ng đừng c
F3; m
E0; nh
FA;ng tay nhiều v
E0;o trong đ
F3;.”
D4;n
C1;i lạnh l
F9;ng nh
EC;n Thẩm Thận: “Hơn nữa mạng của
F4;ng c
F2;n thuộc về phụ thân ta quyết xuất xắc kh
F4;ng quyết giữ lại.”
Trương Th
E0;nh Lĩnh: “Sư, sư muội.”
D4;n
C1;i: “Sư huynh, sau n
E0;y ta kh
F4;ng c
F2;n ở đ
E2;y nữa, vẫn ao ước huynh sẽ chăm s
F3;c đến đứa b
E9; chỉ c
F2;n mấy th
E1;ng nữa xuất hiện l
E0; ta đấy.”
“...”
Cư nhi
EA;n bị ủy th
E1;c trọng tr
E1;ch,
E1;p lực thật lớn m
E0;.
D4;n
C1;i c
F9;ng cha người b
E0;n bạc kết thúc liền tảo về Tứ Qu
FD; Sơn Trang, kết quả liền gặp được
D4;n Kh
E1;ch H
E0;nh v
E0; Chu Tử Thư ngồi đợi n
E0;ng ở ph
F2;ng đ
E3; l
E2;u.
“...”
D4;n
C1;i sửng sốt một ch
FA;t nhưng tức thì sau đ
F3; trưng ra vẻ mặt tươi cười n
F3;i: “Cha, nương. Muộn như vậy rồi sao nhì người vẫn kh
F4;ng nghỉ ngơi sớm đi vậy?”
Chu Tử Thư: “Vậy sao bé cũng chưa đi ngủ? Đừng n
F3;i với ta l
E0; giờ n
E0;y c
F2;n chạy đi ngắm trăng.”
D4;n Kh
E1;ch H
E0;nh đem
E1;o cho
E0;ng kho
E1;c l
EA;n tr
EA;n người Chu Tử Thư rồi quay đầu nh
EC;n
D4;n
C1;i n
F3;i: “Chu phụ thân của con đang hỏi bé đấy, trả lời cho đ
FA;ng sự thật. Nếu kh
F4;ng th
EC; ta cũng kh
F4;ng cứu được con.”