Uông Trữ Hạ thôi không nhìn vào ô cửa phòng giám đốc, cô tò mò và hiếu kỳ hỏi thư cam kết Trần Hiên. “Không phải công ty Cao gia là ở trong nhà Cao Trữ Mộc sao? Với quan hệ của cô ta và Mục tổng, tại sao Cao gia bỗng dưng nhiên phá hủy sự hòa hợp tác?”Thư ký kết Trần Hiên đề phòng chú ý xung quanh, khom người xuống gần cô với bộ dạng thần bí, trầm giọng nói. “Cao tè thư hiện giờ không còn quan hệ nam nữ với Mục tổng, đương nhiên Cao gia hy vọng rút củi dưới mặt đáy nồi.”Bắt gặp ánh mắt vẫn sầm uất và hoảng sợ của Uông Trữ Hạ, thư ký kết Trần Hiên thở lâu năm bất lực, nói sự thật, “Mục tổng đã chia ly với Cao tè thư cùng đuổi cô ta ngoài Mục gia.”Uông Trữ Hạ bị sốc. Cô mở to mắt, nhớ tới sự việc Mục Anh Húc kiến nghị cô dọn về Mục gia trước khi sang nước S. Cô vẫn tưởng là trò đùa, hóa ra anh đã lau chùi và vệ sinh sạch đang rồi mới đưa ra đề nghị.Bây giờ cô hiểu do sao Cao Trữ Mộc như kẻ điên xông vào biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang cũ để giết cô.“Cao Trữ Mộc vốn lợi dụng sự nỗ lực này nhằm trả thù. Cao gia nghĩ việc xong xuôi sản xuất cùng trì hoãn thời hạn ship hàng sẽ khiến cho Mục thị khốn đốn. Tuy nhiên họ quá coi thường Mục tổng của của bọn chúng ta.”Thư ký Trần Hiên nói với giọng đắc thẳng.“Mục tổng tự lâu đã không hài lòng cùng với thành phẩm vì Cao gia sản xuất nhưng do nể khía cạnh Cao tè thư phải chưa dứt hợp đồng. Ngài ấy đã thi công một xí nghiệp khác, kế hoạch là cung ứng đợt mặt hàng tiếp theo. Hiện giờ chỉ đề xuất đẩy nhanh tiến độ.”Uông Trữ Hạ thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy như mong muốn vì Mục Anh Húc đã sẵn sàng trước, còn nếu không việc chậm trễ thời gian giao hàng sẽ tác động đến đáng tin tưởng của Mục thị.Nghĩ đến quan hệ của Mục Anh Húc cùng Cao Trữ Mộc, cô ngập dứt hỏi.“Cao tè thư và Mục tổng không hẳn đã mặt nhau bố năm tốt nhất có thể sao? Anh biết nguyên nhân họ chia ly không?”Trần Hiên liếc đôi mắt về cửa nhà vẫn đóng kín sau sườn lưng Uông Trữ Hạ, thầm nghĩ tại sao ông chủ có tài của hắn lại chậm quá trình bắt người vào tay cầm cố này. Trằn Hiên quyết định giúp ông chủ.“Chuyện giữa Mục tổng cùng Cao đái thư khôn cùng phức tạp. Nhưng điều đó không quan trọng, vì lúc này hai người quả thực đã phân chia tay, không còn liên quan mang đến nhau.”Uông Trữ Hạ trầm tiếng nói “Ồ” một giờ rồi cúi đầu, lừng khừng đang nghĩ về gì.Thư ký kết Trần Hiên lo lắng sốt ruột trước thái độ không biết của cô, không nhịn được kể nhở. “Uông Trữ Hạ, đây là thời cơ của cô!”“Hả???” Uông Trữ Hạ ngơ ngác thiếu hiểu biết ý tứ trong tiếng nói của nai lưng Hiên. Chỉ thấy hắn ta mỉm cười túng bấn hiểm, ánh mắt gian xảo nhìn cô.“Tôi tin cậy cô sẽ có tác dụng được.”Nói xong, thư ký kết Trần Hiên tách đi, còn lại một láng lưng cao siêu khó dò.Vào dịp này, cửa ngõ văn phòng đùng một phát bị đẩy ra, Uông Trữ Hạ không tránh kịp yêu cầu ngã dúi xuống đất.Mục Anh Húc cau mày quan sát Uông Trữ Hạ đang chống tay quỳ bên trên đất, tò mò và hiếu kỳ hỏi. “Em làm cái gi ở đây?”“Tôi..” Uông Trữ Hạ ko thể nói đến Trần Hiên, bởi vậy cô loay hoay kiếm tìm cớ, sau cùng mím môi ko nói nổi giải thuật thích.Khuôn mặt đỏ bừng hổ hang của cô khiến cho anh gọi lầm. Anh nghĩ kiên cố cô vừa xuống máy bay, chưa được nghỉ ngơi, đã đi vào công ty nên hiện thời kiệt sức, ko đi được.Vừa đau lòng vừa tức giận, Mục Anh Húc lạnh lùng ra lệnh. “Hôm nay làm sắp tới thôi. Em về nghỉ ngơi đi! Đừng lảng vảng trước mặt tôi với cỗ dạng yếu ớt ớt này.”Ý định lúc đầu của mộ Anh Húc là nhằm Uông Trữ Hạ nghỉ ngơi, nhưng mà Uông Trữ Hạ đang hiểu không nên ý của anh. Giọng cô không vui. “Chưa hết giờ làm..”Lời nói chưa hết đã biết thành anh kéo khung hình lên khỏi đất, ánh nhìn hung ác chiếu trực tiếp vào cô. “Ở bên dưới sàn đơn vị không thấy lạnh hả? hiện thời em dám gượng nhẹ lời cấp trên?”Hương vị đàn ông xen lẫn hương thơm thuốc lá phả vào trong mũi, tim Uông Trữ Hạ nhoáng thắt lại khi cơ thể hai người gần gần kề nhau.Cô cắn chặt môi dưới, chịu đựng nỗi bất bình trong lòng, lạnh nhạt nói. “Là tôi không tốt, không nên xen vào các bước của anh. Tôi sẽ biến mất trước đôi mắt anh!”Nhìn bóng lưng bị tổn hại và cô đơn của Uông Trữ Hạ, Mục Anh Húc mong mỏi đuổi theo giải thích, nhưng sau cùng chỉ im thin thít đứng nhìn. Một vài việc, một số lời nói, hiện nay không phải là thời điểm thích hợp, anh đề xuất chịu đựng.Ngay sau thời điểm Uông Trữ Hạ về nước, Ôn chũm cũng chóng vánh đuổi theo trở lại. Vừa qua cửa an ninh, hắn bắt gặp Lư Hàn Tuyết đứng chỗ đông người vẫy tay nhiệt tình.Ôn Thế cách tới, quá bất ngờ hỏi. “Làm sao cô biết tôi về nước mà xuất hiện ở đây?”“Có lẽ chúng ta tâm ý tương thông.” lưu giữ Hàn Tuyết cười cợt khúc khích, thú nhận. “Thực ra là dì nói với tôi thời hạn anh xuống sản phẩm công nghệ bay.”Ôn cầm cố châm biếm. “Đúng là người mẹ tôi luôn kiểm soát điều hành mọi hành động của người con này.”Lư Hàn Tuyết chú ý khuôn mặt bực bội của hắn, vỗ cánh tay an ủi. “Được rồi, lên xe cộ đi. Dì bảo tôi với anh về nhà buổi tối nay, cùng ăn bữa cơm trắng gia đình. Tôi đã ngỏ lời từ chối, tuy nhiên dì quá thân thiện nên đành đồng ý. Anh không phiền phối hợp với tôi chứ?”“Xe cô đỗ ngơi nghỉ đâu? Lên xe trước rồi nói chuyện.” Ôn cố kỉnh không trả lời, hững hờ đi trước.Lần này Ôn nắm trở về từ bỏ nước S, Lư Hàn Tuyết luôn luôn cảm thấy hắn không giống thường. Một không khí trong xe căng thẳng, cô mấy lần ao ước hỏi chuyện tuy thế lại nuốt xuống, trong tim cô khôn cùng bất an.Cuối cùng cô cũng là tín đồ hết kiên trì trước. “Anh bao gồm chuyện gì mong muốn nói cùng với em?”Câu hỏi của cô cho Ôn thế thêm can đảm, hắn trực tiếp thắn. “Lư đái thư, tôi xin lỗi! chúng ta chấm hoàn thành hợp tán thành nhân đi.”Lư Hàn Tuyết căng mắt ngạc nhiên, chiếm vô lăng, xay Ôn Thể đánh xe vào lề đường. Bánh xe ma tiếp giáp về phía trước, đâm to gan lên vỉa hè khiến khung hình hai tín đồ thoáng xóc nảy lên khỏi ghế.Ôn Thế bồn chồn quát lên. “Cô ao ước chết hả?”Đáp lại cơn tức của hắn vẻ yên tâm của Lư Hàn Tuyết, cô hỏi ngược lại. “Tại sao?”“Lư tiểu thư, cô là một cô nàng tốt, tôi không thể tiêu tốn lãng phí tuổi xuân và thời gian của cô. Mặc dù sao bọn họ cũng chỉ với giả tạo, giả đã không lúc nào trở thành thật”Hợp tán thành nhân cũng đã ký, bây chừ nghĩ lại hắn càng ăn năn hận. Lư Hàn Tuyết mặc dù sao cũng là con gái, thời gian lãng phí mặt hắn thừa nhiều, cô không cần bị liên lụy vị chuyện của hắn.Lư Hàn Tuyết nhảy cười trước tấm thẻ tín đồ tốt, cô cảm xúc người bọn ông trước mặt thú vị hơn cô tưởng.“Ôn Thế, anh vẫn nói hồ hết lời ngớ ngẩn.”Hắn sửng sốt chú ý cô ko hiểu.“Hợp đồng là cùng ký, chưa phải anh ham mê hủy là hoàn toàn có thể đơn phương hủy. Mặc dù sao cũng tương quan danh dự của em, hãy để em là người chủ sở hữu động nói ra.”Đối khía cạnh với lời phàn nàn của Lư Hàn Tuyết, Ôn cầm cắn rứt lương tâm, lẳng lặng khởi cồn xe.“Này, anh quý phái nước S cuối cùng vì việc gì? bởi vì Uông Trữ Hạ?” Lư Hàn Tuyết vẫn ko nén được tò mò.Ôn cố gắng không đáp lời, tập trung lái xe. Lư Hàn Tuyết không vứt cuộc. “Anh đề nghị nói sơ qua thực trạng với em, bọn họ cùng một đội.”Ôn cầm cố liếc quan sát cô qua kính chiếu hậu, không thấy ác ý xung quanh Lư Hàn Tuyết, thư thả nhạt đề cập lại chuyện đã xảy ra với Uông Trữ Hạ.Hai người quay trở lại Ôn gia, vừa lấn sân vào đã nghe Ôn phu nhân nghiêm nghị nói.“Con còn biết trở về?”Ôn núm xoay người muốn rời đi, bị Lư Hàn Tuyết kéo cho ngồi ở bên cạnh Ôn phu nhân. Lư Hàn Tuyết nháy đôi mắt với anh ra hiệu.Hắn nghi ngại nhìn cô cười cợt nói mang lòng.“Dì, là con bảo A núm sang nước S, không phải tại anh ấy đâu.”“Con bảo nó đi?” Bà Ôn sửng sốt, nghi hoặc nhìn hai người, giọng nói trách cứ. “Đó là nữ giới cũ của A Thế, nhỏ không ghen tuông sao? Cô ả là một số loại rắn rết quấn người, con không nên nhẹ dạ d bị lừa dối.”Nghe bà Ôn lăng nhục Uông Trữ Hạ, bàn tay Ôn cố kỉnh siết lại, có xu hướng nổi giận. Lư Hàn Tuyết vội lấp tay lên tay hắn, vỗ dịu trấn an. Cô cười cợt khúc khích.“Con bao gồm ghen chứ. Tuy vậy con cũng tương đối dễ mềm lòng. Nghe nói cô ta phải nhập viện cấp cho cứu, chuyện tương quan tính mạng, bé cũng phải gật đầu đồng ý thôi.”Lư Hàn Tuyết lại rung lắc tay bà Ôn, mỉm cười nũng nịu. “Dì à, dù sao cô ta cũng từng sinh sống trong đơn vị A Thế, anh ấy không nên tuyệt tình đến mức không tới thăm, buộc phải không?”Lời đối chiếu của Lư Hàn Tuyết vừa lòng lý, cơn giận trong lòng bà Ôn nguôi ngoai phần nào, nhưng góc nhìn đối cùng với Ôn nạm vẫn không hài lòng.“Nghe đồn cô ta đã quay về đây, chứng tỏ cô ta chưa bị tiêu diệt được. Những việc thăm hỏi tặng quà nên dừng lại. Rất tốt những ngày sắp tới, nhỏ hãy thường bù đến A Tuyết. A Tuyết mới là bạn gái của con.”Ôn vắt không đáp lời, cúi đầu, trù trừ có nghe lọt lời chỉ bảo dò của bà Ôn giỏi không.Vẫn là Lư Hàn Tuyết khôn khéo, hào sảng nói. “Dì ơi, con không sao, thông thường dì với Ôn gia đối xử tốt nhất có thể với con.”“Con và đúng là hiểu chuyện, dì hết sức an tâm.” Bà Ôn cười cợt hài lòng, di động cầm tay cô ân cần nói. “Dì sẽ đề cập chuyện đính hôn với bố mẹ con.”“Đính hôn?” Ôn ráng và Lư Hàn Tuyết đồng thanh đơ mình hỏi.Bà Ôn đọc nhầm thái độ của nhị người, bật cười vui vẻ. “Trông hai đứa kích đụng vui vẻ không kìa. Tình yêu đã tiến đến giai đoạn này rồi, đính hôn cũng chỉ với chuyện sau trước thôi.”Lư Hàn Tuyết khóe miệng giật giật. Vui vẻ? Họ mọi sợ chết khiếp.Cô còn chưa kịp nói thì Ôn vắt đã nghiêm nghị bội phản đối “Chúng con sẽ không đính hôn!”“Con đang nói cái gì vậy ?” Bà Ôn đập bàn đứng dậy, giọng vừa lo ngại vừa giận dữ. “Không đính ước thì con định làm cho lỡ dở A Tuyết đến khi nào? tại sao không gắn hôn? có phải bé vẫn chưa quên Uông Trữ Hạ không?”“Mẹ chớ lôi Hạ Hạ vào. Bài toán đính hôn là chuyện của con, tự con sẽ quyết định.”“Không buộc phải vì loại thiếu phụ đấy thì vì chưng ai? Uông Trữ Hạ đã mang đến con nạp năng lượng bùa mê thuốc lú gì mà bé cứng đầu cứng cổ cố này?” Bà Ôn quát mắng mắng, đổ hết trọng trách lên đầu Uông Trữ Hạ.Lư Hàn Tuyết nôn nả dìu bà Ôn ngồi xuống ghế, rót cốc trà mới dâng lên. Cô chậm chạp nói. “Dì à, là bé chưa mong muốn đính hôn.”Bà Ôn vừa uống ngừng ngụm trà hạ hỏa, suýt nữa phun ra bởi kinh ngạc. Ôn chũm cau mày nghi ngại nhìn cô, thiếu hiểu biết tại sao cô lại dữ thế chủ động nói như vậy.Lư Hàn Tuyết thư thả nói dưới hai hai con mắt nhìn cô chằm chằm. “Dì à, nhỏ còn nhỏ. Bé chưa mong mỏi kết hôn bây giờ. Bố mẹ con ko thể quyết định thay con được, A nuốm hiểu yêu cầu rất kính trọng ý nguyện của con.”

Bạn đang xem: Hành trình phục hôn của mục tổng

Tác mang Cao Hâm Bằng - bạn đang đọc truyện hành trình Phục Hôn Của Mục Tổng của người sáng tác Cao Hâm Bằng. Bị chị gái nghiền gả thay, Cao Trữ Tịch với theo mối tình solo phương thì thầm lặng, kết bạn với Mục Anh Húc.Luôn nghĩ bạn dạng thân bị lừa dối, Mục Anh Húc kết duyên với Cao Trữ Tịch bằng thứ cảm xúc căm ghét xem thường.Một tổng tài thờ ơ tàn nhẫn, một cô gái thiện lương nhu mỳ, hôn nhân của nhị người ngừng khi chị gái Cao Trữ Mộc trở lại đòi lại tình yêu.Nếu thương mến truyện ngôn tình, các bạn đừng bỏ lỡ Tổng Tài Cuồng vợ hoặc Đừng Buông Tay Anh
Tim
Truyen thân mời chúng ta đọc tiếp


*
1
lượt theo dõi
Theo dõi truyện
*

Trạng thái: Full


Xem thêm: Mạng hỏa hợp với mệnh gì ? khắc mệnh gì trong công danh, tình duyên

*
Báo cáo truyện
*

Bạn đang đọc truyện phụ thân Dượng của người sáng tác Tứ Khuyết Nhất. Trích đoạn:Lần thứ nhất An Dịch nhìn thấy Chu Hậu Đông, cô ngay tắp lự biết cậu nhỏ của người lũ ông này vô cùng lớn.Khi đó An Dịch vừa mới phi vào tuổi dậy thì, mười tía tuổi và đúng là độ tuổi ngây thơ đối với tình dục, đái thuyết ngôn tình đang thịnh hành vừa thời gian bù đắp vào lỗ hổng nhỏ tuổi của nàng sinh đối với tình dục, tè thuyết đứng đắn lúc nào cũng biến thành viết một vài đoạn ngắn không đứng đắn, nhiều nhất chủ yếu là biểu đạt nhân vật nam chính, chẳng hạn như là mũi.An Dịch biết chiếc mũi có thể tượng trưng mang lại kích cỡ bộ phận sinh dục của người bọn ông là từ một quyển đái thuyết tên là tía dượng, cuốn tè thuyết này không hề nhỏ mật mà làm cho bố dượng yêu phụ nữ riêng, tình yêu bởi vậy đã vi phạm luật luân lý đạo đức với đã đi quá quý giá quan hầu hết lúc bấy giờ, vì vậy cuốn đái thuyết này mới vừa được đưa ra thị phần liền bị cấm, An Dịch cũng chỉ vô tình mới sắm được.Nếu mếm mộ truyện ngôn tình, các bạn có thể tham khảo thêm Có chết Cũng không Ly Hôn hoặc hotgirl Yêu Kiều Năm 70Thân mời cdsptphcm.edu.vn
*

Thể loại: Ngôn tình hiện tại đại, đô thị, HEĐộ dài: 36 chương Converter : ngocquynh520Editor:Mẹ Bầu + sani94 Betaer: Mẹ Bầu
Trong toàn bộ các môi trường đều sở hữu những quy tắc ngầm, cũng tương tự muốn đã có được nơi làm chân chisnhh thì mình buộc phải đánhh đổi gần như thử. Như người vợ chính chỉ nên một cô nàng bình thường, một phóng viên báo chí thực tập trong Đài Truyền hình, một bạn con riêng ko được phụ vương mình thừa nhận. May mắn, cô được nam nhi của bạn anh cùng phụ thân khác mẹ với mình trợ giúp nên cuộc sống đời thường cũng nhất thời ổn.Anh là tổng giám đốc Đài tivi cao cao tại thượng, đẹp nhất trai, tài giỏi, là niềm ao ước của bao cô bé trẻ.Ngẫu nhiên có một lần lúc cô đi làm về muộn chạm mặt phải đàn lưu manh, anh đã đóng trọn vai trò hero cứu người đẹp cứu cô ra khỏi cảnh ngộ nguy hiểm.Cũng trường đoản cú lần gặp mặt gỡ vô tình ấy, trái tim non trẻ của cô đã trở nên anh chiếm trọn.Cô không thích đánh mất bạn dạng thân nhằm trở thành phóng viên báo chí chính thức trong Đài Truyền hình, nhưng trước sự uy hà hiếp của lão chủ nhiệm phòng, vì không thích mình bị xua việc, cô sẽ tự nguyện tấn công đổi bạn dạng thân để trở thành fan tình kín đáo của anh. Cô kết thân với một cô bé cùng thao tác làm việc trong Đài Truyền hình, nhưng không ngờ, cô bạn nữ ấy lại là đối tượng người dùng mà anh sẽ tìm mọi cách để theo đuổi. Cô trở thành nô lệ của anh, thành công cụ để anh vạc tiết mỗi một khi anh tức giận, tuy vậy cô vẫn nên mỉm cười cợt vẻ không vấn đề gì cả cùng với người đồng bọn của mình.Cô được một nam giới trai xuất sắc ưu tú theo đuổi, nhưng lại cô không có cách làm sao đáp lại, do trái tim cô vẫn trao trọn đến người bầy ông bội nghĩa kia mất rồi. Cô có thai đứa con của anh, nhưng lại anh cho rằng cô vẫn dùng người con để níu kéo anh... Cô cần bỏ hay cần giữ lại đứa con này đây?*****************Đoạn trích 1:Người bầy ông say rượu, uống từng ngụm từng ngụm hết sạch cục bộ nước trong chén!"Cô là ai?" Người bầy ông đã tỉnh apple ra rất nhiều, ngửng đầu lên hỏi cô bé ở bên cạnh!"Tôi là một phóng viên nhỏ, a... " Cô khẩn trương chạy lại bàn trà, cầm tập tư liệu tới. "Chủ nhiệm của công ty chúng tôi bảo tôi sở hữu tập tài liệu này lên cho tổng giám đốc ký tên!"Tưởng Vũ Hàng, tổng giám đốc trẻ tuổi của MBS thốt nhiên kích động, lảo hòn đảo đứng lên, một tay bao phủ lấy lấy cô phóng viên nhỏ dại kia!"Tổng giám đốc..." quan Tĩnh sợ đến mức kêu to, thất ghê đẩy cánh tay hệt như sắt của anh ra!Thật tuyệt, dáng tín đồ rất đẹp, eo khôn xiết nhỏ, ngực vô cùng nở nang... Cánh tay tráng khiếu nại đụng đụng vào địa điểm ngực. Thiệt là lớn... Căng đầy... Mượt mại, cảm giác sờ vào thật thích... Ngay tức tự khắc đã lôi cuốn dục vọng bọn ông của anh nổi lên! Bàn tay to của anh ấy không né nể gì nữa, một tay tìm mẫm ở khu vực ngực của cô, một tay đi tới địa điểm giữa nhì cánh hoa của cô!"Tổng giám đốc, anh buông tôi ra, tôi chỉ là fan mang tài liệu đến cho anh...!"Tưởng Vũ hàng áp má vào mặt tai cô nỉ non: "Tôi say đắm cô! Cô hết sức đẹp, dáng bạn vừa vặn, chính xác là loại body tôi yêu thương thích! hiện nay cô mang lại tôi... Tôi rất hy vọng, cô mong gì... Tôi sẽ cho cô... được không?""Không..." mong cô sử dụng thân thể để trao đổi quá trình ư? Cô ko cần, chẳng đáng!Nụ hôn của anh ấy vẫn áp sát, bàn tay to lớn của anh thuận lợi vuốt ve trên tín đồ cô, song môi cực nóng không chấm dứt dao cồn ở trên cổ cô. "Xin cô đấy, chớ cự giỏi tôi... được không? Tôi đã bị cự tuyệt... Bị cự tuyệt mang lại mức không còn đủ lạc quan nữa rồi! nếu như cô lại cự giỏi tôi nữa, tôi nghĩ về tôi đang khóc mất... Thiệt đấy!"************************Đoạn trích 2:Quan Tĩnh vừa xuất hiện phòng, từ phía bên trong căn chống tối đen vang lên một giọng nói đầy châm biếm của đàn ông: “Khá lắm, không ngờ cuộc sống về đêm của cô ý lại muôn color muôn vẻ như vậy!"Cô chạy cấp tốc tới bật công tắc nguồn đèn, khi chú ý thấy fan mà bản thân ngày lưu giữ đêm ý muốn thật sự xuất hiện trong phòng của mình, cô hưng phấn đến mức phát ra tiếng nức nở: "Không buộc phải là anh nói sẽ không tới kia sao? Chẳng phải là anh không phải em nữa sao?" nhị tay cô bưng kín lấy miệng, nước đôi mắt cũng lập tức đã ươn ướt bàn tay mình!Nhìn thấy cô kích rượu cồn như vậy, cũng ngần ngừ vì sao, vốn dĩ anh nghĩ sẽ hung hăng ép hỏi cô, chất vấn cô một trận, vậy nhưng mà cơn khó chịu trong fan anh nhất thời giảm phân nửa!"Có phải cô đã cầu gì tôi không phải cô nữa hay không? chính vì cô đang có bạn mới để vui vẻ rồi cơ mà?"Không biết anh có chú ý tới ngữ điệu trong khẩu ca của anh gồm nồng đậm vị chua tốt không,!******************Đoạn trích 3:Ở bên trong phòng tuyến đường cảnh giới, quan lại Tĩnh bắt gặp Tưởng Vũ sản phẩm đi giầy Tây đang núm micro!Nhìn thấy góc nhìn kiên nghị không sợ nguy hại của anh, cô không cho là ngợi gì nhiều, cứ cầm cố xông trực tiếp vào trong khu vực bảo vệ." Vũ Hàng... " sự lo ngại của cô không lời nào gồm thể mô tả hết được, nước mắt rơi lã chã!"Quan Tĩnh, sao em lại tới đây? nơi này nguy nan lắm, em mau đi ra ngoài đi!" Tưởng Vũ mặt hàng tắt micro, tiến cho phía trước ngăn không khiến cho cô tới gần khu vực nguy hiểm!"Vũ Hàng, chớ mà..." quan lại Tĩnh vừa khóc vừa nhấp lên xuống đầu, cô không muốn anh bị nguy hiểm, dù chỉ với chút xíu. Cô giật mang micro của anh: "Để em đến phỏng vấn cho, em là phóng viên chuyên nghiệp, em biết đưa ra tin gì mới có thể thu hút được ánh mắt của khán giả, em biết chất vấn điều gì bắt đầu là đặc biệt quan trọng nhất!"Tưởng Vũ sản phẩm không buông tay."Anh cũng đã có lần được học tập về truyền thông, cũng có thẻ phóng viên, không dừng lại ở đó thành tích còn hết sức xuất sắc. Em hãy tin anh, nhất thiết anh sẽ tích lũy được tin tức siêu tốt!""Không, nhằm em!""Không được, em là thiếu nữ có thai! Em lại còn là một mẹ của viên cưng của anh ý nữa... Tĩnh Tĩnh, hãy quan tâm bản thân em và bé của chúng ta cho giỏi nhé!" Tưởng Vũ Hàng giữ lại hai mồi nhử vai cô, khuyên nhủ lại rất nhiều lời thực tình thắm thiết: "Ngàn vạn đừng khóc, anh sẽ không còn sao đâu!""Nhưng... Khôn xiết nguy hiểm!" Cô chú ý về phía từ thời điểm cách đó không xa, chỗ có những nhân viên vẫn lội vào trong mặt đường ống dưới nước nhằm kiểm tra! lúc này cũng chưa rõ bom được chôn ở địa điểm nào, ngộ nhỡ không cẩn trọng mà giẫm phải một chiếc thì...Thảm cảnh ra mắt sau đó... Cô hoàn toàn không dám nghĩ tiếp!"Tĩnh Tĩnh, anh thiệt sự yêu em, xin em hãy tin anh!"...