Trích: Trong Vòng Sinh Diệt- Những bài Thuyết Giảng Về Vô thường xuyên Và chấm dứt Nỗi Khổ; tín đồ dịch: Tuyết Hồng & Khôi Nguyên; NXB. Hồng Đức


Sau khi xuất gia bước vào Phật môn, tôi ban đầu tu hành, nghiên cứu và rồi tu hành, và niềm tin đến. Tôi xem xét về cuộc đời của rất nhiều sinh thiết bị trên chũm giới. Hình như nó rất bi thiết thảm với đáng tiếc. Đáng tiếc vị cái gì? tất cả những người phong lưu sẽ chết đi và để lại mọi ngôi bên to đẹp, để lại bạn hữu con cháu tranh giành khu đất đai. Khi tôi thấy được những chuyện vì vậy xảy ra, nó ghi sâu vào trong tim tôi. Điều này khiến cho tôi nhớ tiếc thương cho tất cả những người giàu cùng cả những người nghèo, kẻ thượng trí cùng fan hạ ngu giống hệt – mọi người trong quả đât này những đi chung một cái thuyền.

Bạn đang xem: Câu chuyện về một con cá

Suy ngẫm về tử vong của mình, về điều kiện của thế giới và cuộc đời của rất nhiều sinh vật bao gồm tri giác, sẽ mang đến thái độ thơ ơ và hờ hững với hồ hết thứ. Dharma tạo nên những cảm hứng này để đậy đầy trái tim, giác ngộ tôi. Dù có chạm mặt tình huống gì tôi vẫn tỉnh táo khuyết và cảnh giác, tức thị tôi đang ban đầu có một số trong những hiểu hiết về Dharma. Trung khu tôi được rọi sáng, cùng tôi dấn ra không ít thứ. Tôi thử khám phá niềm hạnh phúc, thực sự chấp nhận và nụ cười trong bí quyết sống của tôi.

Nói đối kháng giản, tôi thấy bản thân khác với mọi người. Tôi là người đàn ông bình thường, tuy thế tôi có thể sống cuộc đời đơn bạc tình của một bên sư trong rừng. Tôi không có gì tiếc nuối hay mất non cả. Khi tôi nhìn thấy những người dân khác cùng phần nhiều âu lo trằn tục của họ, tôi nghĩ về đó bắt đầu thực sự là xứng đáng tiếc. Tôi đã có được niềm tin và tín cẩn thật sự trên tuyến đường tu hành nhưng tôi vẫn chọn, và niềm tin này đã động viên tôi hướng thẳng đến hiện nay tại.

*
Bây giờ, ở tương đối nhiều nơi, tuyến phố của Phật, những bài giảng kinh tuyệt diệu và trực tiếp đã lí giải mọi người sống thành thật cùng ngay thẳng, tất cả lòng yêu thương lẫn nhau, vốn ngoài ra đã tấn công mất, gắng vào đó là những dằn vặt và đau khổ. Con tín đồ ở phần lớn nơi những đã gồm những nỗ lực to mập cho cuộc đời mình, nhưng toàn bộ những gì họ có tác dụng là đưa về khổ nhức và trở ngại cho chính bạn dạng thân mình. Phật dạy dỗ trong cuộc sống này chúng ta có thể tư lợi hay tạo lợi ích cho người khác, cũng như ích lợi cơ phiên bản về vai trung phong linh. Bọn họ nên làm cho vậy ngay bây giờ, trong hiện nay tại. Bọn họ nên tìm kiếm kiếm những kỹ năng sẽ giúp họ làm được như vậy, sống tốt cuộc đời của mình, sử dụng tốt mọi nguồn, thao tác siêng năng theo phong cách sống đúng đắn. Suy xét về cuộc đời thiền, họ đã chọn con phố sống này, tu hành trong thanh tịnh và đối chọi bạc, phát triển một thái độ luôn thờ ơ về đông đảo thiếu sót của nắm giới, công việc tu hành của họ sẽ tiến triển. Luôn suy tư về những nhân tố của tu hành, sẽ rất phấn khích. Gần như sợi tóc dựng đứng cả lên. Đó là cảm giác hân hoan khi ngẫm nghĩ về kiểu cách sống của bọn chúng ta, so sánh cuộc sống của bọn họ trước đây với bây giờ.

Vài năm trước đây, lúc còn là 1 trong những nhà sư trẻ, tôi từng giảng kinh cho một nhà hiền lành triết nghe. Ông là fan tục gia hay đến đây nhằm thiền và tuân theo tám giới khí cụ vào phần nhiều ngày tăng thêm sự âm lịch một trong những năm đầu của miếu Wat Pah Pong, dẫu vậy ông vẫn đi câu cá. Tôi cố gắng giảng mang lại ông ta đọc sâu hơn dẫu vậy không thế giải quyết và xử lý vấn đề này. Ông nói bản thân không giết cá; chúng chỉ 1-1 thuần cho nuốt lưỡi câu của ông thôi.

Tôi liên tiếp giảng giải cho đến khi ông thấy tương đối ngượng ngùng. Ông xấu hổ về vấn đề đi câu cá, cơ mà vẫn liên tục làm như vậy. Rồi nhận thức sự đổi khác của ông. Ông bỏ lưỡi câu xuống nước cùng tuyên bố: “Bất cứ nhỏ cá nào đã đi vào số chết, hãy đến cắn lưỡi câu của ta. Giả dụ vẫn không đến số chết, thì đừng lại gần lưỡi câu”, Ông đã chuyển đổi lời bào chữa của bản thân nhưng những bé cá vẫn đến cắm câu. Cuối cùng, ông bước đầu quan tiếp giáp chúng, miệng cá bị mắc vào lưỡi câu, với ông cảm thấy gồm chút tội nghiệp. Tuy thế ông vẫn chưa thể hạ quyết tâm: “À, tôi đã bảo bọn chúng đừng cắn câu nếu không tới số chết mà; mình rất có thể làm được gì nếu bọn chúng vẫn đến nạp năng lượng mồi?”, và rồi ông nghĩ: “Nhưng chúng vì mình mà lại chết!”. Ông quay về và từ đó cuối cùng ông không hề đi câu cá nữa.

Rồi đến những con ếch. Ông ko thể chấm dứt chuyện bắt ếch nhằm giết thịt. Tôi nói với ông: “Đừng làm vậy! Hãy quan lại sát thật kỹ chúng. Ví như ông quan yếu không giết thịt chúng, thì trước tiên hãy nhìn chúng trước đã”. Rồi ông bắt một nhỏ ếch và ban đầu quan ngay cạnh nó. Ông nhìn vào mắt, mắt, chân nó. “Ôi trời ơi, nhìn nó giống con tôi quá! Nó gồm tay cùng chân. Nó đang mở mắt. Nó đang quan sát tôi”. Cùng ông thấy nhức lòng. Tuy nhiên ông vẫn giết thịt chúng. Ông để ý nhìn từng con ếch như vậy, rồi có tác dụng thịt chúng, cảm thấy mình đang có tác dụng chuyện ác. Vk ông hối thúc ông, bà nói cả nhà sẽ không có gì ăn uống nếu ông không chịu đựng giết chúng.

Cuối thuộc ông cấp thiết chịu đựng được nữa. Ông vẫn bắt nhưng không hề bẻ chân những bé ếch như trước đây nữa. Mà lại ông vẫn thiết yếu thả chúng đi. “Mình chỉ chăm sóc chúng, cho việc đó ăn. Mình chỉ nuôi bọn chúng thôi. Giả dụ có tín đồ nào khác bắt được chúng, thì mình đắn đo gì hết”. Nhưng dĩ nhiên là ông biết. Những người dân khác đã giết ếch để gia công thịt. Sau 1 thời gian, ông đã rất có thể thừa nhấn điều này. “Dù gì thì mình đã và đang bớt được một nửa sát nghiệp rồi. Những người khác làm thịt chúng, còn mình thì không”.

Điều này bước đầu làm ông phân phát điên lên, dẫu vậy ông vẫn quan yếu thả chúng đi. Ông nhằm những con ếch vào nhà. Ông không thể bẻ chân ếch nữa, mà lại người vk lại có tác dụng chuyện này. “Đó là lỗi của mình. Cho dù mình không làm, thì do mình mà lại bà ấy buộc phải làm như vậy”. Sau cùng ông thả chúng đi hết. Nhưng vợ ông phàn nàn: “Chúng ta sẽ sống thế nào đây. đem gì mà ăn uống hả?”.

Ông đích thực bị kẹt cứng. Khi ông cho chùa, tôi giảng cho ông nghe cần làm đầy đủ gì. Khi ông về bên nhà, vk ông lên lớp ông bắt buộc làm như thế nào. Tôi nói ông đừng làm như vậy nữa, nhưng bà xã ông ân hận thúc ông nên tiếp tục. đề nghị làm gì? Ông nghĩ thật là thừa khổ sở. Sinh ra trong quả đât này, chúng ta phải chịu khổ như vậy.

*

Cuối cùng, vợ ông cũng bắt buộc từ bỏ câu hỏi này. Yêu cầu họ không còn hỗ trợ thịt ếch nữa. Ông ra đồng làm cho việc, chăn trâu. Rồi ông tất cả thói quen thuộc phóng sinh cá với ếch. Khi thấy cá bị mắc vào lưới, ông vẫn thả chúng đi. Một ngày nọ, sau khoản thời gian làm đồng, ông đến nhà ông chúng ta hàng xóm để uống nước. Không người nào ở nhà dẫu vậy ông nghe thấy âm nhạc cái gì đấy đang cục cựa. Ông khôn xiết lúng túng, nhưng ở đầu cuối ông biết sẽ là gì: gồm mấy nhỏ ếch đang bị nhốt vào chậu và chúng hy vọng thoát ra. Ông nhìn bao phủ để bảo vệ không gồm ai xung quanh nhà hết, và rồi ông thả bọn chúng ra.

Một lúc sau, vợ của người tiêu dùng ông về đơn vị để chuẩn bị bữa tối. Cô mở nắp chậu ra với thấy những bé ếch đã biến mất. Cô suy nghĩ xem đã có chuyện gì xảy ra. “Chính là dòng ông nhân hậu đó”.

Vợ tín đồ hàng xóm nuốm bắt đến được một bé ếch về làm món ếch xào sả ớt cùng bảo ông chồng mời ông sinh sống lại nạp năng lượng cơm. Khi ông chuyển tay ra chan nước xốt vào chén bát cơm, cô duy trì tay ông lại cùng nói: “Này! người nhân hậu! Ông không nên ăn trang bị này! Ếch xào sả ớt đó!”.

Thật là quá đáng! Đời có vô số khổ đau, ta chỉ sinh sống để nỗ lực nuôi bản thân bản thân thôi. Suy nghĩ về điều này, ông không thấy được con phố nào để thoát ra. Ông đã già rồi, đề nghị ông quyết định xuất gia.

Ông xuất gia tại ngôi chùa địa phương, cùng sau nghi lễ, ông hỏi sư phụ ông đề xuất làm gì. Sư phụ nói với ông: “Nếu thực sự mong mỏi đi tu, con đề xuất tập thiền. Đi search một sư phụ dạy dỗ thiền đi; đừng mang lại gần phần đa ngôi nhà”. Ông vẫn hiểu và quyết định tuân theo như vậy. Ông ngủ một đêm trong chùa và sáng sau ông xắn tay lên hỏi đa số người hoàn toàn có thể đi đâu để tìm kiếm được Ajahn Tongrat, một trong những người thầy nổi tiếng lúc bấy giờ.

Ông với theo chén bát đựng đồ ba thí cùng đi lang thang, một nhà sư mới vẫn chưa biết cách mặc áo cà sa làm thế nào để cho chỉnh tề. Mà lại ông sẽ tìm gặp mặt được Ajahn Tongrat.

“Hỡi thầy xứng đáng kính, con không thể mục đích gì trong cuộc sống này nữa. Con mong mỏi dâng thể xác và cuộc sống con mang đến thầy”.

Xem thêm: 10 Bài Hát Về An Toàn Giao Thông Hay Nhất Cho Thiếu Nhi, Lời Bài Hát Cô Dạy Bé Bài Học Giao Thông

Ajahn Tongrat trả lời: “Rất tốt! bé rất nhân hậu! Chút nữa là nhỏ không chạm chán được ta rồi! Ta đang định lên đường. Bắt buộc con hãy hành lễ và ngồi xuống đây”.

Nhà sự mới hỏi “Giờ nhỏ đã xuất gia, con cần làm gì?”.

Lúc đó họ sẽ ngôi dưới một nơi bắt đầu cây cổ thụ. Ajahn Tongrat chỉ vào gốc cây với nói: “Hãy có tác dụng cho bản thân con y hệt như gốc cây này. Đừng làm cái gi hết, chỉ việc làm mang lại mình giống hệt như một nơi bắt đầu cây”. Đó là phương pháp thầy dạy ông thiền.

Rồi Ajahn Tongrat tiếp tục lên đường, với nhà sự làm việc lại đó để suy ngẫm những lời nói của ông, “Ajahn dạy là mình cần làm cho bản thân y hệt như một gốc cây. Mình bắt buộc làm gì?”. Ông thường xuyên suy tư về điều này, dù là khi đi, ngồi tuyệt nằm xuống ngủ. Ông để ý đến làm sao để thứ nhất phải gồm một hạt giống, làm thế nào nó phệ thành một chiếc cây, cây lớn dần và già cỗi đi, rồi cuối cùng bị đốn xuống, còn lại một nơi bắt đầu cây. Hiện nay nó là một trong gốc cây, nó không thể mập lên được nữa, và quan trọng mọc ra sản phẩm công nghệ gì hết. Ông cứ bàn luận vấn đề này trong trái tim trí, coi đi xét lại, cho tới khi nó trở thành đề tài để thiền của ông. Ông mở rộng nó ra để áp dụng cho những thứ trong thế giới và rồi ông rất có thể đưa nó vào trong nội trọng điểm và vận dụng cho bạn dạng thân ông. “Sau một thời gian, tôi đã rất có thể giống như một gốc cây, một máy vô dụng”.

*

Nhận ra điều đó đã đưa về cho ông quyết tâm không hoàn tục. Khi ông đã đưa ra quyết định như vậy, thì sẽ không tồn tại cái gì hoàn toàn có thể ngăn cản ông.

Tất cả bọn họ đều chia sẻ điều khiếu nại này. Xin hãy suy xét về nó và thử vận dụng vào trong việc tu hành của bạn. Được hình thành là nhỏ người, họ sẽ gặp rất những khó khăn. Không chỉ là là khó khăn khăn cho đến lúc này, mà trong vị lai vẫn là khó khăn. Người trẻ trưởng thành và người trưởng thành và cứng cáp sẽ già đi, tín đồ già có khả năng sẽ bị bệnh và tín đồ bị dịch sẽ chết. Cứ liên tiếp như vậy, vòng luân hồi của đưa hoá không chấm dứt nghỉ đã không khi nào kết thúc. Yêu cầu Phật dạy bọn họ thiền.

Trong lúc thiền, họ phải tu samadhi, có nghĩa là làm cho trọng tâm trở nên yên bình và im bình. Giống như nước trong bồn; nếu họ cứ bỏ hết sản phẩm này mang lại thứ không giống vào trong nước với khuấy đụng nó lên, thì nước sẽ luôn vẩn đục. Ví như tâm luôn cho phép bọn họ suy suy nghĩ và lo lắng về đều thứ, thì chúng ta sẽ không bao giờ thấy được điều gì rõ ràng. Nhưng lại nếu bọn họ để nước tĩnh lặng thì bạn cũng có thể thấy được hồ hết thứ phản ảnh trong nó. Khi trung tâm yên với tĩnh, sự thông tuệ rất có thể nhìn thấy được rất nhiều thứ. Ánh sáng giác ngộ của thông tuệ sẽ vượt qua phần đa loại tia nắng khác.

Cá hồi Alaska gồm vòng đời tương đối thú vị. Bọn chúng được hình thành ở nước ngọt rồi thiên cư ra biển, kế tiếp lại trở về quê hương để đẻ trứng…

Đang xem: cuộc sống của một bé cá

Trứng cá hồi được đẻ tại những dòng suối nước ngọt thông thường ở nơi tất cả độ cao lớn. Trứng cải tiến và phát triển thành cá bột. Cá new nở lập cập phát triển thành cá con với đông đảo dải ngụy trang dọc. Cá nhỏ ở lại chiếc suối quê nhà 1 – 3 năm kia khi phát triển thành cá non. Khi đã thành cá non, chúng tập thích hợp lại thành bầy ngay tại cửa ngõ sông, suối sẵn sàng cho chuyến ra hải dương cùng nhau. Trong thời hạn này, cơ thể của chúng biến hóa để phù hợp ứng với nước biển. Cá hồi mới trưởng thành và cứng cáp sau đó tiến ra biển và dành vài năm lượn lờ bơi lội trong biển cả Bering với Vịnh Alaska. Khi đã trọn vẹn trưởng thành, chúng lại ngược về đúng khu vực được sinh ra, mê thích nghi lại với môi trường xung quanh nước ngọt nhằm gây giống với đẻ trứng.

Trứng

Cá hồi đẻ trứng vào tổ sỏi dưới đáy sông, mỗi bé cá hồi mái đẻ tự 3.000 – 7.000 trứng trong hai ngày. Ngay sau thời điểm trứng được thụ tinh, tế bào duy nhất bắt đầu chia đôi với nhân lên thành một đa tế bào động vật hoang dã có xương sống, có các cơ quan các thứ trong ruột và hệ thần kinh. Vài ba tuần lễ đầu, trứng rất mỏng, cho tới khi nhì mắt bước đầu thành hình, bọn chúng sẽ bớt nhạy cảm rộng với ánh nắng và tác động xung quanh. Trứng đề xuất nước đuối lạnh, tinh khiết, luôn luôn luôn tung xiết xung quanh màng trứng để cung ứng ôxy đến phôi vạc triển.

*

Cá bột (Alevin)

Khi mụn nhọt hồi sẵn sàng nở, cá hồi nhỏ sẽ chui ra bằng cách phá vỡ lẽ vỏ mượt của trứng, cất giữ noãn hoàng có chứa chất dinh dưỡng cung cấp năng lượng cần thiết như: protein, đường, sinh tố với khoáng chất… bên dưới cơ thể. Noãn hoàng đã mất đi khi cá con lớn hẳn ra.

*

Cá giống nhỏ tuổi bằng ngón tay (Fry)

Cá con bé bỏng xíu rời ra khỏi tổ sỏi, ban đầu bơi cùng nuôi dưỡng chính mình. Ở quy trình tiến độ này, chúng nổi lên trên mặt nước và đề xuất tự tìm kiếm thức ăn để tồn tại. Đồng thời cũng nên tránh các tổn thương tự các quân thù như: chim, côn trùng, những loài cá khác… bằng phương pháp ẩn bản thân dưới đông đảo tảng đá, những thảm thực vật.

*

Cá bé (Parr)

Sau vài ba tháng lúc cá giống nhỏ tăng trưởng, chúng cải cách và phát triển các sọc lớn phía hai bên thân cơ thể. Ở tiến độ này, bạn ta gọi chúng là cá hồi nhỏ (Parr). Parr có chiều dài khoảng chừng 14 – 16 cm. Mặc dù lớn hơn một chút nhưng mà cá hồi con vẫn buộc phải trốn kiêng kẻ thù. Parr sẽ tiếp tục tự search thức ăn từ là một – 3 thời gian trước khi thực sự lao vào vào đại đương.

*

Cá non (Smolt)

Ở thời khắc này, cá mất các sọc dọc trên cơ thể và chuyển sang color bạc. Bọn chúng hợp thành lũ ngay tại cửa ngõ sông, suối, điều chỉnh khung người sao đến thích nghi với cuộc sống nước mặn để bơi lội ra Thái tỉnh bình dương kiếm ăn và trở nên tân tiến thành cá hồi trưởng thành.

*

Cá trưởng thành (Adult)

Cá hồi trưởng thành dành 1 – 4 năm tập bơi trong hải dương và kiếm ăn khắp Vịnh Alaska và biển khơi Bering. Chúng tăng trưởng lên kích cỡ trưởng thành và cải tiến và phát triển những tín hiệu đặc biệt. Tiến độ này, cuộc hành trình trên đại đương rất dài và nguy hại khi thường xuyên bị hải cẩu, cá voi orca với ngư dân săn bắt. Sau khi bơi hơn 2 ngàn dặm mọi phía bắc tỉnh thái bình Dương, chúng quay trở với bé sông quê hương để đẻ trứng. Mặc dù nhiên, cũng có một số cá hồi chưa thực sự trưởng thành quay sẽ trở về vùng nước ngọt mau chóng hơn từ là một – hai năm so cùng với những nhỏ cá hồi thuộc lứa, người ta thường gọi chúng là Jacks hoặc Jennies.

*

Cá trưởng thành và cứng cáp sinh sản

Cá hồi trưởng thành và cứng cáp phải học phương pháp thích nghi lại với nước ngọt và ban đầu hành trình ngược cái để trở về nơi chúng được sinh ra. Thời khắc này, chúng kết thúc ăn với sống nhờ vào vào các chất phệ dữ trự trong cơ thể. Cuộc hành trình dài ngược cái là thách thức lớn khi buộc phải bơi qua các thác nước ghập ghềnh, tránh mắc lưới của ngư gia và cái bụng rỗng của không ít con gấu đói… Những bé cá hồi hoàn toàn có thể quay về bên được quê hương, đồng nghĩa với bài toán chúng đã thật sự cứng cáp về giới tính và sẵn sàng chuẩn bị cho bài toán để trứng. Ngay trong khi tìm về được cố gắng hương, việc trước tiên của cá hồi cái trưởng thành là tìm địa điểm thích nghi nhằm xây tổ. Các bước xây tổ thường mất cả ngày, con trống lúc nào thì cũng kè kè một mặt để tấn công đuổi cá khác lấn chiếm. Sau đó, con cháu đẻ trứng vào tổ, còn con đực trưởng thành sẽ thụ tinh và bảo vệ chúng cho tới tận khi cả hai thuộc chết. Cá nhỏ lớn lên, lập lại chu kỳ sinh trưởng mà ông cha chúng đã lập đi lập lại mấy triệu năm qua.

*

Có biết bao mẫu sông, làm thế nào cá hồi rất có thể nhận ra cái sông cũ để trở lại để trứng? gần đây, công ty sinh thứ học fan Mỹ, Hasler nêu ra thuyết mùi vị. Ông mang lại rằng, mỗi mẫu sông đều phải có một mùi vị riêng gây tuyệt vời mạnh đối với cá hồi con và khi phệ lên, bọn chúng theo dấu vết của không ít vị này để trở về địa điểm sinh. Dẫu vậy ở kế bên biển cả bao la, chúng định hướng bằng phương pháp nào để trở về nơi có mùi vị không còn xa lạ đó? cho tới nay đây vẫn là 1 trong những câu đố chưa có lời giải.