*

Phía sau một câu chuyện cổ tích


Lời hẹn tuổi thanh xuân


Tôi lựa chọn tuổi trẻ bước về phía trước, còn bạn thì sao?


Replay Blog Radio: Đừng tấn công đổi thanh xuân vì bất kể ai


blogradio.vn - Là nhỏ gái, ai ai cũng cần một bờ vai rắn rỏi chở che, ai ai cũng cần một ai kia ở ở kề bên trong đời. Nếu cô nàng nào kia có táo tợn mẽ, hòa bình đến kiêu ngạo thì cũng vì chưng họ không còn sự chắt lọc nào khác mà lại thôi. Có những người khi sinh ra bắt đầu mềm mỏng, dịu dàng như nước, có những người lại ngông cuồng, dữ dội như một cơn gió đi hoang. Yêu một người con gái thích có tác dụng một cơn gió tự do, liệu có người bọn ông nào đủ can đảm?

***

Ngày gió hoàn thành thổi ngơi nghỉ bờ bến cẩn trọng (Phần 1)

Tôi tên Phong. Còn anh tên Vân. Hai con fan trái ngược nhau mà lại chơi thân cùng với nhau sát mười năm trời. Nhà anh phương pháp nhà tôi không xa lắm, gần như là hồ hết ngôi nhà cấp cho bốn điển hình của vùng quê Bắc Bộ. Bà mẹ bảo, đánh tên tôi là Phong vì mẹ hy vọng tôi được từ bỏ do như thể gió. Càng lớn, tôi càng cảm thấy mẫu tên có thể dự báo trước cuộc sống của một bé người. Như mẹ, như tôi, như Vân vậy.

Bạn đang xem: Anh không muốn làm bạn em

Mẹ tôi tên Lệ. Bà bầu đẹp lắm. Với đời bà bầu cũng chan biết bao là nước mắt. Thời còn con gái, mẹ đẹp nhất làng, bao nhiêu fan theo đuổi. Tuy nhiên trái tim mẹ chỉ rung động với những người sinh viên thực tập từ thành phố về. Dứt chuyên thực tập, người ta đi mất, chỉ với lại người mẹ với mầm sinh sống là tôi đang khủng dần trong bụng. Mẹ giữ tôi lại, sinh tôi ra và bảo quấn tôi phệ lên trong những dè bỉu của làng mạc giềng. Mẹ vì tôi nhưng nhẫn nhịn, thậm chí còn là nhẫn nhục.

*

Còn tôi, ngày bé nhỏ đánh lộn với đàn trẻ con trong làng lừng khừng bao trận, vày chúng nó thì chửi mẹ, còn bạn lớn trong làng thì đay nghiến “Đúng là mẫu đồ không cha”. Nhưng mà tôi nhớ nhất, bao gồm một lần đại chiến với thằng Đôn nhỏ nhà bà Đạo, bị nó đấm bị ra máu mồm cùng gãy mất loại răng cửa, người mẹ đã ôm tôi đến nhà nó. Lần trước tiên trong đời, tôi thấy bà bầu đanh đá, chua ngoa, kinh gớm đến vậy. Cha mẹ thằng Đôn phải xin lỗi mẹ, xin lỗi tôi, còn thằng Đôn thì nạp năng lượng một trận roi mây sưng mông mang lại tận hôm sau. Sau dạo bước ấy, fan làng cũng dè chừng mẹ con tôi hơn. Tôi cũng không còn đánh lộn nữa, mà triệu tập vào học, phớt lờ đều trò thúc đẩy của bon trẻ em trong làng. Tôi đến bị tiêu diệt cũng không bao giờ quên được chiếc cảnh chị em ôm tôi khóc, vừa lau máu đến tôi vừa hỏi:

- mẹ vừa làm cho mẹ, vừa làm phụ vương không đủ cho bé sao?

Tôi quen thuộc Vân năm vào cấp cho ba, khi gửi lên học trường điểm sinh hoạt trên thị trấn. Anh với tôi ở tầm thường xóm trọ nằm sâu trong con ngõ ngoằn ngoèo, cho mùa mưa là nước ngập lênh láng. Vân không giống với tôi, đàn ông mà khía cạnh lại thánh thiện lành. Làng trọ bao nhiêu em phụ nữ sinh mê mẩn. Ấy vậy nhưng mà anh chẳng yêu thương ai cả, chỉ thích đùa với tôi. Cơ hội đầu, tôi bị ghét ra mặt, sau đây thấy tôi và anh đùa với nhau đúng kiểu dáng hai đứa con trai, bầy nó cũng thân quen dần.

Tốt nghiệp, duyên số gửi đẩy công ty chúng tôi lại học chung trường đại học. Anh khóa trên, tôi khóa dưới. Cuộc sống là quay cuồng giữa những ngày sáng lên giảng đường, chiều tối dành hết thời gian làm thêm, vào cuối tuần tranh thủ làm gia sư. Anh vẫn giỏi bảo tôi, tham bài toán vừa thôi, không là bị tiêu diệt trẻ. Còn tôi gặm cúi vừa học tập vừa làm. Tiền tìm kiếm được vừa trang trải cuộc sống, vừa tiết kiệm gửi về cho mẹ. đơn lẻ lắm bắt đầu đáp chuyến xe về thăm mẹ được một ngày, ngày tiếp theo lại rối rít quay về thành phố hà nội gấp. Tôi bảo cùng với mẹ, sau này sẽ đón chị em lên có tác dụng người thành phố với tôi, sinh sống mãi vùng quê này rồi cũng mục tín đồ ra mất. Mỗi lần như vậy, chị em đều bảo chị em quen ở chỗ này rồi, thân quen với giếng nước, miếng ruộng, bờ ao thanh bình, cuộc sống đời thường thành phố xô bồ mẹ không chịu đựng được. Tôi không dám cãi mẹ, chỉ biết từng lần trở về viếng thăm là mỗi lần thấy thương chị em đến thắt ruột.

Ngày ra trường, tôi được nhận vào một trong những công ty nước ngoài. Tấm bởi đỏ với mặt hàng tá kinh nghiệm làm thêm từ thời còn sinh viên giúp tôi dành được mức lương cao. Phần đông thứ ổn định, tôi bắt đầu sống cuộc sống đời thường đúng như là gió. Đi làm, đi du lịch, sắm sửa những đôi cánh đắt tiền, gửi tiền, gửi thiết bị về đến mẹ. Vào guồng quay gấp rút của cuộc sống, tôi chạm chán Sơn. Tôi nhanh lẹ đổ gục bởi sự cứng rắn đầy nam tính từ anh. Chúng tôi cuốn đem nhau gấp vàng, vội vàng gáp. Tô bảo, anh bị tôi đắm đuối bởi vẻ bên ngoài xinh đẹp cùng sự hòa bình đến kiêu ngạo. Tôi nhắc với bà mẹ về Sơn, về tình thân cuồng nhiệt mà cửa hàng chúng tôi dành đến nhau. Mẹ chỉ lắc đầu thở dài, bảo nhỏ chưa hiểu cầm nào là tình yêu đích thực đâu phụ nữ ạ.

*

Tháng ngày trôi cấp tốc theo mọi cuồng say bất tận, tôi như cơn gió sống thỏa mãn và từ bỏ do, cuồng nhiệt, quay theo những chuyến công tác dài ngày, đông đảo buổi tiệc chiêu đãi đối tác. Thỉnh phảng phất Vân rẽ qua thăm tôi, lúc tôi lết về nhà sau hồ hết cuộc vui quên hết cả bờ bến. Thường xuyên thì anh đang lôi tôi vẫn nằm vạ đồ gia dụng trên sô pha vào giường, tháo dỡ giầy, vệ sinh mặt, đắp chăn cảnh giác hoặc nghiền tôi uống cốc nước chanh giải rượu. Với bọn chúng tôi, đa số chuyện do đó đã trở phải bình thường. Vân sẽ quen với việc chạm chán tôi trong những lúc bù xù rã rượi nhất, còn tôi cũng quen với phần đông buổi sáng vào ngày cuối tuần anh xuất hiện kéo tôi đi câu, hay bất ngờ đột ngột nổi hứng rủ tôi chạy cỗ ban đêm. Cùng với Sơn, tôi luôn luôn là bạn tình xinh đẹp, nóng rộp và kiêu hãnh. Còn với Vân, tôi chỉ là 1 trong những đứa bé gái bình thường và hay lên cơn dở hơi không kiểm soát.

Sơn gặp tôi nói lời chia tay vào một ngày những con phố thành phố hà nội đang oằn bản thân trong nắng nóng. Anh bảo tôi vượt độc lập, quá trẻ trung và tràn đầy năng lượng và kiêu hãnh. Anh buộc phải một người lũ bà mang về cho anh cảm xúc anh là bọn ông. Tôi nhếch mép cười chua chát. Ko níu kéo, cũng chẳng khóc lóc. Đàn ông khi muốn chia tay gồm ngàn vạn lý do để người đàn bà thấy rằng lỗi trực thuộc về họ.

Tôi nhìn vào mắt anh bảo, trường hợp anh có người khác thì cứ nói thẳng với em, lý do làm những gì cho phiền phức. đánh cũng không đậy nhận. Anh bảo, hằng ngày đến đón tôi ở doanh nghiệp anh đã để ý tới Thủy, cô lễ tân có mái tóc đen dài thẳng mượt, lúc nào cũng dịu dàng êm ả ấm áp. Cô bé mới vào doanh nghiệp tôi được dăm tháng, khuôn mặt tròn xoe, hai con mắt đen lay láy, lại rất hay cười. Vị coffe trong mồm tôi nghe đắng đót. Thủy - tên cũng tương tự người. Vào veo, đuối lành. Nếu như tôi là đàn ông, co lẽ tôi cũng bị cô thu hút. Nghĩ thì nghĩ vậy, mà trong tim vẫn hụt hẫng, trống trải cùng mất mát. Ai bảo thiếu phụ mạnh mẽ thì lần khần buồn?

Tối đó, tôi rủ Vân thuộc uống rượu. Từng loại chất lỏng cay nồng đổ thẳng vào cổ họng. Mà bi hùng thật, tín đồ ta vẫn bảo phụ nữ khi say thường hay khóc, cơ mà tôi một giọt nước mắt cũng chẳng thể nào chảy ra được. Tôi uống rượu nhưng mà như kẻ sắp chết khát trên sa mạc bỗng tìm kiếm được nước, hết ly này tới ly khác. Vân ban sơ uống thuộc tôi, về sau anh chỉ im re nghe tôi lải nhải, nói huyên thuyên trên trời bên dưới bể. Đến lúc tôi đòi uống thêm một chai nữa, anh bắt đầu nhăn ngươi gạt đi. Anh lôi tôi xềnh xệch ra xe, ấn tôi vào ghế trước rồi phóng xe chở tôi về. Tôi ghé cổng đầu ra cửa sổ, đến gió tối thổi tóc bay tán loạn. Hương thơm ngọc lan công ty ai theo gió cất cánh qua, nồng dịu mà quấn quýt. Anh kéo giật tôi lại, tạm dừng hoạt động sổ mặc mang đến tôi kêu gào ầm ĩ.

*

Về mang đến nhà, tôi nổi cơn điên kiên quyết không vào, đòi đi tiếp. Anh bực bội, vác tôi lên vai rồi ném trực tiếp vào giường. Tôi cáu tiết, bật dậy xông vào anh cào cấu loàn xạ. Anh cố định tay tôi, ngăn không cho tôi phạt tác. Giằng co nhau mất thăng bằng, tôi và anh bổ nhào xuống đệm. Khoảnh khắc chạm vào nhau, thời gian như hoàn thành lại. Anh bịt chặt môi tôi bởi nụ hôn cuồng dại. Mùi hương rượu nồng nàn vấn vít ngập đầy vào miệng. Bờ môi anh nóng rẫy, trượt dần dần xuống dưới. Tôi thấy mình như bị thiêu đốt, rồi lại như bị ngàn nhỏ sóng vùi dập, chỉ biết víu chặt vào anh, cảm thấy sự cuồng nhiệt mang lại hoang đần từ anh, cho tới lúc ngủ thiếp đi vị rã rời.

Khi tôi tỉnh giấc dậy, vẫn thấy gương mặt thanh tú của Vân ngay lập tức cạnh. Anh quan sát tôi chuyên chú, ngón tay thanh thanh ve vuốt phương diện tôi. Hầu như mãnh liệt tối hôm trước ùa về khiến tôi bối rối, quay đầu lảng tránh góc nhìn tha thiết của anh. Vân duy trì mặt tôi lại, rồi êm ả hôn tôi. Bờ môi anh nóng áp, ôn nhu coi ngó như sợ làm cho tôi đau. Nụ hôn cứ sâu dần, triền miên khiến tôi say sưa không phương pháp nào thoát ra. Cho đến khi anh buông tôi ra, gục đóng vai tôi thở dốc tôi mới bừng tỉnh.

Xem thêm: Hướng dẫn tắt ứng dụng chạy ngầm trên windows 11, cách tắt ứng dụng chạy ngầm trên windows 10

- tính từ lúc hôm nay, anh sẽ không còn đứng bên phía ngoài cuộc sống của em nữa. Cũng không chất nhận được em nói ko với anh.

Tôi chú ý đăm đăm lên è nhà, sử dụng giọng bình tâm nhất hỏi anh:

- Anh bao gồm biết mình vừa tỏ tình với cùng 1 đứa đàn bà vừa bị người thương đá phút trước, phút sau đã thuận lợi lên chóng với người lũ ông không giống không?

- Anh chỉ việc biết, người đàn ông sẽ là anh. Anh không thích làm chúng ta em nữa. Bố năm cung cấp ba, năm năm đại học, hai năm đi làm, chừng đó thời hạn phải với mác là bạn bè với anh là quá đủ rồi. - Vân gay gắt.

Thái độ của anh có tác dụng tôi bất ngờ. Từ bỏ trước tới giờ, chưa bao giờ Vân tức giận với tôi. Im lặng một dịp lâu, Vân ghì chặt mang tôi, để lên trên trán tôi một nụ hôn trìu mến rồi cất tiếng, tha thiết mà khiến tôi thấy sống mũi cay cay:

- Đừng không đồng ý anh, nhé!

Sau hôm đó, chúng tôi chính thức vươn lên là một cặp. Đồng nghiệp nữ các lần nhìn thấy tôi là chào xáo chỉ trỏ. Tôi vượt biết bọn họ nói gì về mình, có điều chẳng thèm nhằm ý. Mười mấy năm thơ bé xíu tôi sẽ quen với sự diễu cợt từ tín đồ làng, chút điều tiếng này đối với quãng thời hạn ấy vốn chẳng đáng gì. Tôi vẫn sống, cống hiến và làm việc cho mình, chỉ khác là bên cạnh tôi tất cả thêm Vân, buộc phải tôi sống chậm chạp lại, thuộc anh cảm nhận sự yên ổn bình mà xa xưa tôi đã từng cho là nhàm chán.

Hôm nay, tôi thấy trong người hơi mỏi mệt, đầu váng vất. Vân có cuộc họp quan trọng với quý khách nên tăng được, anh bắt tôi xin ngủ phép và hứa tới cơ sở y tế khám. Càu nhàu mãi đến mức tôi gật đầu đồng ý anh new yên trọng điểm rời đi. ở ngủ thêm 1 lúc mang đến đỡ mệt, tôi uể oải trườn dậy đi tới bệnh dịch viện. Làm xong xuôi hết những loại xét nghiệm, tôi mệt mỏi chờ tới tên mình. Cầm tờ tác dụng xét nghiệm trên tay, tôi sững sờ: Tôi với thai.

*

Bác sĩ chỉ định tiếp đi rất âm. Dòng thai đã được 6 tuần. Là bé của tôi và Vân. Trong tim tôi dâng lên một cảm hứng kì lạ. Tôi vô thức để tay lên bụng, trong đó là một mầm sống. Như tôi ngày xưa âm thầm từng ngày bự dần lên vào bụng mẹ. Tôi nhắn tin mang lại Vân, hứa hẹn anh ra quán coffe vào giờ ăn uống trưa. Tưởng tượng ra gương mặt ngốc nghếch của anh ấy lúc tôi thông báo, tôi nhảy cười một mình. Cảm giác yên bình và hạnh phúc như cái nước lạnh buốt rót đầy vào vào lồng ngực.

Tôi đến quán cafe trước, lo ngại chờ mang lại giờ hẹn. Tôi ngồi chết thật trong góc, quan sát ra cửa, định bụng khi anh mang lại tôi đang hù mang lại anh đơ mình. Tôi liếc qua cửa kính, thấy anh đã đứng bên kia đường. Lân cận là Thủy - cô bé bỏng lễ tân mà lại ngày đó Sơn đã vứt tôi để chạy theo. Trù trừ hai bạn đang nói gì, ngoài ra là Thủy sẽ khóc. Rồi, họ ôm nhau. Một giọt nước mắt tự nhiên lăn ra, tròn xoe rơi xuống mu bàn tay tôi sẽ gắt gao cầm chặt. Thì ra là thế, trước giờ đồng hồ tôi vẫn luôn luôn ảo tưởng mình vắt giữ tất cả mọi thứ, hóa ra không phải. Tôi tưởng bản thân đã nắm rõ người ở bên mình suốt mười năm tuổi trẻ, hóa ra là tôi đang quá từ tin. Thì ra bầy ông ai cũng muốn một người đàn bà dịu dàng, vào trẻo và mạnh khỏe như làn nước mát.

Ngọn gió tự do thoải mái như tôi nói cho cùng cũng chỉ nên cơn say nắng nhất thời, đến khi tỉnh apple lại, người nào cũng sẽ chọn bước về phía yên ổn bình. Tôi lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Vân nói có việc đột xuất ở doanh nghiệp không cho được, rồi âm thầm rời khỏi quán. Điện thoại rung lên báo bao gồm tin nhắn, dẫu vậy tôi không thích xem. Tôi đờ đẫn leo lên dòng xe buýt vừa tới, cũng chẳng niềm nở nó đi về đâu. Tôi ngồi dựa đầu và cửa sổ, quan sát từng dãy phố chạy qua trước mắt như đoạn phim ngắn tảo nhanh, thấy lòng trống rỗng. Băn khoăn đã trải qua bao bé phố, ngồi bên trên mấy tuyến đường xe buýt, tôi về lại quê hương khi tp đã lên đèn.

Vừa bước đến đầu ngõ đã thấy Vân đứng hóng trước cửa, dưới đất vung vãi đầy tàn thuốc. Thấy được tôi, anh gấp vã lao tới, hỏi tôi vẫn đi phần lớn đâu, vì sao không liên hệ được. Anh bảo anh gần như đã phạt điên vì lo ngại cho tôi. Tôi quan sát Vân, thấy thiệt xa lạ. Bao năm quen biết nhau, sao hiện nay trong lòng tôi lại xa biện pháp tới nhường này. Tôi gỡ tay Vân ra, hình hình ảnh anh ôm người thiếu nữ khác chiều nay hiện lên trước đôi mắt tôi cứ như dòng dằm đưa vào tim tôi nhức nhối. Tôi bảo anh tôi có cuộc họp gấp ở công ty, điện thoại cảm ứng lại hết pin bắt buộc không liên lạc được.

Tôi lững thững bước vào nhà, rửa qua dòng mặt rồi thay áo quần nằm lên giường. Tôi không bi quan ngủ chút nào, chỉ mong muốn tránh phương diện Vân. Sản phẩm loạt lưu ý đến hỗn loàn tràn qua trong óc khiến tôi rối rắm. Tôi nghe tiếng bước đi Vân tiến vào phòng, cấp nhắm mắt vờ vịt ngủ. Cảm thấy phần đệm phía sau lưng lún xuống, rồi vòng đeo tay Vân choàng qua fan tôi ấm áp. Anh úp mặt vào gáy tôi, hít hà. Thọ thật lâu, thấy anh thì thầm: “May cơ mà em đang quay lại”. Tôi nghe trong lòng như bao gồm tiếng gì vụn vỡ.

(Hết phần 1)

Bạn vừa lắng nghe phần 1 của truyện không quá lâu gió dứt thổi làm việc bờ bến an ninh được gửi cho từ người sáng tác Nguyễn Thị Loan. Liệu sau tất cả, đầy đủ chuyện đạt được sáng tỏ? Liệu bao gồm phải bầy ông nào cũng giống nhau, hầu hết bị hấp dẫn bởi những cô nàng dịu dàng, mượt yếu? Liệu Phong có gật đầu ở lại mặt Vân để nhỏ mình có cha hay lại tiếp tục làm một cơn gió từ bỏ do? Câu trả lời sẽ sở hữu được trong phần 2 của câu chuyện. Mời các bạn cùng đón nghe.

*
prod > Vovanduc
Lyric: Anh muốn lâm vào tình thế nỗi bi thiết cùng em Đưa đôi tay ôm siết lấy em không muốn để đôi mắt kia lại đỏ hoen do những kỉ niệm nhưng e cố vứt quên
So i don't want to lớn be your friend
Babe i hope you know
Love is a drug and it killing me softly
Anh không muốn làm chúng ta em4h sáng sủa chai rượu dần dần cạn thêm Anh không muốn làm chúng ta em Cạnh em thời hạn như nhiều năm thêm
Anh chỉ muốn thêm một vài ba lần đón đưa
Friendzone mắc kẹt chẳng mong muốn ở đó nữa
Đôi mắt ướt nháng chút bi thương trên bờ mi
Liệu em bao gồm vui khi gật đầu đồng ý rời đi tâm tư nguyện vọng của em băn khoăn như mê cung
Anh đã cố gắng , không tìm kiếm thấy lối ra
A lại để mình cất cánh vào thân không trung ko 1 tin nhắn của em vào về tối qua
So i don't want to lớn be your friend
Babe i hope you know
Love is a drug & it killing me softly
Anh không thích làm các bạn em No no baby Anh không muốn làm bạn em Please don't baby I don't want lớn be your friend I wanna be your lover
Baby a hy vọng cho e thấy Nỗi buồn này khiến cho e đấy
Đôi đôi mắt em ai oán nhìn phía lại Anh cũng đã không còn chướng ngại
Hẹn chạm chán lại em sinh sống tương lai và anh sẽ biết bản thân thương ai Vovanduc
Lyric: Anh muốn rơi vào hoàn cảnh nỗi bi thiết cùng em Đưa đôi tay bao phủ lấy em không thích để hai con mắt kia lại đỏ hoen vì những kỉ niệm mà lại e cố vứt quên
So i don't want lớn be your friend
Babe i hope you know
Love is a drug & it killing me softly
Anh không thích làm chúng ta em4h sáng chai rượu dần cạn thêm Anh không thích làm bạn em Cạnh em thời gian như lâu năm thêm
Anh chỉ hy vọng thêm một vài ba lần đón đưa
Friendzone mắc kẹt chẳng ước ao ở kia nữa
Đôi mắt ướt nháng chút bi đát trên bờ mi
Liệu em có vui khi đồng ý rời đi tâm tư nguyện vọng của em trắc trở như mê cung
Anh đã cố gắng , không tìm kiếm thấy lối ra
A lại nhằm mình cất cánh vào giữa không trung không 1 lời nhắn của em vào buổi tối qua
So i don't want khổng lồ be your friend
Babe i hope you know
Love is a drug và it killing me softly
Anh không thích làm các bạn em No no baby Anh không thích làm bạn em Please don't baby I don't want lớn be your friend I wanna be your lover
Baby a ước ao cho e thấy Nỗi bi lụy này để cho e đấy
Đôi đôi mắt em bi đát nhìn phía lại Anh cũng đã hết chướng ngại
Hẹn chạm chán lại em sống tương lai với anh sẽ biết mình thương ai" />

Genre Hip-hop và Rap

Comment by Mr.H

Kỉ niệm

Comment by Đào cute

Một bài xích hát đính với kỉ niệm buồn

Comment by Đawgk.linh